Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
BÀI GIẢNG CỦA ĐGM VINCENT NGUYỄN VĂN LONG

NHÂN LỄ CẦU NGUYỆN CHO TÍN HỮU TẠI MỸ YÊN, VINH


Tại Thánh Đường St Margaret Mary, Melbourne 29.9.2013

Kính thưa qúy ông bà anh chị em,

Hôm nay, chúng ta cùng họp nhau đây để dâng Thánh Lễ cầu nguyện đặc biệt cho các nạn nhân thuộc giáo xứ Mỹ Yên. Nhân danh Cộng Đồng Công Giáo Việt Nam tại Melbourne và trên khắp nước Úc, tôi xin được bày tỏ sự hiệp thông sâu xa tới qúy giám mục, linh mục và mọi tín hữu của Giáo Phận Vinh thân yêu, nơi xuất phát những tâm hồn nhiệt thành với giáo hội và tha thiết với vận mệnh tổ quốc. Lời đầu tiên chúng tôi muốn được gởi đến đồng bào tại Mỹ Yên và nạn nhân của chế độ trên khắp quê hương là qúy vị không cô đơn trước thế lực của bạo quyền cộng sản. Chúng tôi những người con dân nước Việt hậu thuẫn cho qúy vị; những người yêu chuộng tự do dân chủ khắp nơi ủng hộ cho qúy vị; lịch sử đang xoay chuyển về đích hướng mà qúy vị đang hy sinh tranh đấu. Và cuối cùng, trong niềm xác tín thâm sâu là Thiên Chúa của công lý và sự thật luôn đồng hành với qúy vị về đích hướng ấy.

Thật đáng buồn cho đất nước khi ở thế kỷ thứ 21 mà còn đắm chìn trong bao nghèo khổ, bất công và băng hoại tòan diện. Sự kiện chính quyền Nghệ An đàn áp người dân vô tội khi họ tổ chức tập trung ôn hòa tại Nghi Phương ngày 4.9.2013 là tiêu biểu cho sự phi nhân của chế độ. Theo Thư Chung của Tòa Giám Mục Vinh, hàng trăm công an, cảnh sát cơ động, dân quân tự vệ và côn đồ, với các loại vũ khí và chó nghiệp vụ, gây hỗn loạn và đánh đập dã man bà con giáo dân giáo xứ Mỹ Yên ngay trong cảnh thanh thiên bạch nhật. Làm sao trong tình đồng bào ruột thịt, chúng ta không thể không đau xót cho nạn nhân, không chạnh lòng cho tổ quốc trong cơn điêu đứng và không căm phẫn với tà quyền.

Thật oái oăm và mâu thuẫn khi chế độ Cộng Sản hứa hẹn một thiên đàng cho giai cấp vô sản, nhưng trên thực tế họ lại bị sống trong một địa ngục đầy bất công và bị bóc lột bởi chính hệ thống tư bản đỏ. Thật đáng buồn khi đất nước trước nguy cơ tụt hậu và đe dọa về chủ quyền, nhà cầm quyền lại chứng tỏ sự nhu nhược, hèn nhát và phản bội của họ. Ngược lại, họ sẵn sàng huy động cả một hệ thống an ninh hùng hậu để khủng bố dân lành và triệt hạ những người yêu nước. Họ không trơ trẽn khi dùng cả một cơ quan tuyên truyền khổng lồ để bôi nhọ đối phương.

Nhưng lịch sử luôn đứng về công lý và sự thật. Trong cuộc hội ngộ với các linh mục thuộc Giáo Phận Vinh, Đức GM Phaolô Nguyễn Thái Hợp đã dùng lời của chính Đức Kitô để chia sẻ và khích lệ tín hữu như đàn chiên bị sói dữ vồ xé. “Sự thật sẽ giải phóng anh em”. Cả đất nước Việt Nam thân yêu đang bị giam giữ trong một nhà tù của gian dối và của bóng tối sự dữ. Chính quyền Cộng Sản đang mặc nhiên thao túng, khuynh đảo, áp đặt, khống chế người con dân nước Việt bằng vũ khí của bạo lực và ác độc. Nhưng như Đức Kitô đã khải hòan trên sự dữ và sự chết, chúng ta xác tín rằng ai đứng về phía công lý và sự thật đều được thông phần vào chiến thắng của Ngài. Qủa thế, dù cho thế lực của sự dữ lấn án sự lành, nó không thể cưỡng lại sự viên mãn của công lý. Sự thật sẽ giải phóng chúng ta khỏi sự gian dối và bóng tối sự dữ là chính thể Cộng Sản.

Hôm nay, cùng với Giáo Hội Úc chúng ta mừng Ngày Công Lý Xã Hội. Chúng ta được mời gọi noi gương Đấng Xức Dầu “để đem tin mừng cho người sầu khổ, giải thóat cho kẻ bị giam cầm, nhân phẩm cho người bị trà đạp, chữa lành cho kẻ bị thương tích và năm hồng ân cho mọi người”. Lời Chúa hôm nay cũng thách thức chúng ta không tìm sự an phận, sự hưởng thụ, sự ích kỷ cho chính mình mà luôn lưu tâm nâng đỡ, chia sẻ cho kẻ cùng khốn cũng như quan tâm đến tiến trình công lý hóa xã hội chúng ta đang sống.

Trong bài đọc thứ nhất, tiên tri Amos đã lên án những tầng lớp cai trị trong xã hội DoThái hồi ấy. Ông gọi họ là “lũ quân phè phỡn”. Trước cảnh nước mất nhà tan, loạn ly lưu đầy, nhưng họ vẫn hưởng thụ cách vô cảm. “Chúng nằm dài trên giường ngà, ngả ngớn trên trường kỷ, mà ăn những chiên non nhất bầy, những bê béo nhất chuồng. Chúng uống rượu cả bầu, xức dầu thơm hảo hạng, nhưng chẳng biết đau lòng trước cảnh nước nhà sụp đổ!” Qủa những lời lên án nặng nề tưởng như đang gởi đến tầng lớp lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam ở thế kỷ thứ 21! Ông đã không ngần ngại vạch trần cái căn nguyên của sự băng hoại của đất nước đó là sự hưởng thụ đến mức độc đoán và vô cảm của kẻ cầm quyền. Phải chăng ngày hôm nay, trước bao bất công tham nhũng tại quê nhà, người tín hữu cũng phải mạnh dạn gióng lên tiếng nói của lương tâm xã hội như tiên tri Amos? Phải chăng chúng ta cũng phải đánh thức những ai đang ngủ quên trước hiểm họa nước mất nhà tan và những ai đang bị lôi cuốn vào chính sách “công cụng hóa” tôn giáo của Cộng Sản?

Bài Phúc Âm nói về ngụ ngôn của ông phú hộ và người hành khất Lazarô. Ông phú hộ như lũ quân phẻ phỡn trong thời tiên tri Amos, đã thản nhiên hưởng thụ trước cảnh ngộ thống khổ của kẻ cơ bần. Ông mặc quần áo gấm lụa, ăn uống thỏa thuê nhưng hoàn toàn không chút lòng trắc ẩn với người ăn xin ngồi trước cửa. Lazarô chỉ mong chút cơm thừa bánh vụn của viên phú hộ nhưng chỉ được những con chó của chủ đến chiếu cố các vết thương của ông. Cuối cùng, Thiên Chúa đã thưởng phạt công minh trong ngày phát xét. Kẻ nghèo hèn thì được nhấc lên; còn người giầu có thì đuổi về tay không. Người phú hộ bất nhân đã bị phạt xuống âm phủ; còn Lazarô thì được an hưởng thiên quốc.

Khi suy niệm về bài Phúc Âm hôm nay, tôi hình dung ra cảnh dân oan đi đến trước cổng của các “phú hộ đỏ” trên khắp quê hương trong các dinh thự được trá hình bằng các mỹ từ như Ủy Ban Nhân Dân, Tòa Án Nhân Dân, Công An Nhân Dân. .. Họ như Lazarô tìm gặp ông phú hộ để đòi hỏi chân lý và công bằng, nhân phẩm và tình người. Nhưng cuối cùng, họ chỉ được thấy nơi những kẻ ăn trên ngồi trốc sự bất nhân và vô cảm. Còn đau lòng hơn nữa, họ còn bị những con chó nghiệp vụ của những “ông phú hộ đỏ” chiếu cố như trường hợp của dân oan Mỹ Yên.

Anh chị em thân mến,

Mặc dù chúng ta phải đối diện với thế lực của sự dữ như bóng đêm dầy đặc bao phủ trên đất nước thân yêu, chúng ta không thể ngã lòng và thất vọng. Niềm tin của chúng ta là Đấng đã khải hoàn trên tà thần, sự dữ và sự chết. Vì thế, dù cho thử thách, bắt bớ, ngục tù, cơ hàn hay bất cứ sự gì cũng không thể ngăn cách chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa được thể hiện qua Đức Kitô. Như những tín hữu ban đầu, chính sự bắt bớ vì lẽ công chính đã làm họ vững mạnh trong đức tin, nhẫn nại trong đức cậy và nhiệt thành trong đức ái. Người tín hữu Việt Nam hải ngoại và tại khắp nơi cũng tìm thấy nơi Giáo Phận Vinh tinh thần của các tín hữu ban đầu. Hình ảnh các giám mục, linh mục và giáo dân tâm hợp ý đầu trong cơn thử thách chính là hoa qủa đầu mùa của tinh thần ấy. Phải chăng Vinh nơi xuất phát những tâm hồn nhiệt thành với giáo hội và tha thiết với vận mệnh tổ quốc đang đánh thức con dân nước Việt khắp nơi trước sự vô cảm và sự băng hoại của xã hội? Phải chăng họ đang thôi thúc chúng ta như lời Thánh Phaolô gởi cho Timôtêo trong bài đọc 2 hôm nay: “Con hãy chiến đấu trong cuộc chiến đấu chính nghĩa của đức tin”?

Xin Thiên Chúa kiện toàn cuộc chiến đấu chính nghĩa của các tín hữu tại Mỹ Yên, của các dân oan khắp nơi, của các nạn nhân chế độ, của các nhà yêu nước và của mọi người con dân nước Việt đang khao khát một Việt Nam nhân bản. Hãy can đảm và đừng sợ, vì “người đi gieo trong đau thương sẽ gặt hái trong vui cười”.