Khi nói đến làm từ thiện chúng ta nghĩ ngay đến việc cho của cải, vật chất, tiền bạc mà ít khi nghĩ đến những nhu cầu khác. Từ thiện đúng nghĩa bao gồm cả việc cho tài năng, thời gian, lời nói và dĩ nhiên cả việc cầu nguyện. Những nhu cầu này cần cho xã hội tân tiến. Có những việc từ thiện rất dễ làm và có những việc xem ra cần can đảm và khuyến khích làm.

Việc từ thiện dễ làm chẳng hạn như khi có ai đau yếu bệnh tật chúng ta không ngại cầu cho họ hay yêu cầu họ cầu cho khi chúng ta gặp hoạn nạn. Cầu nguyện không phải chỉ là từ thiện, bác ái với tha nhân và bác ái với chính Thiên Chúa. Việc làm vừa có lợi cho mình và cho người mình cầu cho.

Việc từ thiện khó hơn khi có người yêu cầu chúng ta chấp nhận í kiến nghịch, chống lại í kiến, tư tưởng mình. Thông thường nhất và nhiều người mắc phạm đó là bác ái trong ngôn ngữ, lời nói, nhận xét phê bình hay phán đoán. Có người còn tin rằng đó là việc làm chính đáng, cần phải làm. Từ thiện, bác ái trong lời nói, việc làm có nguồn gốc từ Kinh Thánh và là dấu chỉ của người giầu lòng bác ái, vị tha là những nhân đức của Kitô hữu.

Việc từ thiện khác là cho nhau thời gian cần thiết. Một em bé than phiền ‘buồn quá, không ai chơi với con’. Điều than phiền này cho thấy em bé cô đơn, buồn giữa một gia đình có đông người nhưng ai cũng bận rộn với công việc riêng mình để mình em cô đơn. Cần cho người thân thời gian, vợ chồng, con cái, cha mẹ, anh chị em, cần dành thời gian cho nhau, để đời bớt cô đơn. Cô đơn vì thiếu yêu thương, âu yếm của người thân.

Từ thiện trong việc đổ thừa xem ra có vẻ khó khăn hơn. Đổ thừa cho người lãnh trách nhiệm để mình tránh trách nhiệm, đồng thời tránh thiệt hại. Thay vì chấp nhận bất toàn và chịu trách nhiệm, thiệt hại ta đổ cho người khác lãnh và coi đó là hành động khôn ngoan. Cần lưu í đến an vui hạnh phúc của mình đồng thời an vui, hạnh phúc của người và gia đình họ như thế mới là trưởng thành, thánh thiện. Đức Kitô dặn các tông đồ sẽ bị xua đuổi. Nếu họ chào đón anh em hãy trú ngụ tại đó; nếu họ xua đuổi hãy âm thầm, lặng lẽ ra đi, mà không chống đối.

Từ thiện và thánh thiện cần đi chung. Từ thiện mà thiếu thánh thiện sẽ được nổi tiếng, người đời ca tụng; thánh thiện mà thiếu từ thiện là sáo ngữ, giảo hoạt, lẻo mép. Từ thiện và khiêm nhường, hi sinh chung vai sát cánh để cùng đồng hành với người mình phục vụ.

Đức Kitô dặn các tông đồ đi truyền giáo mà không cần mang hành lí phụ thêm ngoài những nhu cầu cần thiết. Không hành lí, của cải họ sẽ tự do hơn trong khi truyền giáo mà không lo mất của cải, vật chất bởi không có lấy chi mà mất. Các tông đồ có nhiều giờ hơn cho việc truyền giáo và yên tâm hơn để làm việc. Tình yêu và ân sủng Chúa đủ làm hành trang cho các ông. Các ông có thể nghèo của cải, vật chất nhưng giầu Lời Chúa, bình an và ân sủng Ngài. Các ông ban phát những ơn đó và những ai đón nhận ân sủng Chúa trở thành kẻ đồng hành cùng các ông trong cuộc đời rao giảng. Nghèo vật chất; giầu tình thương, lòng mến là thành quả không hư nát của người rao giảng.

Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org