Kính thưa Quí Cha và Cộng Đoàn
Con rất vui khi được mời làm BGK vòng sơ tuyển trong cuộc thi sáng tác Thơ Văn với chủ đề "Cùng Mẹ Maria sống năm thánh Giáo hội Việt nam" của Thiếu Nhi Commitium Gia Phương thuộc Giáo Phận Xuân Lộc. Trước hết, vì con rất quan tâm và yêu mến các em ở lứa tuổi thiếu nhi, tiếp nữa là con rất thích đọc các bài viết của các em cho dù bất cứ ở thể loại nào. Đọc và nhận xét, đánh giá và chấm bài của các em, chính tâm tình đơn sơ, chất phát của các em thực sự đã giúp cho con rất nhiều kinh nghiệm sống. Đặc biệt là tinh thần đơn sơ trong sáng và rất chân thành của các em, như lời Chúa Giêsu đã dạy: “Ai không trở nên như trẻ nhỏ không được vào Nước Trời” (Mt 18, 3).
Đọc bài của các em Commitium Gia Phương lần này đã cho con nhiều ngạc nhiên, với những câu văn không cần chau chuốt, với những câu thơ chẳng cần đúng vần, hợp điệu nhưng đã để lại trong con nhiều cảm xúc sâu lắng, có những bài con đã phải dừng lại thật lâu để cảm nghiệm tâm tình của các em đã viết lên, con cảm thấy như là các em đã chạm được chính Mẹ Maria, đã sờ đến chính tình yêu Thiên Chúa và đang sống cùng với Chúa và Mẹ Maria trong cuộc sống thường ngày. Những cảm nghiệm đó ngay cả chúng ta là người lớn, mấy chục năm sống đạo có khi còn chưa có được. Con thật sự vui mừng và xúc động khi đọc các bài dự thi của các em.
Như bài thơ mang mã số 8 CHÙM THƠ NGUYỆN CẦU VỚI MẸ của em VŨ LÊ HƯƠNG THẢO ( Sn 1998), em mới 12 tuổi mà đã thể hiện được tinh thần truyền giáo của một chứng nhân Tin Mừng qua vần thơ:
Lạy Mẹ Maria
Xin Mẹ hãy giúp con
Giăng thẳng cánh buồm đức tin trong cuộc sống
Xin rọi chiếu ánh sáng Lời Chúa trong đời con
Để con đến với anh em
Đang sống trong thầm lặng
Đang sống trong thất vọng
Trong u mê lầm lạc
Con chia sẻ với họ
Bằng Lời Hằng Sống và Tình thương của Chúa.
Rồi đến bài của em mang mã số 24: LỜI CẦU CỦA BÉ của em Vũ Bảo Phượng
Cho ước nguyện tuổi xanh
Con cầu xin phép lạ
Cho trẻ ốm mau lành
Cho trẻ nghèo no ấm
Trẻ mồ côi chút tình
Xin cho thế giới an bình
Cho người hạnh phúc, cho mình an vui.
Những vần thơ đơn sơ của em Vũ Bảo Phượng, nhưng chất chứa cả một con tim đầy tình yêu thương tha nhân mà Lời Chúa mời gọi.
Các em có những cảm nhận thật sâu sắc về tình yêu của Chúa và Mẹ Maria trong tâm tình hết sức khiêm tốn và trung thực. Như bài mang mã số 136: ĐỜI CON của em Đinh Ứng Nhã Tuệ:
Đời con như tấm giấy lộn vứt đi
Mẹ là người chắt nhặt đem về tái chế
Kinh Mân Côi như cổ máy nghiền nát đi
Lời nguyện cầu đúc khuôn giấy phẳng phiu
Muôn ơn Mẹ đem giấy ra phơi nắng
Giấy khô rồi tập vở sáng chữ yêu!
Em đã nhận ra cuộc sống tệ bạc của mình, đã đánh mất ơn nghĩa với Chúa, đời mình chỉ còn đáng là một tờ giấy bỏ đi. Nhưng nhờ tình thương của Mẹ đã “tái chế” lại đời em. Em còn cảm nghiệm được kinh Mân Côi là cỗ máy nghiền nát đi những tội lỗi, những khuyết điểm của mình. Nhờ ơn mẹ nâng đỡ đem “phơi nắng” lại đời em trong ân sủng, để cuộc đời em trở thành một tờ giấy trắng để chỉ viết một chữ “Yêu”. Đọc những vần thơ ngắn ngủi của em Nhã Tuệ, con có cảm tưởng rằng em đã đi vào mầu nhiệm lịch sử của Ơn Cứu Độ qua kinh Mân Côi, để cuộc đời mình chỉ còn đọng lại một chữ “Yêu”. Một cảm nghiệm thật tuyệt vời.
Cùng với cảm nghiệm thật đáng yêu và đáng trân trọng trong tâm tình dâng hiến của em Paul. Hoàng Hải Tuyến, qua bài mang mã số 42 CHÚA GỌI: Vừa đến tuổi chớm hương yêu, Chúa đã lên tiếng gọi em, một tâm hồn trong trắng, đơn sơ “Chưa biết ghét ghen, không lòng hờn oán” đã mạnh dạn dâng trọn cho Thiên Chúa trọn vẹn con tim “Để cho Người dùng theo ý cao siêu”.
Chúa gọi con, khi con vừa đôi tám
Tuổi trăng tròn vừa mới chớm hương yêu
Cuộc đời như tờ giấy trắng phẳng phiu
Chưa biết ghét ghen, không lòng hờn oán.
Trái tim con, xin dâng Ngài trọn vẹn
Để cho Người dùng theo ý cao siêu
Con mãi xin được làm tờ giấy trắng
Để Người dùng viết hai chữ thương yêu.
Những ý tưởng sáng trong, chân thành của các em cứ bộc bạch trên từng trang giấy, đã khẳng định một niềm tin vào Thiên Chúa qua các biến cố cuộc đời, đã nhận ra khuôn mặt tình yêu của Chúa Giêsu và gọi tên Ngài bằng cả một con tim hối hận, lẫn tri ân. Chúng ta cùng đọc lại tâm tư của em Maria Đinh Phạm Ngọc Đan Trinh, trong bài GIÊSU! NGƯỜI ĐÃ CHẾT CHO TÔI! mang mã số 125:
Tôi đã đổ hết canh bạc đời mình cho nàng tiên nâu quyến rũ. Người ơi và đời ơi !
Tôi đã ngã, cái trượt ngã dễ dàng của lứa tuổi dại khờ, lạc lối, tôi đã ngã và Giê-su ơi, người đã ngã cho tôi, Người là đấng vô tội, Người đã ngã cho tôi trong những chiều vàng men say của tội lỗi để tôi đứng dậy.
Tôi là ai? - Người đã ngã thay cho tôi.
Tôi là ai? - Mà người đã đón nhận lấy tội lỗi của tôi.
Tôi là ai ? - Nếu tôi vẫn vô tình, tôi vẫn mãi mãi là những đứa trẻ ngu ngơ trong cuộc sống.
Người đã đến bên tôi trong chiều vàng che lối, bước đi cạnh tôi trong những men nồng của cơn say. Người đã nâng dậy đời tôi trong âm thầm và kín đáo cho đến lúc tôi được gọi danh người. Giê-su ơi!
Những ngày mùa gặp gỡ với Giê-su, đổi thay bao tấm lòng, dạt đi bao nhiêu ích kỉ, bỏ đi bao nhiêu đam mê tội lỗi để sự sống khát khao hơn, đầy tràn hơn. Và tôi gọi danh Giê-su, người đã chết cho tôi.
Sự cảm nhận về cuộc đời và tình yêu của các em thật phong phú, càng đọc con càng thấy mình được tắm mát trong một dòng suối tình yêu trong lành, như được trở về những năm tháng tuổi thơ bên người mẹ hiền yêu dấu: Như bài MẸ mang mã số 100 của em Maria Nguyễn Thị Ngọc Linh:
Mẹ nghèo với gánh hàng rong
Nuôi con ăn học chỉ mong thành tài
Mẹ đem một nắng hai sương
Gánh ra chợ bán, mua đường con đi.
Mẹ là bình sữa ngọt ngào
Là lời hát dặm đưa vào giấc mơ
Mẹ là cả một bài thơ
Là câu hát tựa ầu ơ ví dầu.
Từ những cảm nghiệm những thực tại của cuộc đời, các em tiến xa hơn trong cảm nghiệm về ơn Cứu Độ của Thiên Chúa, như cảm nghiêm của Giuse Nguyễn Hoàng Minh Bách trong bài THỊ TƯỞNG mang mã số 123
Nhìn hoa hồng tôi thấy dòng máu Chúa
Trong muôn sao rực rỡ ánh mắt người
Thánh Thể người như tuyết trắng tuôn rơi
Như sương sớm giọt châu sa mầu nhiệm
Và bài mang mã số 268: THỬ THÁCH CỦA GAI của em Maria Nguyễn Bích Chi
Chàng dũng sĩ nhìn lối đi của nhành gai dài, rồi nhìn lên nhành gai trên đầu Đức KiTô, những nhành gai mầu nhiệm. Chàng thấy cả hai. Gai trên lối đi trần thế và gai trên đường về nước thiên đàng.
Nhiều bài đã bắt con phải dừng lại và phải suy nghĩ thật lâu và cho con những tâm tình cầu nguyện, chấm bài các em, nhưng thực sự con lại nhận được những món quà quí giá từ những cảm nghiệm thật tuyệt vời của các em.
Còn rất nhiều bài đáng được tuyên dương nữa, nhưng con chỉ xin đơn cử thêm một bài nữa đó là bài mang mã số 35 MƯỜI ĐIỀU RĂN ĐỨC CHÚA TRỜI của em Trần Nguyễn Xuân Nguyên, em đã suy niệm từ 10 giới răn để viết lên những vần thơ thật ngọt ngào và lời kết thật gọn gàng, để khẳng định giới luật của Thiên Chúa.
Đạo Chúa chỉ một con đường.
Kính thờ Thiên Chúa, Yêu thương mọi người.
Thật đáng trân trọng và vui mừng biết bao, những tâm hồn trong sáng của các em đã viết lên những cảm nghiệm, suy tư của lòng mình qua những bài thơ, bài văn mộc mạc đơn sơ, nhưng đã gói ghém cả một tâm tình là con cái của Mẹ Maria, của Thiên Chúa và của Giáo Hội, các em nhận thức được mình là ai và thuộc về ai, đây chính là điều đáng quí mà các bậc cha mẹ và các nhà lãnh đạo trong giáo hội đang ước mong và nỗ lực xây dựng. Cuộc thi viết Thơ – Văn để tôn vinh Thiên Chúa và Mẹ Maria trong cuộc đồng hành cùng Giáo Hội là một cuộc chơi thật thú vị, thật giá trị và đầy ý nghĩa, vì nó đem lại cho các em một cơ hội nhìn lại bản thân mình, nhìn lại cuộc sống mình trong cái nhìn đức tin, để các em nhận ra mình đang ở đâu trong cuộc hành trình tiến về Nước Trời.
Con ước mong sao, cuộc thi sáng tác Thơ Văn Công Giáo của Thiếu Nhi Commitium Gia Phương thuộc Giáo Phận Xuân Lộc không dừng lại ở đây, mà sẽ còn được tiếp tục duy trì và lan tỏa đến các Commitium và Giáo phận khác. Vì đây cũng là một trong những cách giáo dục và nuôi dưỡng đời sống đức tin của con em chúng ta.
Kính chúc Quí Cha và Cộng Đoàn luôn An – Mạnh.
Nguyện xin Thiên Chúa và Mẹ Maria ban tràn đầy hồng ân xuống cho mọi người.
Con rất vui khi được mời làm BGK vòng sơ tuyển trong cuộc thi sáng tác Thơ Văn với chủ đề "Cùng Mẹ Maria sống năm thánh Giáo hội Việt nam" của Thiếu Nhi Commitium Gia Phương thuộc Giáo Phận Xuân Lộc. Trước hết, vì con rất quan tâm và yêu mến các em ở lứa tuổi thiếu nhi, tiếp nữa là con rất thích đọc các bài viết của các em cho dù bất cứ ở thể loại nào. Đọc và nhận xét, đánh giá và chấm bài của các em, chính tâm tình đơn sơ, chất phát của các em thực sự đã giúp cho con rất nhiều kinh nghiệm sống. Đặc biệt là tinh thần đơn sơ trong sáng và rất chân thành của các em, như lời Chúa Giêsu đã dạy: “Ai không trở nên như trẻ nhỏ không được vào Nước Trời” (Mt 18, 3).
Đọc bài của các em Commitium Gia Phương lần này đã cho con nhiều ngạc nhiên, với những câu văn không cần chau chuốt, với những câu thơ chẳng cần đúng vần, hợp điệu nhưng đã để lại trong con nhiều cảm xúc sâu lắng, có những bài con đã phải dừng lại thật lâu để cảm nghiệm tâm tình của các em đã viết lên, con cảm thấy như là các em đã chạm được chính Mẹ Maria, đã sờ đến chính tình yêu Thiên Chúa và đang sống cùng với Chúa và Mẹ Maria trong cuộc sống thường ngày. Những cảm nghiệm đó ngay cả chúng ta là người lớn, mấy chục năm sống đạo có khi còn chưa có được. Con thật sự vui mừng và xúc động khi đọc các bài dự thi của các em.
Như bài thơ mang mã số 8 CHÙM THƠ NGUYỆN CẦU VỚI MẸ của em VŨ LÊ HƯƠNG THẢO ( Sn 1998), em mới 12 tuổi mà đã thể hiện được tinh thần truyền giáo của một chứng nhân Tin Mừng qua vần thơ:
Lạy Mẹ Maria
Xin Mẹ hãy giúp con
Giăng thẳng cánh buồm đức tin trong cuộc sống
Xin rọi chiếu ánh sáng Lời Chúa trong đời con
Để con đến với anh em
Đang sống trong thầm lặng
Đang sống trong thất vọng
Trong u mê lầm lạc
Con chia sẻ với họ
Bằng Lời Hằng Sống và Tình thương của Chúa.
Rồi đến bài của em mang mã số 24: LỜI CẦU CỦA BÉ của em Vũ Bảo Phượng
Cho ước nguyện tuổi xanh
Con cầu xin phép lạ
Cho trẻ ốm mau lành
Cho trẻ nghèo no ấm
Trẻ mồ côi chút tình
Xin cho thế giới an bình
Cho người hạnh phúc, cho mình an vui.
Những vần thơ đơn sơ của em Vũ Bảo Phượng, nhưng chất chứa cả một con tim đầy tình yêu thương tha nhân mà Lời Chúa mời gọi.
Các em có những cảm nhận thật sâu sắc về tình yêu của Chúa và Mẹ Maria trong tâm tình hết sức khiêm tốn và trung thực. Như bài mang mã số 136: ĐỜI CON của em Đinh Ứng Nhã Tuệ:
Đời con như tấm giấy lộn vứt đi
Mẹ là người chắt nhặt đem về tái chế
Kinh Mân Côi như cổ máy nghiền nát đi
Lời nguyện cầu đúc khuôn giấy phẳng phiu
Muôn ơn Mẹ đem giấy ra phơi nắng
Giấy khô rồi tập vở sáng chữ yêu!
Em đã nhận ra cuộc sống tệ bạc của mình, đã đánh mất ơn nghĩa với Chúa, đời mình chỉ còn đáng là một tờ giấy bỏ đi. Nhưng nhờ tình thương của Mẹ đã “tái chế” lại đời em. Em còn cảm nghiệm được kinh Mân Côi là cỗ máy nghiền nát đi những tội lỗi, những khuyết điểm của mình. Nhờ ơn mẹ nâng đỡ đem “phơi nắng” lại đời em trong ân sủng, để cuộc đời em trở thành một tờ giấy trắng để chỉ viết một chữ “Yêu”. Đọc những vần thơ ngắn ngủi của em Nhã Tuệ, con có cảm tưởng rằng em đã đi vào mầu nhiệm lịch sử của Ơn Cứu Độ qua kinh Mân Côi, để cuộc đời mình chỉ còn đọng lại một chữ “Yêu”. Một cảm nghiệm thật tuyệt vời.
Cùng với cảm nghiệm thật đáng yêu và đáng trân trọng trong tâm tình dâng hiến của em Paul. Hoàng Hải Tuyến, qua bài mang mã số 42 CHÚA GỌI: Vừa đến tuổi chớm hương yêu, Chúa đã lên tiếng gọi em, một tâm hồn trong trắng, đơn sơ “Chưa biết ghét ghen, không lòng hờn oán” đã mạnh dạn dâng trọn cho Thiên Chúa trọn vẹn con tim “Để cho Người dùng theo ý cao siêu”.
Chúa gọi con, khi con vừa đôi tám
Tuổi trăng tròn vừa mới chớm hương yêu
Cuộc đời như tờ giấy trắng phẳng phiu
Chưa biết ghét ghen, không lòng hờn oán.
Trái tim con, xin dâng Ngài trọn vẹn
Để cho Người dùng theo ý cao siêu
Con mãi xin được làm tờ giấy trắng
Để Người dùng viết hai chữ thương yêu.
Những ý tưởng sáng trong, chân thành của các em cứ bộc bạch trên từng trang giấy, đã khẳng định một niềm tin vào Thiên Chúa qua các biến cố cuộc đời, đã nhận ra khuôn mặt tình yêu của Chúa Giêsu và gọi tên Ngài bằng cả một con tim hối hận, lẫn tri ân. Chúng ta cùng đọc lại tâm tư của em Maria Đinh Phạm Ngọc Đan Trinh, trong bài GIÊSU! NGƯỜI ĐÃ CHẾT CHO TÔI! mang mã số 125:
Tôi đã đổ hết canh bạc đời mình cho nàng tiên nâu quyến rũ. Người ơi và đời ơi !
Tôi đã ngã, cái trượt ngã dễ dàng của lứa tuổi dại khờ, lạc lối, tôi đã ngã và Giê-su ơi, người đã ngã cho tôi, Người là đấng vô tội, Người đã ngã cho tôi trong những chiều vàng men say của tội lỗi để tôi đứng dậy.
Tôi là ai? - Người đã ngã thay cho tôi.
Tôi là ai? - Mà người đã đón nhận lấy tội lỗi của tôi.
Tôi là ai ? - Nếu tôi vẫn vô tình, tôi vẫn mãi mãi là những đứa trẻ ngu ngơ trong cuộc sống.
Người đã đến bên tôi trong chiều vàng che lối, bước đi cạnh tôi trong những men nồng của cơn say. Người đã nâng dậy đời tôi trong âm thầm và kín đáo cho đến lúc tôi được gọi danh người. Giê-su ơi!
Những ngày mùa gặp gỡ với Giê-su, đổi thay bao tấm lòng, dạt đi bao nhiêu ích kỉ, bỏ đi bao nhiêu đam mê tội lỗi để sự sống khát khao hơn, đầy tràn hơn. Và tôi gọi danh Giê-su, người đã chết cho tôi.
Sự cảm nhận về cuộc đời và tình yêu của các em thật phong phú, càng đọc con càng thấy mình được tắm mát trong một dòng suối tình yêu trong lành, như được trở về những năm tháng tuổi thơ bên người mẹ hiền yêu dấu: Như bài MẸ mang mã số 100 của em Maria Nguyễn Thị Ngọc Linh:
Mẹ nghèo với gánh hàng rong
Nuôi con ăn học chỉ mong thành tài
Mẹ đem một nắng hai sương
Gánh ra chợ bán, mua đường con đi.
Mẹ là bình sữa ngọt ngào
Là lời hát dặm đưa vào giấc mơ
Mẹ là cả một bài thơ
Là câu hát tựa ầu ơ ví dầu.
Từ những cảm nghiệm những thực tại của cuộc đời, các em tiến xa hơn trong cảm nghiệm về ơn Cứu Độ của Thiên Chúa, như cảm nghiêm của Giuse Nguyễn Hoàng Minh Bách trong bài THỊ TƯỞNG mang mã số 123
Nhìn hoa hồng tôi thấy dòng máu Chúa
Trong muôn sao rực rỡ ánh mắt người
Thánh Thể người như tuyết trắng tuôn rơi
Như sương sớm giọt châu sa mầu nhiệm
Và bài mang mã số 268: THỬ THÁCH CỦA GAI của em Maria Nguyễn Bích Chi
Chàng dũng sĩ nhìn lối đi của nhành gai dài, rồi nhìn lên nhành gai trên đầu Đức KiTô, những nhành gai mầu nhiệm. Chàng thấy cả hai. Gai trên lối đi trần thế và gai trên đường về nước thiên đàng.
Nhiều bài đã bắt con phải dừng lại và phải suy nghĩ thật lâu và cho con những tâm tình cầu nguyện, chấm bài các em, nhưng thực sự con lại nhận được những món quà quí giá từ những cảm nghiệm thật tuyệt vời của các em.
Còn rất nhiều bài đáng được tuyên dương nữa, nhưng con chỉ xin đơn cử thêm một bài nữa đó là bài mang mã số 35 MƯỜI ĐIỀU RĂN ĐỨC CHÚA TRỜI của em Trần Nguyễn Xuân Nguyên, em đã suy niệm từ 10 giới răn để viết lên những vần thơ thật ngọt ngào và lời kết thật gọn gàng, để khẳng định giới luật của Thiên Chúa.
Đạo Chúa chỉ một con đường.
Kính thờ Thiên Chúa, Yêu thương mọi người.
Thật đáng trân trọng và vui mừng biết bao, những tâm hồn trong sáng của các em đã viết lên những cảm nghiệm, suy tư của lòng mình qua những bài thơ, bài văn mộc mạc đơn sơ, nhưng đã gói ghém cả một tâm tình là con cái của Mẹ Maria, của Thiên Chúa và của Giáo Hội, các em nhận thức được mình là ai và thuộc về ai, đây chính là điều đáng quí mà các bậc cha mẹ và các nhà lãnh đạo trong giáo hội đang ước mong và nỗ lực xây dựng. Cuộc thi viết Thơ – Văn để tôn vinh Thiên Chúa và Mẹ Maria trong cuộc đồng hành cùng Giáo Hội là một cuộc chơi thật thú vị, thật giá trị và đầy ý nghĩa, vì nó đem lại cho các em một cơ hội nhìn lại bản thân mình, nhìn lại cuộc sống mình trong cái nhìn đức tin, để các em nhận ra mình đang ở đâu trong cuộc hành trình tiến về Nước Trời.
Con ước mong sao, cuộc thi sáng tác Thơ Văn Công Giáo của Thiếu Nhi Commitium Gia Phương thuộc Giáo Phận Xuân Lộc không dừng lại ở đây, mà sẽ còn được tiếp tục duy trì và lan tỏa đến các Commitium và Giáo phận khác. Vì đây cũng là một trong những cách giáo dục và nuôi dưỡng đời sống đức tin của con em chúng ta.
Kính chúc Quí Cha và Cộng Đoàn luôn An – Mạnh.
Nguyện xin Thiên Chúa và Mẹ Maria ban tràn đầy hồng ân xuống cho mọi người.