Asia-News, cơ quan thông tin của Hội Giáo Hoàng Truyền Giáo Hải Ngoại, cho biết trong phiên họp đầu tiên của Thượng Hội Đồng Giám Mục Thế giới về tính đồng nghị, diễn ra tại Hội Trường Thượng Hội Đồng Giám Mục hôm thứ Bẩy 9 tháng 0, Đức Tổng Giám Mục Hàn Quốc Lagiarô Du Huỳnh Trị Tổng trưởng Bộ Giáo sĩ từ ngày 11 tháng 6 vừa qua đã gây kinh ngạc cho nhiều người khi tiết lộ rằng ngài là người đầu tiên trong gia đình theo đạo Công Giáo.

Ngài nói:

Tôi sinh ra trong một gia đình không có đức tin. Tôi học trung học cơ sở và trung học phổ thông tại một trường Công Giáo mang tên thánh tử đạo Anrê Kim Đại Kiến (Andrew Kim Tae-gon, 김대건 안드레아). Ngài là linh mục đầu tiên của Hàn Quốc và đã hiến mạng sống mình cho người khác. Chứng tá của ngài đã thu hút tôi rất nhiều. Tôi được rửa tội vào đêm Giáng sinh năm 1966. Lúc đó tôi được 16 tuổi. Tôi là Kitô Hữu đầu tiên trong gia đình mình. Biết Chúa Giêsu, tôi cảm thấy thôi thúc mở lòng mình với người khác.

Vì vậy, chẳng hạn, ở trường, cùng với những người bạn Kitô Hữu của tôi, chúng tôi đã thực hiện nhiều dịch vụ khác nhau. Càng ngày, một chân trời bao la càng mở ra trước mắt. Sau đó, tôi vào đại chủng viện ở Hán Thành. Thật không dễ dàng chút nào, vì không ai trong gia đình tôi hiểu được quyết định này của tôi. Sau ba năm học tại trường dòng, chúng tôi được yêu cầu thực hiện nghĩa vụ quân sự. Trong môi trường khắc nghiệt này, tôi phát hiện ra rằng tình yêu chinh phục tất cả. Tôi đã trải nghiệm sức mạnh của chứng tá: từng chút một hàng trăm bạn cùng lớp của tôi được rửa tội.

Trong suốt 41 năm làm linh mục, và sau đó là giám mục, tôi luôn được thử thách bởi gương của Chúa Giêsu khi rửa chân. Và còn hơn thế nữa là của lễ Ngài dâng trên Thập tự giá. Trên tất cả, Chúa Giêsu là một linh mục. Điều này làm cho tôi hiểu rằng sống trọn vẹn chức vụ linh mục có nghĩa là hiến mạng sống của mình cho người khác, đặt mình phục vụ người khác, là một người đối thoại và hiệp thông. Vì vậy, đối với tôi, trở thành một linh mục và một giám mục có nghĩa là đồng hành với những người khác, yêu thương họ, theo một cách thế đặc biệt, đó là chăm chú lắng nghe mọi người. Theo cách này, linh mục là “một người cha” của cộng đoàn, “một người đàn ông” bên cạnh những anh chị em của mình, những người đang tiến về Nước Thiên Chúa, “một người bạn đồng hành” làm cho mình nên một với những người gặp khó khăn.

Tôi xác tín rằng trên tất cả, Giáo hội đang và phải là một gia đình, nơi mỗi người là một món quà cho những người khác: nam và nữ, già và trẻ, linh mục và giáo dân, những người nam nữ thánh hiến. Một gia đình trong đó tất cả đều cảm thấy đồng trách nhiệm về cuộc sống và việc loan báo Tin Mừng; được sai đi để thực hiện ước mơ của Chúa Giêsu: “Mọi người nên một” (Ga 17:21). Đối với tôi, trở thành một Giáo hội đồng nghị có nghĩa là: sống và bước đi như một gia đình, lắng nghe tiếng kêu của nhân loại, phục vụ những người bị loại trừ.

Cách đây vài năm, điều này đã thúc đẩy tôi tổ chức một thượng hội đồng giáo phận. Đó là một cơ duyên tuyệt vời, bởi vì nó đã khiến chúng tôi trải nghiệm được vẻ đẹp khi đi cùng nhau. Và nó cũng là một liều thuốc giải độc cho chủ nghĩa giáo quyền. Tôi hy vọng rằng, từ con đường đồng nghị này, chúng ta ngày càng học hỏi nhiều hơn để sống như anh chị em, lắng nghe lẫn nhau và lắng nghe Thánh Linh, biết cách lĩnh hội và phát triển tất cả những gì tốt lành có trong nhân loại. Sống như một hội thánh đồng nghị sẽ không phải là một cuộc hành trình mà không cần nỗ lực, nhưng nó có nghĩa là mở ra những cánh cửa cho Thánh Linh, cho một Lễ Hiện Xuống mới.
Source:Asia News