Lo cho ngày mai là điều nên làm. Đây không phải là tính toán hơn thiệt nhưng là ơn khôn ngoan khi biết đặt tương lai trên nền tảng vững chắc. Câu hỏi đặt ra là thứ gì vững chắc khi cuộc sống này luôn có những đổi thay, đất trời còn biến chuyển huống chi sự đời. Điều gì vững chắc, bất biến là vấn đề ít người cân nhắc một cách cẩn thận. Bởi vì tiền bạc, chức tước có khả năng mở nhiều cánh cửa khác nhau vì thế của cải tạo ra một ảo giác về sức mạnh. Vì thế nhiều người lầm tưởng lắm của, nhiều tiền là ngày mai vững bền, hay ít ra tích trữ cải là sức mạnh cho tương lai. Đúng vậy nhưng nó giới hạn lắm. Có đại gia nào không chết, có lãnh tụ nào sống muôn đời ngoại trừ vua tình yêu Kitô sau khi sống lại từ cõi chết sống muôn đời.

Có tiền tự nhiên có thế. Có tiền khổ phải giữ tiền. Có thế sẽ có ngày mất thế. Có chức tự nhiên có quyền. Có quyền sẽ có lạm quyền. Chính vì thế quyền hành nó hành lòng người. Của cải vật chất biến đổi lòng người. Một số tự lí luận tôi đủ khôn ngoan làm ra tiền nên cũng đủ khôn ngoan tiêu tiền. Lí luận này xem ra có vẻ hợp lí nhưng thực tế lại không vững như lí luận. Thực ra tiêu tiền cần có ơn khiêm nhường. Thiếu ơn này tiền trở thành khí cụ phá nhà, hại mình, giết người. Người ta dùng tiền để gây thanh thế, tạo bè, kết đảng. Như thế tiền và khiêm nhường không cùng đồng hành chung đường. Cậy thế, cậy tiền, cậy quyền thì đâu còn khiêm nhường vì khiêm nhường đòi nhịn nhục. Nhịn ăn, nhịn nói, nhịn ganh đua. Bình thường nhịn và nhục đi chung với nhau nhưng người khiêm nhường nhịn mà không cảm thấy nhục nhưng vui vì đã nhịn được. Bị thua nhưng không thiệt, không lỗ trái lại lời được lòng người. Không ganh đua nhưng thắng vì người khôn không cần phải tranh giành.

Tiền của cần thiết cho cuộc sống nhưng tiền của cũng tạo căng thẳng cho đời. Càng nhiều tiền càng căng thẳng. Thẳng thì tốt nhưng vừa căng vừa thẳng sớm muộn gì cũng đứt, đứt đoạn giữa đường đời cành nhiều đau khổ. Vì thế tiền nguyên nhân gây đau khổ. Một thực tế khác cho biết kiếm tiền thì khó, tiêu thì dễ. Tiền đến chậm ra đi nhanh. Dùng tiền để bảo đảm tương lai tương lai sẽ bạc như tiền. Đời sẽ tiêu tán, đi nhanh như tiền đến rồi đi. Như thế không thể dùng tiền làm bảo chứng vững chắc cho tương lai. Có cách nào khác chăng? Đức Kitô đưa ra một giáo huấn vững chắc cho tương lai. Đó là xây tương lai trong tình yêu Chúa và lòng mến cho tha nhân. Lòng yêu mến tha nhân không gây căng thẳng cho cuộc đời. Nếu có cạnh tranh trong việc phục vụ thì cạnh tranh đó cũng là cạnh tranh tốt lành, đáng khích lệ. Điều rõ ràng thân xác con người hư nát. Hư nát chung với tiền bất hạnh hơn chết trong lúc đang yêu người và được mọi người yêu mến. Cũng là cái chết nhưng có kẻ chết người khác vui mừng. Có kẻ chết người người yêu mến. Thân nhân có tiếc thương nhưng ấm lòng vì ra đi để lại lòng mến thương. Tình yêu của ta bắt nguồn từ tình yêu Chúa mà tình yêu Chúa tồn tại đến muôn đời, qua muôn thế hệ vì thế xây dựng tương lai trên nền tảng tình yêu Chúa là khôn ngoan vì tình yêu đó bền vững muôn đời.

Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org