Bà Martha đứng lại thưa với Người rằng: "Lạy Thầy, em con để con hầu hạ một mình mà Thầy không quan tâm sao? Xin Thầy bảo em con giúp con với". Nhưng Chúa đáp: "Martha, Martha, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện. Chỉ có một sự cần mà thôi: Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất". (Lc 10, 38-42).

Quả thật trên trần gian này ai mà chẳng giống bà Martha, chứ được như Chúa Giêsu khen thưởng thì chẳng được việc gì cho xong cả!?. Chúng ta chỉ ví dụ thôi nhé! Khách quý của chúng ta là một Linh Mục đến thăm gia đình, cảnh này tôi đã được chứng kiến, là vị Linh Mục được mời thì được sắp xếp ngồi đầu bàn, gia chủ của gia đình thì ngồi cạnh bên, rồi sau đó thì là bà vợ và con cái trong gia đình. Thường thì ông chủ nhà mới ngồi tiếp khách, chứ không một ai dám ngồi cạnh vị Lm. cả!? Có thể vì gia đình muốn tỏ ra quý trọng Lm. bằng cách là không dám ngồi gần vị Lm. đó chăng!? Nhất là đàn bà con gái nữa! Phong tục cổ kính bên nước ta đã không cho phép đàn bà con gái được ngồi gần, ngay cả việc phụ tiếp chuyện. Phần tiếp chuyện phải để dành cho gia chủ là quý ông hoặc con trai lớn trong nhà. Thành thử việc cô em là Maria đã tiếp chuyện với Chúa Giêsu bị bà chị than trách là không phụ chuyện bếp núc với cô là điều không sai, thưa có phải không anh chị em?. Tôi không hiểu phong kiến thời xưa ở Do Thái như thế nào!?? Nhưng Phúc Âm trên đây, Chúa dẫn giải cho chúng ta thấy rằng giữa hai chị em, thì người em Maria đã thật khôn ngoan vì biết chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất. Tôi không hiểu là sau khi Chúa trả lời với bà chị Martha, mà bà có thật hiểu ý của Chúa Giêsu hay không, hay vẫn còn hậm hực và giận cô em Maria lắm lắm!.

Là người đời thì có phải chúng ta phải biết giữ những phong tục tối thiểu, và những điều cần thiết chúng ta phải tránh, nhất là không được thân thiện với các bậc tu hành là người nam. Người đời họ sẽ dị nghị và có lời ra tiếng vào thật không tốt khi thấy vị Lm. đứng tiếp chuyện riêng với một người nữ. Những lời dị nghị đó nếu có ít nhiều người không đồng ý, thì tôi cũng không biết phải nói làm sao, vì đó là phong tục của nước ta, còn bên Mỹ này chắc sẽ không bị người đời dị nghị cho lắm vì nước ngoài chắc cởi mở hơn nhiều???.

Nhưng thôi chúng ta hãy bỏ ngoài những thành kiến và những cổ hũ lề luật mà con người thường hay mắc phải đi nhé! Để nói về đoạn Phúc Âm trên đây, vì chúng ta biết rằng Thiên Chúa thì có cái nhìn ngược lại với loài người chúng ta mà!. Nếu thế thì xin mọi người hãy nhìn theo cái nhìn giống Chúa, và sống theo cách sống của Chúa, để được Ngài mở trái tim chúng ta ra mà nhận lãnh tất cả những gì Ngài mạc khải cho chúng ta hiểu biết cách tìm kiếm Nước Trời theo ý của Ngài. Thời bấy giờ ai cũng biết Chúa Giêsu là Người của Thiên Chúa. Ngài được xuống trần để đi Giảng dậy về Nước Trời của Ngài. Ngài xuống trần là để chữa lành cho tất cả tâm hồn, thân xác bệnh hoạn, tật nguyền, phong hủi, hoại huyết, đui mù, quỷ nhập, ngay cả cái chết của chúng ta.

Ngài không ở với chúng ta luôn mãi, nên Ngài rất cần thời giờ của chúng ta cho Ngài, để Ngài tha thiết yêu cầu chúng ta hãy luôn cố gắng tìm kiếm Nước Trời Nơi mà Ngài muốn tất cả chúng ta cùng được đến, vì Ngài biết được rằng con người nhân loại thì rất yếu đuối, chỉ cầu cho được hưởng thụ cho cái thân xác yếu hèn, tội lỗi, và hay chết này mà thôi!. Quyền lực của trần gian thì có sức lôi cuốn rất mãnh liệt. Trong đó chứa đựng tất cả những gì làm cho chúng ta phải bị mất linh hồn. Trong đó là tất cả những gì làm cho con người từ từ mất đi lý trí, sự công bằng, lẽ phải, bác ái, thương người, chính mình, và sau cùng là sự hủy diệt lẫn nhau. Sự hủy diệt lẫn nhau càng ngày thì chúng ta càng thấy nhan nhãn trước mặt, mà quá trễ, không cứu vãn được gì!?. Những độc tố từ những trái bom nguyên tử phóng ra ngoài không gian, được trả về lại trái đất làm cho biết bao nhiêu nơi nhiêu chỗ bị nhiễm trùng, và như những lớp phân bón tưới gội trên mọi cánh đồng, trên rau trên cỏ, trên lúa mạ trên cây cối. Con người uống nước độc, ăn những súc vật bị nhiễm độc, đã làm cho con người phát sinh ra những căn bệnh kỳ dị và vô cùng nguy hiểm, đã giết chết biết bao nhiêu con người trên thế giới. Chưa kể những hận thù gây cho biết bao nhiêu con người ta bỏ thây giữa chiến trường. Rồi thì vì thiếu lòng bác ái và thiếu sự công bằng, con người ta rất dửng dưng khi chiếm đoạt những gì thuộc về anh chị em mình, từ đất đai, nhà cửa, cho đến việc mua cho được những gì mà cho là thiếu đạo đức thiếu lòng nhân, hay những con người này có trái tim không khác một con thú???.

Vâng, vì Chúa Giêsu đã thấy được tất cả tấm lòng lang sói của con người, nên Chúa Giêsu mới phải nhọc công như thế! Để hy vọng biến đổi một thế giới có tình yêu, có hy vọng, công bằng, công lý, hòa bình, và ấm no. Con người biết sống trong lý lẽ phải quấy, biết thương yêu nhau như Chính bản thân của Chúa hy sinh vì nhân loại. Ngài muốn dậy chúng ta là chớ có lo lắng thái quá cho miếng cơm manh áo và tất cả những gì trong cuộc sống tạm bợ trần gian này, mà chỉ có một sự cần duy nhất mà thôi! Và "Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất".

Thưa sự cần duy nhất là gì thưa anh chị em? Có phải là những Lời khuôn vàng thước ngọc mà Ngài Giêsu muốn chúng ta nghe theo, thấm nhuần và sống theo thánh ý Chúa. Để Lời sẽ luôn hướng dẫn chúng ta đi theo con đường của Chúa. Con đường hướng thiện, con đường trọn lành, con đường của Thập Giá, con đường của yêu thương, là dấu chỉ muôn đời của Ngài. Điều cần thiết và quan trọng nhất trong cuộc đời của chúng ta là luôn biết sống thờ phượng một Thiên Chúa duy nhất, sau là yêu người như yêu chính bản thân của mình. Được như thế chúng ta sẽ không sợ mất linh hồn vì chúng ta biết đem Lời Chúa ra thực hành. Được như thế chúng ta chắc rằng tên của chúng ta đã được ghi trên Trời. Được như thế cuộc sống của chúng ta luôn luôn bình an trong tâm hồn và làm cho nhiều anh chị em sống chung quanh chúng ta cũng cảm thấy vui lây, an ủi, và yêu thương.

Xin đừng bắt chước như Martha, vì sự đời thì lúc nào cũng lôi cuốn, cũng như dòng nước chảy không bao giờ ngừng, nếu chúng ta không biết ngừng nghỉ thì dù chúng ta có bon chen cho lắm, chúng ta cũng chỉ gặt hái được những buồn phiền, già nua, khó khăn, cằn cỗi, và quay qua quay lại cuộc đời của chúng ta cũng đến cùng tận mà thôi! Rồi thì tiền bạc chất đống đầy cũng bị con cháu chúng phá tan hết của cải. Rồi thì tiền chất đống đầy mà sức khoẻ của chúng ta không còn hưởng được một thứ gì mà rồi thì nhà thương cũng sẽ lấy hết tiền của chúng ta mà thôi! Rồi thì trên giường bệnh thời gian không làm gì ngoài những cơn đau xoáy mòn thân xác, ngẫm nghĩ lại đâu là hạnh phúc, đâu là cùng đích, đâu là Nơi ta sẽ đến??????. Có phải lúc bấy giờ chỉ còn lại một mình ta với nhưng cơn thở dài thật vô vọng.

Hãy trở về với Chúa là nguồn an vui, hoan lạc, hạnh phúc tràn đầy, hy vọng, và con đường trần thế chỉ là giai đoạn ngắn ngủi giúp chúng ta tôi luyện để trở thành khí cụ của Chúa. Nhờ Ơn Chúa chúng ta tất cả sẽ có thể trở thành những ngọn hải đăng, giúp đem những con người còn sống xa Chúa ngoài khơi của thác loạn, của đam mê, của dục vọng, tiền tài, và thế lực. Giúp anh chị em hiểu được rằng bến bờ của hạnh phúc thật là Nước Trời và xin hãy chấm dứt những cuộc vui không thật của quỷ ma giăng mắc. Xin Chúa giúp lương tâm của chúng ta luôn được nhắc nhở như Chúa nhắc nhở cô Martha: "Martha, Martha, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện. Chỉ có một sự cần mà thôi: Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất". Amen.