Sau khi Đức Kitô sống lại từ cõi chết Ngài gặp các môn đệ trên đường Emmaus Ngài nhắc lại các biến cố đã xảy ra tiên đoán về Ngài, nhờ thế các ông nhận biết Ngài. Những ngày sau Phục Sinh Giáo Hội theo truyền thống ấy, nhắc lại các biến cố tiên đoán trước cuộc tử nạn của Chúa giúp chúng ta học biết thêm về biến cố Phục Sinh. Cuộc đối thoại giữa Đức Kitô và các môn đệ diễn ra trong bầu khí thầy trò, thâm tình, cởi mở, chia sẻ nhưng lại gây ra cho các môn đệ mối lo khôn nguôi. Bởi vì các môn đệ dường như không hiểu điều Đức Kitô nói, không rõ việc Đức Kitô làm. Càng giải thích thì càng thấy mông lung, mù mờ. Con đường tương lai tươi sáng dường như đang bị mây mù bao phủ. Những ngày sắp tới sẽ là những tang thương buồn khổ đón chờ. Các môn đệ không hiểu việc Thầy rửa chân cho các ông, việc Thầy bẻ bánh, việc Thầy nói sẽ có một trong số các ông bán đứng Thầy và rồi việc tất cả các ông sẽ chối Thầy. Việc Thầy bị bắt, đóng đinh, chết trên thập tự và ba ngày sau sẽ sống lại. Toàn là những điều vượt quá trí tưởng, ngoài dự đoán của toàn thể nhân loại. Những điều Thầy chia sẻ, nói ra có ngụ í gì nghe không hiểu, suy không thấu, cố giải thích vẫn chưa thoả mãn. Những điều này chưa hiểu xong thì đến việc Thầy nói sẽ di xa một thời gian. Thầy đi việc riêng hoặc đi cầu nguyện một mình là điều thường xẩy ra nhưng đi một thời gian mà không mang theo bất cứ môn đệ nào là điều chưa từng xảy ra và là điều làm cho các ông bồn chồn, lo lắng, tự hỏi phải chăng mình làm điều gì sai khiến Thầy buồn lòng. Biết được những lo âu hiện rõ trên mặt của các môn đệ Đức Kitô khuyên nhủ các ông hãy yên tâm, đừng sợ, hãy đặt trọn niềm tin vào Thầy và vào Chúa Cha. Dù với những lời an ủi, vỗ về như thế các ông cảm thấy iên tâm hơn chút nhưng mối lo không dứt, nó lắng đọng trong tim và sẵn sàng xoè móng vuốt ra cào cấu tâm can các ông. Nín nhịn không nổi ông Thomas phải lên tiếng,

Chúng con không biết Thầy đi đâu làm sao biết được đường Jn 14,5

Ông Philip lại muốn biết thêm chút nửa thêm,

Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện 14,8

Sau khi nghe những câu trả lời của Đức Kitô các tông đồ vẫn âm âm, u u, ngu ngơ không rõ những điều Đức Kitô giải thích. Trong tâm các ông vẫn bất an, tương lai mù tối, bóng tối ngày mai rình rập, đợi chờ trong lo sợ không biết bất hạnh lúc nào xảy ra. Đức Kitô giải thích tiếp là Thầy đi trước để dọn chỗ và khi dọn chỗ xong Thầy sẽ trở lại đón đến chung sống với Thầy. Vì thế không phải lo sợ, không phải buồn sầu, không phải xao xuyến. Hãy đặt trọn niềm tin vào Thầy mọi sự sẽ xảy ra đúng chương trình của Thiên Chúa. Theo chương trình đó thì các ông cần hiểu và tin rằng vượt qua thập tự là sự sống lại, Phục Sinh vinh hiển của Đức Kitô, nhưng đó chỉ là bước đầu của cuộc sống trường sinh. Bước kế tiếp là lên trời ngự bên hữu Chúa Cha và liên kết trong Chúa Thánh Thần.

Chúng ta thường thắc mắc không hiểu cuộc sống trường sinh như thế nào. Ít ra chúng ta cũng có câu trả lời dù không đầy đủ nơi Đức Kitô nhưng cũng có thể mường tượng ra it nhiều cuộc sống trường sinh. Đức Kitô cho biết trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở 14,2. Trong nhà có nhiều chỗ ở cho biết nơi đó không còn phải lo lắng việc mua nhà, mua đất, không còn phải lo việc trả tiền thuê, ở trọ, không còn cảnh sống đơn độc, cô đơn một mình. Tình thương Đức Kitô thay đổi tất cả, bao trùm tất cả. Trong nhà Cha Thầy người ta sẽ sống cuộc sống cộng đoàn trong đó tình yêu Chúa làm cho tâm hồn ta no thoả. Bởi no thoả nên không còn đói khát chi. Bởi không còn đói khát nên không còn thèm muốn. Bởi không lo lắng nên không phải lo tồn kho, tích trữ. Bởi no thoả nên không không còn cạnh tranh trong cuộc sống. Tình yêu Chúa làm no thoả lòng người. Đó là cuộc sống tràn đầy hạnh phúc, liên kết, tin tưởng và tin yêu trong cùng một Thiên Chúa yêu thương.

Khi chúng ta hoàn tất hành trình của người lữ hành dương thế chúng ta vững tin có được nơi chốn trên thiên quốc, nơi đó chúng ta sống hạnh phúc, yêu thương tràn đầy và kết hợp với người thân thương ra đi trước chúng ta.

Cuộc sống trường sinh, hạnh phúc có thể xa lạ với một số người nhưng những điều này không hề xa lạ với những người Do Thái. Họ vững tin vào cuộc sống mai sau. Họ tin là mọi sự tốt đẹp trần gian đều đến từ Thiên Chúa và chúng ngày đêm luôn quy về một hướng duy nhất đó là Thiên Chúa. Đó là điểm cuối trong cuộc hành trình dương thế của chúng. Đó cũng là đích điểm của nhân loại, ngày cùng của vũ trụ. Theo họ ngày này hoàn thành bốn điểm quan trọng trong đời đó là: chết, phán xét, và thiên đàng và hoả ngục.

Lm Vũđình Tường

TiengChuong.org