Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
Như chúng tôi đã đưa tin, lúc 8:15 sáng thứ Bẩy 25 tháng 8 theo giờ địa phương, Đức Thánh Cha khởi hành bằng máy bay từ phi trường Fiumicino của Rôma để bay đến Dublin.

Lễ nghi chào đón chính thức Đức Thánh Cha đã được diễn ra tại dinh tổng thống. Sau đó, vào lúc 12:10, tại lâu đài Dublin, Đức Thánh Cha đã có một diễn từ trước các nhà lãnh đạo chính trị, dân sự và ngoại giao đoàn.

Sau khi nghỉ ngơi tại Tòa Sứ Thần Tòa Thánh, lúc 15:30 Đức Thánh Cha đã đến thăm nhà thờ Đức Bà, là nhà thờ chính tòa “tương đương” của Dublin.

Trong diễn từ tại đây, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến,

Tôi rất vui vì chúng ta có thể gặp nhau trong nhà thờ Đồng Chánh Tòa Saint Mary lịch sử này, nơi đã chứng kiến vô số cuộc cử hành bí tích hôn nhân trong những năm qua. Bao nhiêu tình yêu đã được bày tỏ, và bao nhiêu ân sủng đã được lãnh nhận trong nơi thánh này! Tôi cảm ơn Đức Tổng Giám Mục Martin vì sự chào đón chân tình của ngài. Tôi rất vui khi được ở cùng tất cả anh chị em, các cặp đính hôn và các cặp đã kết hôn ở các giai đoạn khác nhau trên hành trình của tình yêu bí tích.

Một cách đặc biệt, tôi biết ơn chứng từ của Vincent và Teresa, những người đã nói với chúng ta về kinh nghiệm năm mươi năm hôn nhân và cuộc sống gia đình của họ. Cảm ơn anh chị em cả vì những lời anh chị em khuyến khích và thách thức ngỏ cùng thế hệ mới của những cặp mới cưới và các cặp đính hôn, không những chỉ ở Ái Nhĩ Lan mà trên toàn thế giới. Lắng nghe người cao tuổi, ông bà của chúng ta là điều quan trọng xiết bao! Chúng ta có nhiều điều học hỏi từ kinh nghiệm của anh chị em về một cuộc sống hôn nhân được hàng ngày nâng đỡ bởi ân sủng của bí tích. Cùng nhau lớn lên trong “sự hợp tác bằng đời sống và tình yêu” này, anh chị em đã trải qua nhiều niềm vui và, chắc chắn, cũng không ít nỗi buồn. Cùng với tất cả các vợ chồng đã đi xa trên con đường này, anh chị em là những người duy trì ký ức tập thể của chúng ta. Chúng tôi sẽ luôn luôn cần nhân chứng đầy đức tin của anh chị em. Nó là một nguồn tài nguyên quý giá cho các cặp vợ chồng trẻ, những người đang nhìn vào tương lai một cách đầy phấn khích và hy vọng và, có lẽ ... một chút lo lắng!

Tôi cũng cảm ơn các cặp vợ chồng trẻ đã hỏi tôi một số câu hỏi thẳng thắn. Các câu hỏi này không dễ trả lời! Denis và Sinead sắp bắt tay vào một cuộc hành trình tình yêu thân mật, một hành trình mà, trong kế hoạch của Thiên Chúa, vốn đòi hỏi một cam kết trọn đời. Họ hỏi làm thế nào họ có thể giúp người khác thấy rằng hôn nhân không những chỉ là một định chế mà còn là một ơn gọi, một quyết định có ý thức và suốt đời để trân trọng, giúp đỡ và bảo vệ nhau?

Chắc chắn chúng ta phải thừa nhận rằng ngày nay chúng ta không quen với bất cứ điều gì thực sự kéo dài suốt cuộc đời của chúng ta. Nếu tôi cảm thấy đói hoặc khát, tôi có thể ăn; nhưng cảm giác no của tôi không kéo dài dù là 1 ngày. Nếu tôi có một việc làm, tôi biết rằng tôi có thể mất nó trái với ý muốn của tôi, hoặc tôi có thể phải chọn một nghề nghiệp khác. Thật khó để theo dõi đường đi của thế giới khi nó thay đổi quanh ta, khi mọi người đến rồi đi trong cuộc sống ta, khi các lời hứa được đưa ra nhưng thường bị phá vỡ hoặc không được chu toàn. Có lẽ điều anh chị em đang thực sự hỏi tôi là một điều thậm chí còn cơ bản hơn: Có bất cứ điều gì quý giá mà bền lâu hay không? Ngay cả bản thân tình yêu? Chúng ta biết ngày nay chúng ta dễ dàng thấy mình bị dính cứng vào nền “văn hóa tạm thời”, một nền văn hóa phù phiếm. Nền văn hóa này đánh vào chính gốc rễ các diễn trình trưởng thành của chúng ta, sự tăng trưởng của chúng ta trong hy vọng và tình yêu. Làm thế nào chúng ta có thể cảm nghiệm được "thứ thực sự bền vững" trong nền văn hóa phù phiếm này?

Đây là những gì tôi muốn nói với anh chị em. Trong tất cả các loại sinh hoa trái nhân bản, hôn nhân hết sức độc đáo. Đây là chuyện về một tình yêu phát sinh sự sống mới. Nó bao hàm trách nhiệm hỗ tương đối với việc lưu truyền hồng ân sự sống của Thiên Chúa, và nó cung cấp một môi trường ổn định trong đó sự sống mới này có thể phát triển và nở rộ. Hôn nhân trong Giáo Hội, tức bí tích hôn nhân, tham dự một cách đặc biệt vào mầu nhiệm tình yêu đời đời của Thiên Chúa. Khi một người đàn ông Kitô hữu và một người đàn bà bước vào dây hôn phối, ơn thánh của Chúa giúp họ khả năng tự do hứa hẹn với nhau một tình yêu độc chiếm và lâu dài. Sự kết hợp của họ, do đó, trở thành dấu chỉ bí tích của giao ước mới và đời đời giữa Chúa và nàng dâu của Người, là Giáo hội. Chúa Giêsu luôn hiện diện ở giữa họ. Ngài nâng đỡ họ suốt cuộc đời trong việc hiến mình hỗ tương của họ, trong thủy chung và trong sự hợp nhất bất khả phân (xem Gaudium et Spes, 48). Tình yêu của Người là một khối đá và là nơi trú ẩn trong thời gian thử thách, nhưng quan trọng hơn, là một nguồn tăng trưởng liên tục trong tình yêu trong trắng và lâu dài.

Chúng ta biết rằng tình yêu là giấc mơ của Thiên Chúa dành cho chúng ta và cho cả gia đình nhân loại. anh chị em làm ơn, đừng bao giờ quên điều đó! Thiên Chúa có một giấc mơ dành cho chúng ta và Người yêu cầu chúng ta biến nó thành của riêng chúng ta. Vì vậy, anh chị em đừng sợ giấc mơ đó! Hãy trân trọng nó và mơ ước với nhau mỗi ngày như mới. Bằng cách này, anh chị em sẽ có thể hỗ trợ nhau bằng hy vọng, sức mạnh và tha thứ vào những lúc khi con đường phát triển gặp sỏi đá và trở nên khó có thể nhìn thấy đường phía trước. Trong Sách Thánh, Thiên Chúa tự buộc Người phải trung thành với giao ước của Người, ngay cả khi chúng ta làm Người đau buồn hay trở nên yếu đuối trong tình yêu của chúng ta. Người nói với chúng ta: “Ta sẽ không bao giờ quên các ngươi và bỏ rơi các ngươi!” (Dt 13: 5). Là vợ là chồng, anh chị em hãy xức dầu cho nhau bằng những lời hứa hẹn, mỗi ngày, suốt cuộc đời anh chị em. Và đừng bao giờ ngừng mơ ước!

Stephen và Jordan là cặp mới cưới và họ hỏi câu hỏi rất quan trọng về việc làm cách nào cha mẹ có thể truyền niềm tin cho con cái của họ. Tôi biết rằng Giáo Hội ở đây, ở Ái Nhĩ Lan này, đã chuẩn bị kỹ lưỡng các chương trình giáo lý để giảng dạy đức tin trong các trường học và giáo xứ. Tất nhiên, đây là điều chủ yếu. Tuy nhiên, nơi đầu tiên và quan trọng nhất để truyền lại đức tin là tổ ấm, qua gương sáng âm thầm hàng ngày của những bậc cha mẹ biết yêu mến Chúa và tin tưởng lời nói của Người. Ở đó, trong “giáo hội tiểu gia”, con cái học được ý nghĩa của thủy chung, chính trực và hy sinh. Chúng thấy cách cha mẹ tương tác với nhau, cách họ chăm sóc lẫn nhau và người khác, cách họ yêu mến Thiên Chúa và yêu mến Giáo Hội. Bằng cách này, con cái có thể hít thở không khí trong lành của Tin Mừng và học cách hiểu, phán đoán và hành động theo cách xứng đáng với di sản đức tin mà chúng đã lãnh nhận. Đức tin được lưu truyền “quanh bàn ăn gia đình”, trong cuộc trò chuyện bình thường, trong ngôn ngữ mà chỉ có tình yêu kiên trì mới biết cách nói.

Vì vậy, anh chị em hãy cầu nguyện với nhau như một gia đình; hãy nói về những điều tốt đẹp và thánh thiện; hãy để Mẹ Maria của chúng ta bước vào cuộc sống gia đình của anh chị em. Hãy cử hành các ngày lễ của người dân Kitô Giáo. Hãy sống trong tình liên đới sâu sắc với những người đau khổ và đang ở bên lề xã hội. Khi anh chị em làm điều này với con cái anh chị em, trái tim chúng sẽ dần dần tràn đầy tình yêu quảng đại đối với người khác. Điều này có vẻ hiển nhiên đối với chúng ta, nhưng đôi khi chúng ta quên mất phần nào. Con cái anh chị em sẽ học cách biết chia sẻ các thiện ích của trái đất với mọi người nếu chúng thấy cách bố mẹ chúng chăm sóc những người khác nghèo hơn hoặc kém may mắn hơn bản thân họ. Tắt một lời, con cái anh chị em sẽ học hỏi từ anh chị em cách sống một cuộc sống Kitô hữu; anh chị em sẽ là giáo viên đầu tiên của chúng trong đức tin.

Các nhân đức và chân lý mà Chúa dạy chúng ta không nhất thiết được lòng người trong thế giới ngày nay, một điều quả không ích lợi bao nhiêu cho những người yếu đuối, dễ bị tổn thương và tất cả những ai bị nó coi là “không sản xuất”. Thế giới nói với chúng ta phải mạnh mẽ và độc lập, rất ít lưu ý đối với những người cô đơn hoặc buồn phiền, bị từ khước hoặc bị bệnh, chưa sinh ra hay sắp chết. Ít phút nữa, tôi sẽ đi gặp riêng một số gia đình đang đối đầu với những thách thức nghiêm trọng và khó khăn thực sự, nhưng họ được các Cha Capuchin yêu thương và hỗ trợ. Thế giới chúng ta cần một cuộc cách mạng của tình yêu! Hãy để cuộc cách mạng đó bắt đầu với anh chị em và gia đình của anh chị em! Một vài tháng trước, có người nói với tôi rằng chúng ta đang mất khả năng yêu thương. Một cách chậm chạp nhưng chắc chắn, chúng ta đang quên ngôn ngữ trực tiếp của âu yếm mơn trớn, sức mạnh của dịu dàng. Sẽ không có cách mạng tình yêu nếu không có cách mạng dịu dàng! Nhờ gương sáng của anh chị em, uớc mong con cái anh chị em được hướng dẫn để trở thành một thế hệ nhân hậu hơn, yêu thương hơn, đầy đức tin hơn, để đổi mới Giáo Hội và toàn thể xã hội Ái Nhĩ Lan.

Bằng cách này, tình yêu của anh chị em, vốn là hồng phúc của Thiên Chúa, sẽ bén rễ sâu hơn bao giờ hết. Không có gia đình nào có thể phát triển nếu nó quên đi gốc rễ của nó. Con cái sẽ không phát triển trong tình yêu nếu chúng không học được cách trò chuyện với ông bà của chúng. Vì vậy, hãy để tình yêu của anh chị em bén rễ sâu xa! Chúng ta đừng bao giờ quên rằng “mọi bông hoa trên cây đều phát sinh từ những gì chôn sâu bên dưới” (Bernárdez).

Cùng với Đức Giáo Hoàng, ước mong sao các gia đình của toàn thể Giáo Hội, mà chiều tối nay được đại diện bởi các cặp vợ chồng già và trẻ, tạ ơn Chúa vì hồng ơn đức tin và ân sủng hôn nhân Kitô giáo. Đổi lại, chúng ta hãy hứa với Chúa rằng chúng ta sẽ phục vụ cho việc xuất hiện của vương quốc thánh thiện, công lý và hòa bình của chúng ta bằng lòng trung thành với các lời thề hứa mà chúng ta đã làm, và bằng sự kiên định trong tình yêu của chúng ta! Tôi chúc lành cho tất cả anh chị em, và gia đình anh chị em cùng những người thân yêu của anh chị em.

Kính thưa quý vị và anh chị em,

Sau cuộc viếng thăm của ngài tại nhà thờ Đức Bà, lúc 16:30 Đức Thánh Cha đã đến thăm trung tâm bác ái ban ngày dành cho những người vô gia cư của các cha dòng Capuchin. Ngài gặp 80 người vô gia cư tại đây.

Hàng trăm ngàn người đã nồng nhiệt chào đón Đức Thánh Cha khi chiếc popemobile của ngài di chuyển trên đường O'Connell, ngang qua Cầu O’Connell, lên Phố Westmoreland và tiếp tục đến Phố Dame. Sau đó, đoàn xe đi qua nhà thờ Christchurch, đi xuống phố Bridge và băng qua Liffey lên Church Street đến trung tâm Capuchin.

Những hình ảnh cảm động quý vị và anh chị em đang xem thấy đây là khung cảnh cuộc gặp gỡ giữa Đức Thánh Cha và những người vô gia cư được các cha dòng Capuchin chăm sóc.