Chúa Nhật 26 tháng Ba, Giáo Hội trên toàn thế giới cử hành Chúa Nhật thứ 5 Mùa Chay với bài Tin Mừng kể lại câu chuyện Chúa Giêsu cho anh Ladarô chết chôn 4 ngày sống lại. Tên Ladarô thật có ý nghĩa trong trình thuật này vì Ladarô có nghĩa là “Chúa sẽ giúp”.

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan.

Khi ấy, hai chị em của Ladarô sai người đến thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt”. Nghe tin ấy, Chúa Giêsu liền bảo: “Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển”.

Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ: “Chúng ta hãy trở lại xứ Giuđêa”.

Đến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy”. Chúa Giêsu nói: “Em con sẽ sống lại”. Martha thưa: “Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con cũng sẽ sống lại”. Chúa Giêsu nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?” Bà thưa: “Thưa Thầy: vâng, con đã tin Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian”.

Người xúc động và hỏi: “Đã an táng Ladarô ở đâu?” Họ thưa: “Thưa Thầy, xin đến mà xem”. Chúa Giêsu rơi lệ. Người Do-thái liền nói: “Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!” Nhưng có mấy kẻ trong đám nói: “Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà không làm được cho người này khỏi chết ư?” Chúa Giêsu lại xúc động; Người đi đến mộ.

Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo: “Hãy đẩy tảng đá ra”. Martha là chị người chết, thưa: “Thưa Thầy, đã nặng mùi rồi vì đã bốn ngày”. Chúa Giêsu lại nói: “Ta đã chẳng bảo con rằng: Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?” Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: “Lạy Cha, Con cảm tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con. Nhưng Con nói lên vì những người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đã sai Con”. Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: “Ladarô! Hãy ra đây!” Người đã chết đi ra, chân tay còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo: “Hãy cởi ra cho anh ấy đi”.

Một số người Do-thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những việc Chúa Giêsu làm, thì đã tin vào Người.

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến, chào anh chị em,

Hôm nay, Chúa Nhật thứ 5 Mùa Chay, Tin Mừng trình bày cho chúng ta sự sống lại của anh Ladarô (x. Ga 11,1-45). Đây là phép lạ cuối cùng của Chúa Giêsu được thuật lại trước lễ Phục sinh: đó là sự sống lại của bạn Ngài là Ladarô. Ladarô là bạn thân của Chúa Giêsu, biết anh ấy sắp chết; nên Ngài ta bắt đầu cuộc hành trình của mình, nhưng đến nhà anh ta bốn ngày sau khi chôn cất, khi mọi hy vọng đã tắt. Tuy nhiên, sự hiện diện của Người đã thắp lại một chút tin tưởng trong lòng hai chị em Martha và Maria (x. c. 22, 27). Họ bám vào ánh sáng này, vào hy vọng nhỏ bé này, bất chấp đau khổ của họ. Chúa Giêsu mời gọi họ hãy có lòng tin, và yêu cầu mở cửa mộ. Sau đó, Người cầu nguyện với Chúa Cha và gọi Ladarô: “Hãy ra đây!” (câu 43). Và người chết trở lại cuộc sống dương thế. Đây chính là một phép lạ, đúng là như thế.

Thông điệp rất rõ ràng: Chúa Giêsu ban sự sống ngay cả khi dường như mọi hy vọng đã vụt tắt. Đôi khi, chúng ta cảm thấy vô vọng – điều này đã xảy ra với tất cả chúng ta – hoặc gặp những người đã từ bỏ hy vọng: cay đắng vì những trải nghiệm tồi tệ, trái tim bị tổn thương không thể hy vọng. Vì một mất mát đau thương, một bệnh tật, một thất vọng cay đắng, một sai lầm hay một sự phản bội, một lỗi lầm nghiêm trọng đã phạm phải… mà họ đã từ bỏ hy vọng. Đôi khi chúng ta nghe những người nói rằng “Không còn gì để làm nữa!”, và đóng sập mọi hy vọng. Đó là những khoảnh khắc mà cuộc sống dường như là một ngôi mộ bị niêm phong: mọi thứ đều tối tăm, và xung quanh chúng ta chỉ thấy đau khổ và tuyệt vọng. Phép lạ hôm nay nói với chúng ta rằng không phải như vậy, đây không phải là kết thúc, rằng trong những giây phút này, chúng ta không đơn độc; trái lại, chính trong những lúc này, Ngài đến gần hơn bao giờ hết để phục hồi sự sống cho chúng ta. Chúa Giêsu khóc: Tin Mừng thuật lại Chúa Giêsu khóc trước mộ Ladarô, và hôm nay Chúa Giêsu cũng khóc với chúng ta, như Người đã có thể khóc cho Ladarô: Tin Mừng lặp lại hai lần rằng Người cảm động (x. c. 33, 38), nhấn mạnh rằng Chúa Giêsu đã bật khóc (xem câu 35). Đồng thời Chúa Giêsu cũng mời gọi chúng ta đừng ngừng tin tưởng và hy vọng, đừng để mình bị những cảm xúc tiêu cực đè bẹp lấy đi nước mắt. Người đến gần các ngôi mộ của chúng ta và nói với chúng ta như sau: “Hãy lăn tảng đá đi” (c. 39). Trong những lúc này, như thể chúng ta có một tảng đá bên trong, và người duy nhất có thể lấy nó ra là Chúa Giêsu, với lời của Người: “Hãy lăn tảng đá đi”.

Chúa Giêsu cũng nói điều này với chúng ta. Hãy cất viên đá đi: nỗi đau, lỗi lầm, kể cả thất bại, đừng giấu những thứ ấy trong anh chị em, trong căn phòng tối tăm, cô đơn, đóng kín. Lấy đi hòn đá: rút hết những gì bên trong ra. “À, nhưng tôi thấy xấu hổ”. Chúa nói: Hãy đưa nó cho ta với lòng tín thác, Ta sẽ không giận đâu; hãy đưa nó cho Ta đừng sợ hãi, bởi vì Ta ở bên con, Ta quan tâm đến con và Ta muốn con bắt đầu sống lại. Và, như đã làm với Ladarô, Người lặp lại với mỗi người chúng ta: Hãy ra đây! Hãy trỗi dậy, quay trở lại con đường, lấy lại sự tự tin của con! Đã bao lần trong đời mình chúng ta thấy mình như thế, trong hoàn cảnh không còn sức để vực dậy nữa. Và Chúa Giêsu nói: “Hãy đứng dậy, tiếp tục tiến bước! Ta bên con “. Chúa Giêsu phán: Ta sẽ nắm lấy tay con, giống như khi con còn là một đứa trẻ chập chững những bước đầu tiên. Anh chị em thân mến, hãy cởi bỏ những gông cùm đang trói buộc anh chị em (x. c. 45); làm ơn, xin đừng đầu hàng trước sự bi quan làm anh chị em chán nản, đừng đầu hàng trước nỗi sợ hãi khiến anh chị em bị cô lập, đừng đầu hàng trước sự nản lòng do ký ức về những trải nghiệm tồi tệ gây ra, đừng đầu hàng trước nỗi sợ hãi làm tê liệt. Chúa Giêsu nói với chúng ta: “Ta muốn con được sống và tự do, Ta sẽ không bỏ rơi con và Ta ở với con! Mọi thứ đều tối tăm, nhưng Ta ở bên con! Đừng để mình bị nỗi đau giam cầm, đừng để niềm hy vọng lụi tàn. Anh chị em ơi, sống lại đi!”. “Và làm thế nào tôi có thể làm điều này?”. “Nắm lấy tay Thầy”, và Ngài nắm lấy tay chúng ta. Hãy để anh chị em được kéo ra: và Ngài có khả năng làm điều đó trong những khoảnh khắc tồi tệ xảy ra với tất cả chúng ta.

Anh chị em thân mến, đoạn văn này, trong chương 11 của Tin Mừng Gioan, là đoạn văn rất hay để đọc, là một bài thánh ca về sự sống, và đoạn văn này được công bố khi Lễ Phục Sinh gần kề. Có lẽ chúng ta cũng vậy trong lúc này đang mang trong lòng một gánh nặng hay một đau khổ nào đó dường như đè bẹp chúng ta; điều gì tồi tệ, tội lỗi cũ nào đó mà chúng ta không thể lôi ra, lỗi lầm tuổi trẻ nào đó, hay điều gì đó anh chị em không bao giờ biết được. Những điều xấu cần phải đi ra. Và Chúa Giêsu nói: “Hãy ra đây!”. Vì vậy, đây là lúc để cất viên đá đi và tiến về phía Chúa Giêsu, Đấng đang ở gần. Chúng ta có thể mở lòng với Ngài và giao phó những lo lắng của chúng ta cho Ngài không? Chúng ta sẽ làm điều đó chứ? Liệu chúng ta có thể mở ngôi mộ của những vấn đề, liệu chúng ta có khả năng, và nhìn qua ngưỡng cửa, hướng tới ánh sáng của Ngài, hay chúng ta sợ điều này? Và ngược lại, như những tấm gương nhỏ của tình yêu Thiên Chúa, chúng ta có cố gắng chiếu sáng những môi trường chúng ta đang sống bằng lời nói và cử chỉ của cuộc sống không? Chúng ta có làm chứng cho niềm hy vọng và niềm vui của Chúa Giêsu không? Chúng ta, tội nhân, tất cả chúng ta? Và tôi cũng muốn nói một lời với các cha giải tội: anh em thân mến, đừng quên rằng anh em cũng là những người tội lỗi, và anh em ở tòa giải tội không phải để tra tấn, nhưng để tha thứ, và tha thứ mọi sự, như Chúa đã tha thứ mọi sự. Xin Mẹ Maria, Mẹ của Hy vọng, đổi mới trong chúng ta niềm vui không cảm thấy cô đơn và lời mời gọi mang ánh sáng vào bóng tối vây quanh chúng ta.

Sau khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói thêm như sau:

Anh chị em thân mến!

Hôm qua, Lễ Trọng Truyền Tin, chúng ta đã lập lại việc thánh hiến Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria, với niềm xác tín rằng chỉ có việc hoán cải tâm hồn mới có thể mở ra con đường dẫn đến hòa bình. Chúng ta hãy tiếp tục cầu nguyện cho những người dân Ukraine đang chịu đau khổ.

Và chúng ta cũng hãy ở gần các nạn nhân trận động đất ở Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Số tiền thu được từ đợt quyên góp đặc biệt diễn ra ngày hôm nay tại tất cả các giáo xứ trên khắp nước Ý đều dành cho họ. Chúng ta cũng hãy cầu nguyện cho người dân của bang Mississippi, bị một cơn lốc xoáy tàn phá.

Tôi chào tất cả anh chị em, người Rôma và khách hành hương từ nhiều quốc gia, đặc biệt là những người từ Madrid và Pamplona, và người Mễ Tây Cơ; cũng như người dân Peru, và tôi lập lại lời cầu nguyện cho hòa giải và hòa bình ở Peru. Chúng ta phải cầu nguyện cho Peru, đất nước đang chịu nhiều đau khổ.

Tôi chào các tín hữu ở Zollino, Rieti, Azzano Mella và Capriano del Colle, Bellizzi, Crotone và Castelnovo Monti với Unitalsi; và tôi chào các ứng viên Thêm sức đến từ Pavia, Melendugno, Cavaion và Sega, Settignano và Prato; những người trẻ tuổi Ganzanigo, Acilia và Longi; và Hiệp hội Amici del Crocifisso của Marches.

Tôi gửi lời chào đặc biệt tới phái đoàn Lực lượng Không quân Ý, lực lượng đang kỷ niệm 100 năm thành lập. Tôi chúc các bạn tốt lành trong ngày kỷ niệm này, và tôi khuyến khích các bạn luôn làm việc để xây dựng công lý và hòa bình.

Tôi cầu nguyện cho tất cả anh chị em; và xin anh chị em cũng cầu nguyện cho tôi. Và tôi chúc tất cả anh chị em một ngày Chúa Nhật tốt lành. Chúc anh chị em bữa trưa ngon miệng và xin chào tạm biệt.
Source:Dicastero per la Comunicazione - Libreria Editrice Vaticana