Chúa Nhật XVI Thường Niên – Năm B (Jeremiah 23: 1-6; Psalm 23; Ephesians 2: 13-18; Mark 6: 30-34)

Mặc dù hình ảnh đời sống của người chăn cừu vô tư và thanh thản đó là bất cứ việc gì cũng dễ dàng. Việc canh giữ một thành viên lạc lối qui tụ và tìm kiếm sau khi lạc đàn tự nó quả là công việc toàn thời gian. Nhưng trên tất cả các điều đó, có sự kiên định và cảnh giác không nao núng mà phải được rèn luyện để bảo vệ đàn cừu không bị những thú ăn thịt tấn công mà không một lời cảnh báo. Thời gian ít ỏi được dành cho những người chăn cừu, những người mà hiếm hoi thời gian để suy nghĩ về sự thanh thản và an toàn của riêng mình – ít nhất trong trường hợp người chăn cừu khả tín. Người chăn cừu phải chiếm lĩnh sự an toàn và thịnh vượng của đàn được nguyên vẹn đối với người chủ.

Tiên tri Jeremiah đã dùng biểu tượng người chăn cừu để miệu tả hình ảnh những nhà lãnh đạo của con người – những người chịu trách nhiệm về sự thịnh vượng, phát đạt vật chất và tinh thần đối với quốc gia. Sự ích kỷ, tham lam, dốt nát, bất tài, tham vọng quyền uy của họ đã dẫn đến sự điêu đứng, suy tàn của quốc gia và nhân dân. Nhân dân, những người mà được trao cho để bảo vệ và dẫn dắt đã bị tán loạn và tàn phá. Điều đó có thể cộng hưởng với kinh nghiệm riêng của chúng ta đối với sự bất trung, bất tín trong tay những người lãnh đạo tôn giáo, xã hội và chính trị.

Thật chẳng may, lợi lộc cá nhân hoặc sự bảo vệ của thể chế thường gạt sang một bên sự hạnh phúc và thịnh vượng của sự phân chia giai cấp. Theo Jeremiah, Thiên Chúa có một giải pháp đơn giản: Người sẽ đảm đương công việc tự Người bằng việc ban cho con người những nhà lãnh đạo chân chính. Những nhà lãnh đạo này – một trong những đặc biệt – sẽ cai trị bằng sự công bình và chính trực, và quốc gia này sẽ trở nên thịnh vượng. Nhưng ít khi chúng ta gặp những nhà lãnh đạo này – và có lẽ danh nghĩa này bởi nhà lãnh đạo mẫu mực mà được kêu gọi sẽ nói với chúng ta một điều gì đó rất quan trọng: “Đức Chúa là sự công chính của chúng ta.” Tinh thần của sự công bình và chân chính là nhà lãnh đạo của chúng ta và được tìm thấy bên trong chúng ta. Chúng ta cần được xây dựng tâm hồn và tâm trí của riêng mình trên những lề lối của Thiên Chúa hơn là tìm kiếm một người nào khác để nói với chúng ta làm điều gì hoặc sống như thế nào.

Máu của Đức Ki-tô đặt sự kết thúc trước dã tâm và bạo lực – ít nhất đó là mục đích. Chúa Giê-su đã có ý định gạt sang một bên những rào cản nhân tạo mà sự sống nhân loại tạo ra để tự chia rẽ nhau. Phần này là ý nghĩa ưu việt hoặc một sự đặc biệt khoa trương một cách dễ dàng cái tôi của một tổ chức hoặc một nhóm người: Chúng tôi được Thiên Chúa yêu mến, sau cùng, chúng tôi đạo đức và tinh thần cao cả với tha nhân. Sứ mệnh và cái chết của Chúa Giê-su được hỗ trợ để mang đến an bình và hòa giải nhưng điều đó dường như lãng quên đối với chúng ta. Một số người có thể nói rằng có ác ý hơn bao giờ hết: sự đối kháng tôn giáo, quốc gia và chủng tộc đã kích động biết bao hận thù và bạo lực của thế giới. Chúng ta cần nhớ rằng Chúa Giê-su chịu chết không chỉ vì mục đích thế giới siêu nhiên, mà còn để tạo ra những điều rất khác nơi đây trên thế trái đấy này – để cứu chuộc chính ta khỏi chính chúng ta.

Chúa Giê-su và các tông đồ đã kiệt sức và đói. Họ đã mang thông điệp tiếp cận của vương quyền Thiên Chúa rông khắp mọi nơi không hao mòn ý chí. Bây giờ, lúc này dường như tất cả những điều tốt lành đạt được đã vời xa tất cả - sẽ tìm một nơi êm ả để nghỉ ngơi và thư giãn phần nào. Trong cách nói hiện đại, họ không phải là những ứng viên “mệt mỏi.” Nhưng điều đó không phải để là: những đám đông con người đã thấy nơi mà họ hướng về và đến đó trước tiên của họ. thật là dễ dàng để tưởng tượng cảm giác chìm đắm mà họ đã trải qua cái chết trên con thuyền khi họ thấy đám đông chờ họ. Điều đó đã trở nên dễ dàng trở lại với con thuyền để cố gắng đến một nơi khác, hoặc để họ đi xa.

Nhưng lòng trắc ẩn là cả hai: điều đáp trả và nguyên tắc cai trị, vì Chúa Giê-su thấy nhu cầu và sự tuyệt vọng của họ. Họ đang nóng lòng chờ đợi những ngôn từ của hy vọng, cổ vũ và phực hồi niềm tin của tình yêu và sự chăm sóc của Thiên Chúa. Và họ đang mưu cầu sự khôn ngoan – làm thế nào để sống với những đời sống công chính và thánh thiện trong một thế giới rối ren và đen tối. Không có nhiều nguyện vọng, sự nhận thức tâm hồn và những phương thức nội tại để trả lời những nhu cầu đó. Con người đã không có những người lãnh đạo đích thực và không sự hướng dẫn. Trí khôn ngoan, lồng nhân hậu, tính kiên nhẫn và sự hiện diện – những điều này là nhu cầu của thời đại chúng ta – không phù hợp, kiềm chế và đạo đức. “Chúa Giê-su đã bắt đầu giảng dạy họ nhiều điều” – nếu chúng ta chỉ có thể thực hiện những điều đó cho nhau và cho một thế giới không còn hy vọng.

(Nguồn: Regis College – The School of Theology)