Mỗi người có cách riêng khi đối diện với điều sai trái mình vướng mắc. Phản ứng khác biệt dẫn đến do sợ hãi cũng có và do tự cao, tự đại cũng có. Sợ phải đối diện với tiếng nói của lương tâm hay sợ công lí hay sợ phải đối diện với luật pháp sở tại, sợ bị phạt, kết án hành động sai luật. Sợ hãi đến rồi đi nhưng bản tính kiêu căng thì không bởi một khi nó ăn rễ sâu trong con người thì người đó sẽ tự phong cho mình là nhất và không còn biết đến lời khuyên chân tâm của người khác. Kiêu căng, tự cao, tự đại là bản tính tồi tệ nhất bởi chính kiêu căng là một thứ tội. Tội phát sinh ra tội và tội bao che tội.

Trái với kiêu ngạo là bản tính thuần lương, khiên nhường. Khiêm nhường giúp ta nhận biết điều sai trái nhưng vì sợ hãi không dám thú nhận nhưng lại ngày đêm lo canh cánh trong lòng. Một số lại cố chối tội, gạt bỏ mong tránh đối diện chúng nhưng càng chối bỏ chúng càng hiện thực trong tâm hồn và họ phải đối diện với chiến tranh nội tâm. Một số thì chấp nhận điều sai trái và cuối cùng nhìn nhận sự thật về việc mình làm và thú nhận điều đó. Đây chính là trường hợp của người phụ nữ quì gối, chân thành sướt mướt, khóc dưới chân Đức Kitô. Người phụ nữ này tìm lại niềm tin đã đánh mất. Gặp gỡ Đức Kitô giúp chị tìm lại niềm tin nơi Đức Kitô. Chị là người có bản tính thuần lương nhưng đi sai đường. Nhờ đức tin dẫn đường chị chân thành thống hối. Chị là người phụ nữ can đảm, dám làm, dám chịu và thành thật đối diện với thực tại chôn kín từ lâu trong tâm hồn. Chị đã tìm ra cách đặc biệt để biểu tỏ lòng tin ấy.

Khi hay biết Đức Kitô tham dự bữa tiệc tại nhà ông Simon người Pharise chị sau nhiều âm thầm suy tính, đắn đo, hơn thiệt. Cuối củng lòng can đảm thắng sợ hãi. Chị cẩn thận, âm thầm, không lên tiếng xin lỗi nhưng biểu tỏ bằng hành động, đến gần Đức Kitô. Chị quì dưới chân Ngài, lệ ngắn, lệ dài trên chân Đức Kitô rồi lấy tóc mình lau khô giọt lệ và hôn chân Đức Kitô. Việc chị làm với một hy vọng duy nhất là làm lành cùng Thiên Chúa và tìm lại sự bình an trong tâm hồn. Để hôn chân Đức Kitô chị cần cúi sấp mình xuống. Hành động quì, cúi gập mình xuống là hành động khiêm nhường tột cùng một người có thể làm. Nước mắt, dùng tóc lau chân và hôn chân là hành động tái xác nhận tâm tình khiêm nhường của người quì gối. Tất cả những hành động nhịp nhàng, ăn khớp nhau như lưới mạng nhện diễn tả một điều duy nhất đó là tấm chân tình chị dành cho Đức Kitô. Người ta có thể có những suy nghĩ khác nhưng không thể nào diễn tả trọn vẹn hành động chân thành và khiêm nhường tột bực của người phụ nữ. Người Pharise chủ nhà không thể chê trách hành động chị đang thực hiện mà chỉ có thể viện cớ hành động trong quá khứ, trước đây của chị. Đức Kitô trái lại, không viện vào quá khứ nhưng nhìn vào tình trạng hiện tại, hình ảnh hiện thực trước mắt để nói với mọi người về tấm lòng chân thành, thống hối ăn năn của chị.

Đức Kitô cho biết việc chị làm là hành động chân thành cảm nhận được tình Chúa bao la dành cho chị. Chính bởi cảm nhận tình yêu bao la đó mà chị không nề hà coi tình yêu Chúa lớn hơn danh dự cá nhân. Đặt lòng mến Chúa lên trên tự ái cá nhân. Chị thực hiện được tấm lòng khiêm nhường thống hối ăn năn, quì gối diễn tả tình yêu thầm kín trong tâm hồn bởi chị có lòng yêu mến thực. Chính hành động này nói lên cảm nghiệm tha thứ, yêu thương chị cảm nhận trong cõi lòng mênh mang rộng mở đón nhận tình yêu Chúa và chị đã cảm thấy con tim an bình, hoan lạc.

Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org