Chúa Nhật IV mùa Chay

Ân sủng cứu độ

„Nhưng Thiên Chúa giàu lòng thương xót và rất mực yêu mến chúng ta, nên dầu chúng ta đã chết vì sa ngã, Người cũng đã cho chúng ta được cùng sống với Đức Ki-tô. Chính do ân sủng mà anh em được cứu độ“ (Eph 2, 4-5)

Chúa nhật hôm nay, thánh Phao-lô nhắc nhớ chúng ta rằng, Thiên Chúa rất mực yêu mến chúng ta, nên dầu chúng ta đã chết vì sa ngã, Người cũng đã cho chúng ta được cùng sống với Đức Ki-tô.

Bạn thân mến, lắng nghe lời của Thánh Phao-lô Bạn cảm thấy thế nào?

Trong những ngày trước chúng ta đã giành nhiều thời gian để chiêm ngắm và suy niệm về tình yêu của Chúa. Và chúng ta cũng đã khám phá được tương quan của Thiên Chúa giành cho cho chúng ta. Tương quan đó rất đặc biệt và cao cả, đến nỗi Đức Thánh Cha đã nhắc đến nhiều lần trong thông điệp “Thiên Chúa là tình yêu.”:

“Tình yêu Thiên Chúa dành cho con người cao cả đến mức Ngài đã hóa thành con người để theo đuổi con người đến tận cái chết và qua đó hòa giải công lý và tình yêu.” (Deus Caritas est 10) “Hành động của Thiên Chúa giờ đây mang lấy một hình thái gây ấn tượng mạnh hơn nữa, khi trong Chúa Giêsu Kitô, chính Thiên Chúa là Đấng theo tìm "những con chiên lạc", là nhân loại khổ đau và lầm lạc” và “Cái chết của Ngài trên thánh giá là tột đỉnh của việc Thiên Chúa quay ra đối nghịch lại với chính Ngài, trong đó, Ngài trao ban chính mình để nâng con người dậy và cứu rỗi con người. Đây là tình yêu ở dạng thức cao nhất. (Deus Caritas est 12) “Thật vậy, Thiên Chúa hữu hình trong nhiều cách thế. Trong câu chuyện tình được Thánh Kinh tường thuật, Ngài đến với chúng ta, Ngài tìm cách chinh phục con tim chúng ta, đến tận cùng bữa Tiệc Ly, đến cạnh sườn bị lưỡi đòng thâu qua, đến những lần hiện ra sau Phục Sinh và đến những kỳ công cao cả qua đó” (Deus Caritas est 17)

Đọc lời của Đức Thánh Cha tôi cảm nhận một điều mà thánh Phao-lô đã nhắc đến. Đó là dù thế nào thì chúng ta cũng được sống với Đức Kitô. Vâng, tình yêu tạo nên sự sống, tình yêu gìn giữ sự sống, tình yêu chuộc lại sự sống và tình yêu làm cho sự sống được sung mãn hoàn toàn. Vì để cho chúng ta được sống sung mãn trong tình yêu, nên chính Chúa đã đi theo chúng ta, những con chiên lạc đàn, để tìm lại chúng ta. Ngài theo đuổi chúng ta cho đến tận cái chết, để khi cái chết đến thì sự sống lại xuất hiện. Cái chết trên cây thánh giá phải chết đi, để hoa Phục Sinh nở rộ, và trổ sinh trái sự sống mới cho chúng ta, những người con yêu dấu của Chúa..

Như vậy cái chết không phải là chữ cuối cùng của cuốn sách lịch sử nhân trần. Cái chết dù có sức mạnh tận diệt con người chúng ta, nhưng vẫn phải giơ tay đầu hàng trước bông hoa Phục Sinh của Đức Kitô. Bông Hoa Phục Sinh này chính là ân sủng dồi dào đem lại cho chúng ta ơn cứu độ.

Hôm nay, dừng bước chúng ta hãy thầm đọc lại tâm tình của Thánh Phao-lô. Với tất cả niềm tin tưởng và hy vọng, chúng ta nhìn lên Thiên Chúa và nguyện cầu cùng Ngài:

Lạy Chúa,

Dù thế nào đi nữa, thì chúng con vẫn được sống với Đức Kitô.

Tuyệt vời quá.

Đúng vậy, dù quyền lực thần thiêng, dù sự sống hay sự chết, dù thiên thần hay ma quỷ…

Không có gì có thể phá vỡ mái ấm của chúng con với Đức Kitô, người lương y hơn từ mẫu, người bạn tri kỷ, mối lợi tuyệt hảo nhất của chúng con.

Xin tri ân Chúa về ân sủng dồi dào này. Amen