Để tỏ lòng kính mến Thiên Chúa và dâng lời tạ ơn, Đức Kitô thường tham dự Đền Thờ Jerusalem vào các ngày lễ trọng trong năm. Cùng tâm tình đó tín hữu khắp nơi, hành hương từ miền xa xăm về Đền Thờ trong những dịp lễ lớn. Bởi xa xôi, cách trở, nhiều người không tiện mang theo lễ vật dâng tiến Thiên Chúa. Việc bán chiên, cừu bò, bồ câu và đổi tiền nơi Đền Thờ là một cử chỉ bác ái. Chính những trao đổi trên biến Đền Thờ trở nên sầm uất, phồn thịnh, và đồng thời giúp tài chánh trong việc sửa sang, bảo trì thánh điện, và chi phí cho nhóm lãnh đạo trung ương bảo vệ, coi sóc Đền Thờ. Mục đích tốt lành ban đầu kia, từ năm này đến năm kia, bị thay đổi, thoái hoá, biến dạng, trở thành nguồn thu lớn cho con buôn. Lãnh đạo trung ương Đền Thờ cũng không tránh khỏi thoái hoá, trái lại họ còn chấp thuận, ủng hộ cho những thay đổi trên. Việc thờ phượng, tế lễ Thiên Chúa bị thế tục hoá. Tín hữu hành hương trở thành nạn nhân của những thoái hoá này. Nhiều người bất bình nhưng không ai dám lên tiếng. Nuốt hận để được yên thân, nếu không sẽ gặp rắc rối to, không phải với chân tay, mà chính là đụng đầu với nhóm lãnh đạo trung ương Đền Thờ. Súc vật buôn bán không phải là nguyên nhân gây nên tệ nạn, mà chính là chủ của chúng. Đằng sau những người chủ này có nhóm lãnh đạo trung ương Đền Thờ chống lưng. Vì thế chúng ra oai, tác quai, tác quái với lữ khách hành hương. Đức Kitô kịch liệt phản đối tổ chức lạm dụng Đền Thờ, và ngược đãi lữ khách hành hương. Ngài biết rõ lãnh đạo trung ương Đền Thờ sẽ hành động, quyết tâm triệt tiêu những ai cả gan, dám chống lại họ. Biết rõ nguy hiểm sẽ đến. Đụng đến nhóm lãnh đạo trung ương cầm chắc trong tay mất mạng. Biết thế nhưng Đức Kitô không thể làm ngơ hơn được nữa. Ngài lớn tiếng phản đối; kèm theo lời nói là hành động,

'Đừng biến nhà Cha Tôi thành nơi buôn bán' c.16.

Đức Kitô coi Đền Thờ là nhà Cha của Ngài. Chính câu nói trên bộc lộ Danh Tính Đức Kitô. Ngài không phải là một khách hành hương bình thường. Những lần trước đây, Ngài đến Đền Thờ như một khách hành hương bình thường, nhưng lần này khác hẳn, Ngài đến Đền Thờ với tư cách; thứ nhất là Con Thiên Chúa, và thứ hai là trọng trách của người Con. Ngài bộc lộ điều đó bởi 'Giờ' của Ngài sắp đến. Là Con Thiên Chúa, Đức Kitô không thể để cho nhà Cha Mình ra dơ bẩn, nhuốc nha. Thánh Điện từng là nơi thánh, nơi thờ phượng, nơi hết mực tôn kính Thiên Chúa, với tất cả tâm tình, lòng mến. Thánh Điện từng là nơi thờ phượng chung cho mọi người. Bây giờ nhóm lãnh đạo trung ương không những ngăn cấm người khác vào Thánh Điện, mà còn chiều con buôn để họ biến Thánh Điện thành nơi phàm tục, gian tham, lừa gạt khách hành hương. Nhóm lãnh đạo trung ương coi quyền lực, lợi nhuận là chính; thờ phượng trở thành mờ nhạt, thứ yếu. Gian tham, lừa đảo, bất công luôn chứa mầm mống chia rẽ, phe nhóm. Phe nhóm, chia rẽ sớm muộn gì cũng phá sập Đền Thờ. Vì sao? Vì khách hành hương không còn cảm thấy Đền Thờ là của họ. Đền Thờ trở thành tài sản riêng của nhóm lãnh đạo trung ương, và tay chân họ. Bởi cảm thấy Đền Thờ không thuộc về mọi người nên người ta thờ ơ, lạnh nhạt, không quan tâm.

Đức Kitô lên tiếng, Ngài trở thành tiếng nói chung cho lữ khách hành hương. Ngài không để cho nhóm lãnh đạo trung ương tiếp tục thao túng, làm ô uế Đền Thờ. Con buôn không lên tiếng phản đối Đức Kitô, nhưng nhóm lãnh đạo trung ương Đền Thờ chắc chắn sẽ lên tiếng, bởi đụng chạm đến nguồn thu của họ. Họ đặt vấn đề với Đức Kitô. Ai cho phép ông làm điều đó. Hãy chứng minh cho chúng tôi biết ông có quyền đó. Đức Kitô đáp,

'Phá huỷ Đền Thờ này đi; nội trong ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại'. c.19.

Nghe câu trên họ cười khẩy, chế nhạo Đức Kitô. Cha ông họ mất bốn mươi sáu năm mới xây dựng được Đền Thờ, một mình Đức Kitô làm sao có thể xây dựng lại trong ba ngày? Về mặt thể lí Đức Kitô cảnh báo, với cách điều hành gian tham, tồi bại, bất công, phe phái của nhóm trung ương Đền Thờ; sớm muộn gì Đền Thờ cũng bị phá hủy. Điều cảnh báo trên xảy ra bốn mươi năm sau đó. Đền Thờ bị ngoại bang tàn phá tan tành. Về mặt tâm linh, Đức Kitô nói chính thân thể Ngài là Đền Thờ sống động. Lãnh đạo trung ương Đền Thờ hiểu lầm điều Đức Kitô nói với họ. Thay vì nghe lời cảnh tỉnh dẫn đến thống hối, ăn năn, trở về cùng Thiên Chúa; nhóm lãnh đạo trung ương bị cái tôi kiêu căng che mắt, không nhìn ra sự thật. Hò càng lún sâu vào cái kiêu căng, tự phụ của họ. Tác giả Kinh thánh giải thích,

'Đền Thờ Đức Kitô muốn nói đây là chính thân thể Người' c.22.

Chính Đức Kitô xác nhận trong lúc đàm thoại với người phụ nữ thành Samarita,

'Những người thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế' Gn 4,23.

Người phụ nữ thưa cùng Đức Kitô,

'Tôi biết Đấng Mesiah gọi là Đức Kitô, sẽ đến, Khi Người đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự. Đức Kitô đáp, 'Đấng ấy chính là tôi, người đang nói chuyện với chị đây'. Gn 4,26

Thờ phượng trong thần khí và sự thật là cách thờ phượng duy nhất Đức Kitô mặc khải cho người phụ nữ. Là Con Thiên Chúa, Đức Kitô là Đền Thờ sống động cho những ai tin vào Thiên Chúa. Điều này thật sáng tỏ sau cuộc tử nạn. Sau ba ngày Đức Kitô phục sinh, sống lại vinh quang. Ứng nghiệm lời Đức Kitô loan báo, sau ba ngày Ngài sẽ xây dựng Đền Thờ mới, hoàn hảo.

TiengChuong.org

Jesus' Identity

Jesus often visited the Temple of Jerusalem on Feast days. Pilgrims from all over the place gathered at the Temple to worship. Many travelled so far that they were unable to bring their offering with them to the Temple. Selling, buying, and changing money were taking place at the Temple, and these were sensible things to do. These religious and economic activities would make the Temple vibrant, and generate income for the Temple. This good intention had lost its purpose because business owners abused the pilgrims' devotional offerings. Pilgrims became victims of unjust business dealings. Cattle, sheep and pigeons selling for sacrifices caused no troubles, but their owners, and the stall- keepers did. Jesus protested against the systematic abuse of the pilgrims. His primary purpose aimed at the Temple's authorities, who ignored these unjust practices for personal gain.

Jesus could no longer keep quiet. He raised His voice and His actions followed, 'Stop turning my Father's house into a market' v.17. This saying revealed that Jesus was not an ordinary pilgrim, but a special One. Unlike previous visits when Jesus had gone to the Temple as an ordinary pilgrim; this time, Jesus made known His identity, and His duty, because His 'hour' was coming. His identity is God's Son, and His duty is to look after God's house. The Temple, a holy place, should be a place of worship with utter respect and reverence for everyone. It should be a house of prayer for all the nations. It now was not only exclusive, but it was also defiled, and defamed for exploiting the pilgrims. Profit was the first priority for the Temple's authorities. Many pilgrims were unhappy about the bad practices at the Temple, but fear of being targeted by the Temple's authorities would silence them. Jesus became the pilgrims' voice. He would no longer allow the Temple's authorities to exploit the pilgrims, and cause the defamation of the Holy Temple.

The animal sellers, and money changers didn't challenge Jesus, but the Temple's authorities did. They questioned Jesus' authority by asking Him for a sign to validate His actions. Jesus answered, 'Destroy this sanctuary, and in three days I will raise it up'. For the Temple's authorities, Jesus' answer was laughable, because their ancestors took forty six years to build the Temple, and Jesus alone could rebuild it in three days.

At one level, Jesus predicted that the unjust activity at the Temple caused destruction to the Temple. The pilgrims would feel, that the sacredness of the Temple was no longer observed by the Temple's authorities, and their elites. Power and wealth had dominated the holy place. Jesus' prediction of the destruction of The Temple became reality forty years later. It was destroyed by foreigners' power. At a spiritual, a mysterious level, Jesus talked about His own Body, that served as the living Temple. The Temple's authorities misunderstood both points. Instead of their coming back to God, their pride covered their eyes and they sank deeper in their blindness. The evangelist explained that 'He was talking of the sanctuary that was His body' v.21

Later on, during the account of the conversation with the Samaritan woman, Jesus revealed to the woman at the well, that His body is the living temple of God when He told her,

'True worshippers will worship the Father in spirit and truth: that is the kind of worshipper the Father wants. God is spirit, and those who worship must worship in spirit and truth'. Jn 4,23

As the conversation went on, Jesus told the woman that He is the Messiah, the Christ, 'I who am speaking to you, said Jesus 'I AM HE'. v. 26

Worship 'in spirit and truth' is the only way of worship Jesus revealed to the woman. As God's Son, Jesus is the living temple for true worshippers, and that became evident after Jesus' Passion, and His resurrection as the new everlasting Sanctuary.