Một Kinh Sư hỏi Đức Kitô,

'Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều nào quan trọng hơn cả' Mc 12,28.

Ông ta hỏi Đức Kitô vì vấn đề này nhóm Kinh Sư từ lâu tranh luận với nhau, và không đồng nhất điều răn nào quan trọng hơn cả. Đức Kitô tóm gọn tất cả các điều răn dậy trong sách Dân Số 6:4-5 và sách Lêvi 19:18 trong một câu vắn gọn, đó là 'Mến Chúa và yêu tha nhân'. Nhóm Kinh sư giải thích luật bằng cách theo sát từng câu, từng chữ; trong khi Đức Kitô chú trọng đến bản chất, tinh thần của luật lệ. Ngài nói với họ,

'Ngươi phải yêu mến Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. Điều răn thứ hai là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình' Mc 12: 30-31

Quan hệ tình cảm con người dành cho nhau rất đơn giản và cũng rất phức tạp. Đơn giản, nhẹ nhàng khi tình cảm đầy tràn thân thiện. Phức tạp khi tình thân biến mất, cãi cọ, tranh biện, ăn thua đủ liên tục xảy ra. Trong trường hợp này, thay vì dùng tình cảm, cảm xúc của con tim, con người đối xử với nhau bằng lí trí, lí luận, tranh biện, hơn thiệt, phải trái. Đức Kitô dậy để giải quyết vấn đề cách nhẹ nhàng, cần đối xử với nhau như chính Thiên Chúa yêu thương chúng ta. Ai cũng có kinh nghiệm đuợc Thiên Chúa yêu thương, tha thứ. Hãy dùng kinh nghiệm trên để giải quyết mọi tranh chấp, bất hoà. Yêu Thiên Chúa, mến những gì Thiên Chúa tạo dựng là giữ trọn luật yêu thương. Yêu tha nhân như chính Thiên Chúa yêu chúng ta là điều luôn đúng trong mọi trường hợp. Đặt Thiên Chúa là trọng tâm trong đời; mọi lời nói, hành động phát xuất từ tình yêu Thiên Chúa chính là làm Sáng Danh Chúa trong cuộc sống của ta.

Nhóm Kinh sư trước đây vẫn nghĩ sát tế lễ vật dâng Thiên Chúa là quan trọng hơn cả. Đức Kitô dậy dâng hiến toàn thể con người cho Thiên Chúa quan trọng hơn. Giáo huấn trên đưa cho anh cái nhìn mới. Anh rất thán phục điều Đức Kitô phán dậy. Đức Kitô nói với anh,

'Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu'. Mc. 12: 35.

Phúc Âm thuật lại, sau đó không còn ai dám hỏi Ngài nữa. Người ta không dám hỏi nữa có lẽ họ sợ biết sự thật về chính mình. Bởi càng hỏi, càng để lộ ra cái thiếu sót, thiếu hiểu biết về tình yêu Thiên Chúa. Như thế họ sẽ bị mất uy tín trong việc giảng dậy. Đức Kitô nói vị Kinh Sư đến gần Nước Thiên Chúa, nhưng chưa thuộc về Đức Kitô. Ông đến gần Ngài hơn hết trong số bạn cùng ngành.

Kinh Sư là nhóm kịch liệt chống đối Đức Kitô. Họ chất vấn Ngài ai cho phép Ngài trừ quỉ. Họ đặt vấn đề Ngài ngồi cùng bàn ăn với kẻ tội lỗi. Họ trách môn đệ ngài ăn mà không rửa tay. Họ kết án Ngài chữa bệnh trong ngày hưu lễ. Vì thái độ chống đối đó mà hầu hết học giả Kinh Thánh cho là vị Kinh Sư khâm phục ơn khôn ngoan nơi Đức Kitô nhưng không thành tâm yêu mến, tin theo Ngài. Giải thích như trên có nghĩ là vị Kinh Sư này cũng như những vị khác. Trong khi những vị khác đến chất vấn, gài bãy, tìm cách bắt bẻ. Thực tế cho thấy, vị Kinh Sư này hành xử rất khác. Ông đến hỏi Đức Kitô, vừa thán phục vừa ca tụng Ngài. Ông thành tâm trong việc đến gần Đức Kitô. Rất có thể đây là bước đầu, đặt nền tảng cho bước tiếp theo.

Có kiến thức về Kinh Thánh và tin Kinh Thánh là hai sự việc hoàn toàn khác biệt. Dùng Kinh Thánh để biện hộ cho hành động, lời nói, mong thắng thế khi bàn thảo, lí luận, không sinh ích gì cho đức tin. Rất có thể người đó không có niềm tin, dùng Kinh Thánh cho lợi ích cá nhân. Tìm hiểu để hiểu biết thêm về Kinh Thánh với mục đích tăng niềm tin, thực thi đúng điều Kinh Thánh hướng dẫn là điều quan trọng. Như thế mới đúng là sống đời sống đức tin.

Đức Kitô kêu gọi Kitô hữu dâng hiến trọn vẹn, toàn thể con người cho Thiên Chúa, không phải chỉ một phần mà toàn phần: Khối óc, con tim, linh hồn, trí khôn và toàn thể sức lực. Như thế mới là dâng hiến trọn vẹn.

TiengChuong.org

New Teaching About Love
The scribe asked Jesus, 'Which is the first of all the commandments? "He asked this question because the Scribes had been debating the topic, and could not agree which commandment was the most important. One of them asked Jesus. In just a few words, Jesus was able to sum up their many commandments from the book of Deuteronomy 6:4-5 and the book of Leviticus 19:18 into two commandments: Love God and love your neighbour. The Scribes paid attention to the letter of the Law, while Jesus told them to observe not just the letter, but rather the spirit of the Law. He said,

'You must love the Lord your God with all your heart, with all your soul, with all your mind and with all your strength. The second one is this: You must love your neighbour as yourself'. Mk 12:30-31

Human relationships are both simple and complicated. It is simple when the relationships are sound and friendly. It is complicated when tension arises, and human relationships are in conflict. In responding to conflicts, we often allow the mind to dominate the heart. Jesus told us the right way in responding to human conflicts is reflecting on the way God loves us. We all have personal experience of God's mercy and healing touch, we learn to love our neighbour in the same way as God has loved us. Love God and love all of God's creation fulfil the law of love. We would never be wrong to love others as God has loved us. The rule of thumb is placing God as first priority in life, and everything we say or do will flow from it, to give greater glory to God.

The Scribes believed the best way to show love of God was to sacrifice animals. Jesus taught that offering God the whole person: heart, soul, mind and strength, was far more important than animal sacrifices. Jesus' new teaching opened the Scribe's eyes. He embraced the new teaching wholeheartedly. Jesus praised him, saying: 'You are not far from the kingdom of God'.

The text says, 'No one dared to question him anymore'. The Scribes questioned Jesus no more, probably because they were afraid of knowing the truth. The more they asked, the more they revealed their own ignorance about the law of love, and that would discredit their credentials as interpreters of the law. The Scribe, who asked Jesus, was not in God's kingdom. He came nearer to God's kingdom than most of his contemporaries, but did not yet belong to God's kingdom.

The Scribes were opponents of Jesus on many fronts. They challenged Jesus' authority; they criticised Him for eating with sinners; they judged His disciples for not observing the law of purification. They judged Jesus for not observing the Sabbath. Because of their hostile attitude toward Jesus, most biblical scholars believe the Scribe came to Jesus not to follow, but simply to consult Him on the thorny matter, that he and his colleagues had been in conflicts.

Having knowledge of the Bible would not guarantee entry to God's kingdom, but believing in Jesus certainly would. Having knowledge of the Bible to score a point, to win an argument serves not God but one's own interest. It is all about intellectual victory, not spiritual. Treating God as a subject of studies is the work of a mind. Loving God as our Saviour is an act of faith. Having knowledge of the Bible teaching to serve God involves only a small part of a person, the mind of that person. Jesus told us to love God, not with part of a person, but with the entire person: all heart, all soul, all mind and all strength.