MỘT TRẢI NGHIỆM CÓ TÊN HỒI SINH
“Ngài cầm tay người mù, dắt ra khỏi làng”.

Có lẽ trong toàn bộ Tân Ước, sẽ không có một hình ảnh nào đẹp hơn, trìu mến hơn về Chúa Giêsu, so với ‘bức ảnh’ tuyệt đẹp mà Marcô chụp được qua Tin Mừng hôm nay! Tác phẩm ghi lại hình ảnh một người đàn ông sáng mắt, cầm tay, dắt một người đàn ông khác, mù loà, đi ra khỏi làng. Phúc Âm không cho biết hai người phải đi bao xa, chí ít là một vài trăm mét; nhưng chắc chắn, Chúa Giêsu đã dắt anh mù đi ra xa; để ở đó, anh có thể ở một mình với Ngài.

Kính thưa Anh Chị em,

‘Bức ảnh’ trìu mến đó đưa chúng ta về với hình ảnh một đứa bé mới tập đi. Ngay từ những bước đầu tiên, đứa bé gập đầu thủng thỉnh tiến về phía trước, nó bước túc tắc mà không cần bàn tay của cha hoặc mẹ giữ thăng bằng. Vậy mà với đời sống thiêng liêng thì ngược lại; như anh mù, chúng ta cần Chúa Giêsu dẫn dắt, hỗ trợ và tiếp sức. Thừa nhận sự mù loà và lầm lỗi của mình có thể là một trải nghiệm khó khăn, nhưng là một trải nghiệm vô cùng hiệu quả; vì lẽ, đó là ‘một trải nghiệm có tên hồi sinh!’.

Thông thường, lòng kiêu ngạo sẽ cản trở, khiến chúng ta không làm được điều duyên dáng này, ‘đưa tay cho Chúa Giêsu’; thế nhưng, với đức tin, nếu làm được điều đó, Ngài sẽ thể hiện quyền năng thần linh của Ngài một cách đáng kinh ngạc! Chị Têrêxa Hài Đồng Giêsu nói, “Sự thánh thiện không nằm ở bài tập này, bài tập kia; nó bao gồm sự sắp đặt của con tim, khiến chúng ta trở nên nhỏ bé trong bàn tay của Thiên Chúa”; “Không ai có thể làm tôi sợ hãi, bởi tôi biết, tôi đang bấu vào ai, vào Đấng mà tình yêu và lòng thương xót của Ngài thì vô bờ. Tôi biết, vô số tội của tôi sẽ biến mất trong chớp mắt, như giọt nước rơi xuống một hoả lò đang gào thét!”.

Chúa Giêsu cầm tay anh mù, dắt ra khỏi làng, một điều gì đó rất khác với thế giới hiện đại, “Tôi muốn nó, ngay bây giờ!”. Vậy mà mong muốn tức thời của chúng ta không phải lúc nào cũng có tác dụng đối với Thiên Chúa. Thiên Chúa có kế hoạch riêng của Ngài; và kế hoạch của Ngài luôn là kế hoạch cho những điều tốt đẹp hơn, cả khi nó không phải là kế hoạch của chúng ta! Thị lực của người mù không được phục hồi tức thì, nhưng dần dần. Làm thế nào để một người muốn nên thánh bây giờ mà không bao giờ trở lại thung lũng của ô uế và kiêu hãnh? Vì hầu như luôn luôn, chúng ta rơi rụng một lần nữa và một lần nữa… Nên thánh luôn là một tiến trình tiến hành một cách tiệm tiến; tuy nhiên, điều đó không khiến Chúa Giêsu bối rối. Ngài biết sức mạnh của ân sủng Ngài, ân sủng phục sinh! Đơn giản, chỉ cần chúng ta đưa bàn tay cho Ngài, và tiếp tục cố gắng. Những thất bại dạy chúng ta khiêm tốn, và điều này chỉ có thể cho chúng ta có thêm ‘một trải nghiệm có tên hồi sinh’ khi chúng ta được ở bên Ngài, một mình với Ngài!

Sự khiêm nhường, một lần nữa, được Giacôbê nói đến trong bài đọc hôm nay; đó là một người biết mình tội lỗi, xấu xa; nhưng cũng là một người biết đưa tay cho Chúa Giêsu nắm lấy, ngoan nguỳ làm theo lời Ngài, “Anh em hãy khử trừ mọi thứ nhơ bẩn và lòng đầy gian ác; hãy ngoan ngoãn nhận lãnh lời đã gieo trong lòng anh em, lời có sức cứu độ linh hồn anh em!”. “Cứu độ linh hồn” có nghĩa là hồi sinh một linh hồn để nó được ở trên núi thánh của Chúa; Thánh Vịnh đáp ca thổ lộ sự ao ước, “Lạy Chúa, ai được ở trên núi thánh của Ngài?”.

Anh Chị em,

Hành động Chúa Giêsu dắt người mù ra khỏi làng, phục hồi thị lực cho anh, toát lên sự kiên nhẫn và nhân từ của Thiên Chúa. Ngài sẽ lấy những gì chúng ta có, dù rất ít ỏi; đôi khi, đó chỉ là một chút thiện chí ‘muốn đến, và quyết tâm đến’ với Ngài; Ngài sẽ sử dụng nó tốt nhất có thể. Ngài sẽ tận dụng để biến đổi thiện chí nhỏ bé ấy, hầu giúp chúng ta có thể tiến thêm một bước nữa đến gần Ngài; và quan trọng hơn, lớn lên trong đức tin! Hãy cố gắng thực hiện ít nhất một bước nhỏ để đến với Chúa Giêsu; vì với Ngài, nhất định chúng ta sẽ tiến tới một trải nghiệm lớn hơn, ‘một trải nghiệm có tên hồi sinh!’. Ít nhất, hãy cố gắng mong muốn rằng, tôi sẽ lớn lên trong ước muốn, chỉ xin Ngài thứ tha mọi tội lỗi. Đó có thể là mức tối thiểu trần trụi, nhưng Chúa Giêsu sẽ tận dụng và với nó, Ngài sẽ làm cho một linh hồn hồi sinh!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, này con đến, trần trụi, yếu hèn; xin cầm lấy tay con, dẫn con đi bao xa tuỳ ý; miễn sao, con cảm nhận, thế nào là ‘một trải nghiệm có tên hồi sinh’ khi con được gặp Ngài!”, Amen.

(Tgp. Huế)