Vào sáng Chủ Nhật Phục Sinh, niềm vui tĩnh lặng với bàn tiệc thánh thể trong căn phòng nhỏ của gia đình Jean Vanier đã nối kết năm người chúng tôi. Sau khi lắng nghe Phúc Âm, chúng tôi đã chia sẻ với nhau về tin mừng Phục sinh. Liz đến từ Anh Quốc - một người xả thân chăm sóc các người nghèo khổ - mở lời:, ,chúng ta luôn phải ra sức lăn tảng đá lớn ra, tảng đá đã ngăn cản bao người nghèo khổ thoát ra khỏi nấm mồ đói rách và bần cùng.“ Elizabeth, một người Mỹ hiện đang sống với 4 người điên trong một ngôi nhà nhỏ, chia sẻ tiếp:, ,Giêsu sau khi sống lại đã cùng ăn sáng với các môn đệ của mình. Qua đó Ngài muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của những điều nhỏ bé trong cuộc sống thường ngày.“ Cô Sue đến từ Canada đang suy nghĩ về ơn gọi phục vụ trong một cộng đoàn Arche ở Hôn-du-rát cũng góp một vài lời:, ,Thật là an ủi biết bao khi nhận ra rằng các vết thương nơi thân xác của Giêsu vẫn còn đó và tỏ hiện một cách rõ ràng. Cũng thế, những vết thương của chúng ta sẽ không biến mất. Chúng trở thành nguồn hy vọng cho những người khác“. Trong bầu khí chia sẻ này tôi thấy mình rất gần với biến cố Phục Sinh. Qua những tâm tình chia sẻ, qua những ánh mắt và cử chỉ của mọi người tôi khám phá một sức sống mới xuất hiện. Sức sống có khả năng biến đổi bộ mặt trái đất. Ngày xưa Maria Mác-đa-lê-na đã nghe Đấng Phục Sinh gọi tên mình. Gioan và Phêrô đã nhìn thấy ngôi mộ trống. Các bạn bè của Giêsu đã cảm được tâm hồn của họ cháy rực như thế nào, khi họ hội ngộ với Đấng Phục Sinh, qua đó họ đã thốt lên rằng: «Thầy đã sống lại thật rồi! «

Tất cả đều như cũ, nhưng tất cả đều được biến đổi trong một sức sống mới. Chúng tôi, năm người đang cùng chia sẻ một tấm bánh, một ly rượu bên bàn tiệc thánh thể nhận ra sự hiện diện của Giêsu trong cuộc sống mình. Trong sâu thẳm của tâm hồn, chúng tôi biết rằng tất cả đều trở nên mới, dù rằng mọi sự vẫn như cũ.

Vào sáng Chủ Nhật Phục Sinh hôm nay, chúng tôi vẫn cảm nhận được những nỗi thống khổ của thế giới, những sự đau đớn của người thân, của bạn bè và của chính tâm hồn chúng tôi. Nhưng tất cả đã được biến đổi trở nên mới, khi chúng tôi hội ngộ với Đấng Phục Sinh. Một niềm vui tĩnh lặng và chân tình đã nối kết chúng tôi. Trong tâm khảm chúng tôi cảm nhận rằng, chúng tôi được tình yêu ấp ủ và chở che. Một tình yêu lớn lao, lớn hơn cả sự chết.

(Henri J.M. Nouwen)