74. CŨNG ĐẾN ĐỂ CHẾT

Chung Quỳ (1) rất thích ăn quỷ.

Đứa em gái chúc mừng sinh nhật của anh, nên gọi một tên quỷ lớn gánh đến mấy gánh lễ phẩm, tên các lễ vật được viết như sau:

- “Rượu cũ một bình, hai đứa tiểu quỷ tặng cho anh để anh có thể băm ra mà ăn. Nếu anh thấy lễ vật ít, thì ngay cả thằng quỷ gánh lễ phẩm đến nữa là ba đứa đều dâng cho anh”.

Quả nhiên Chung Quỳ ra lệnh cho đầy tớ đem cả ba thằng quỷ vào trong nhà bếp để nấu nướng.

Hai thằng quỷ nhỏ nói với thằng quỷ lớn gánh lễ vật:

- “Chúng tôi bị bắt đến đễ làm lễ vật, chết thì không còn gì phải nói, còn anh thì biết rất rõ Chung Quỳ là tên thích ăn quỷ, tội gì phải đến để mà chịu chết chứ?”

(Tiếu Tán)

Suy tư 74:

Thời xưa cũng như thời nay, đều có những người dám dấn thân đi vào chỗ nguy hiểm có thể hy sinh tính mạng, đó là những nhà truyền giáo đi rao giảng Tin Mừng cho mọi người, họ biết là sẽ nguy hiểm tính mạng, họ biết là sẽ rất cơ cực nhưng vẫn cứ đi, vì Lời Chúa cần được mọi người biết đến, vì ơn cứu độ của Thiên Chúa phải được mọi người nghe biết…

Người bị ép buộc để làm điều xấu và người tự nguyện làm điều xấu thì không giống nhau ở ý tưởng, nhưng giống nhau ở việc làm và hậu quả là gây tang tóc tai họa và khổ đau cho người khác.

Cho nên, người tự nguyện làm sáng danh Thiên Chúa thì đem hết lòng hết sức ra để làm cho bằng được; còn những ai bị bắt buộc đi làm sáng danh Thiên Chúa thì chẳng khác chi đem linh hồn họ làm quà tặng cho ma quỷ, bởi vì họ sẽ trở nên xấu hơn khi bị bắt buộc làm điều họ không muốn, dù đó là làm điều tốt …

Đó là một trong những kinh nghiệm của người truyền giáo: thà họ chịu hy sinh và đau khổ hơn là nhờ những người không thiết tha với công việc truyền giáo làm thế cho họ…

(1) Tên của vị thần trừ ma quỷ của ngưởi Trung Quốc xưa.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


--------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info