Đức Kitô có thói quen tham dự sinh hoạt ngày cuối tuần nơi hội đường. Hội đường là nơi giải thích về sách Ngũ Kinh. Lãnh đạo hội đường thường mời người tham dự có khả năng, hướng dẫn dân chúng để có tính mới mẻ, sinh động. Đức Kitô được mời giảng giải. Lời giảng của Ngài không chỉ gây xúc động mạnh trong tâm hồn người nghe, mà còn làm thay đổi cách suy nghĩ và ảnh hưỏng tới lối sống của họ. Người ta rất đỗi kinh ngạc. Người ta ca tụng về kiến thức, trí thông hiểu, và sự khôn ngoan, thông thái nơi Ngài.Giáo huấn của Ngài không phải chỉ thuần lập lại những gì các học giả khác đã lí giải, mà chính Ngài đưa ra những giải thích, hướng dẫn mới liên quan trực tiếp đến đời sống dân chúng. Người ta kháo với nhau,

'Người giảng dậy như kẻ có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư' Mk1,22.

Kinh sư thường dùng truyền thống làm bảo chứng cho việc giảng dạy. Phong tục và truyền thống nào trở thành gánh nặng cho dân đều được Đức Kitô sửa đổi cho hợp với tình yêu Chúa. Đức Kitô dùng chính uy quyền của Ngài để thay đổi, giảng dậy. Giáo huấn của Ngài cởi trói cho dân chúng, làm cho cuộc sống dễ thở hơn, thanh thản hơn. Có lần Ngài đặt thẳng vấn đề với các kinh sư.

'Ngày Sabbath được làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay giết đi?' Mk 3,4.

Theo Đức Kitô thì phong tục, tập quán, luật lệ là cho con người, chứ không phải con người làm nô lệ cho phong tục, tập quán

'Con Người làm chủ ngày Sabbath Mk 2,28.

Đức Kitô giảng dậy như Đấng có uy quyền. Uy quyền của Ngài đến từ Thiên Chúa bởi chính Ngài là Con Thiên Chúa. Nhớ lại ngày Đức Kitô chịu phép rửa, vừa bước lên bờ, Thánh Thần Chúa, dưới hình chim bồ câu, ngự xuống trên Ngài. Trên trời cao có tiếng phán bảo

'Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người' Mk 1,10.

Như thế uy quyền của Đức Kitô đến từ nơi Ngài, không phải do truyền thống. Uy quyền của Đức Kitô được thánh Gioan Tẩy Giả nhắc đến là uy quyền từ trời cao ban xuống Mk 1,8. Với Uy quyền đó, Đức Kitô loan báo cho toàn dân là Nước Thiên Chúa đến gần anh em; thực ra nước đó đang ở giữa anh em. Bởi nơi đâu Thiên Chúa hiện diện, nước Thiên Chúa hiển trị nơi đó.
Phúc âm thánh Marcô không nhắc đến điều Đức Kitô rao giảng với dân chúng. Từ những điều người ta ca tụng Ngài, chúng ta có thể đoán biết Người dậy dân chúng những điều liên quan đến cuộc sống của họ, những âu lo họ đang mắc phải, những lo lắng họ ngày đêm lo sợ, và những trông đợi họ đang mong chờ. Một nguồn tài liệu khác cũng giúp ta nhận biết điều Đức Kitô rao giảng. Từ môi miệng những kẻ chống đối Đức Kitô, chúng ta cũng đoán biết Đức Kitô rao giảng những gì? Đức Kitô đón chào những kẻ thu thuế và người tội lỗi. Ngài cho họ biết họ cũng là con cái Thiên Chúa. Đức Kitô giải thoát những sợ hãi nơi dân chúng. Ngài chữa bệnh cho kể đau yếu, bệnh tật. Nhiều lần Ngài ngăn cấm không cho ma quỉ lên tiếng nói về nguồn gốc, xuất xứ, Ngài là Đấng Thánh của Thiên Chúa. Bởi là Đấng Thánh nên Ngài không đối thoại với loài tồi tệ, xấu xa, chuyên gây tội. Ngài ra lệnh cho chúng 'câm miệng' và chúng phục tùng Ngài. Như thế Ngài có quyền trên ma quỉ.

Giáo Huấn của Đức Kitô và uy quyền Ngài gắn liền, luôn đi chung với nhau. Có lần Ngài nói với kẻ chống đối Ngài là Ngài có quyền tha tội.

'Để các ông biết, Con Người có quyền tha tội. Đức Kitô bảo người bại liệt: Ta truyền cho con, hãy đứng dậy, vác chõng đi về nhà. Người bại liệt liền đứng dậy, vãc chõng đi về nhà' Mk 2,11-12.

Dân chúng thích nghe Ngài giảng dậy bởi giáo huấn Ngài mới mẻ. Ngài nói với họ về tình yêu Chúa, lòng Chúa xót thương bao la, quảng đại hơn là án phạt của Thiên Chúa. Nghe Đức Kitô rao giảng, người ta có cảm tưởng Thiên Chúa đang ở giữa họ và Thiên Chúa là Thiên Chúa của họ. Thiên Chúa chia xẻ những lo âu, lo lắng, sầu khổ của dân Ngài, và Thiên Chúa cùng đồng hành với dân Ngài trong mọi tình huống của cuộc sống. Nghe Đức Kitô rao giảng, dân chúng cảm thấy Nước Thiên Chúa là cho họ, và cho những ai thành tâm đón nhận lời Chúa, và chân thành phục vụ tha nhân vì Danh thiên Chúa.

TiengChuong.org

New Teaching

Jesus' custom was to go to a synagogue on a Sabbath, and there he preached to the people. Synagogue leaders often invited a fresh, new, promising voice to teach in their synagogues. Jesus' teaching not only made tremendous impact on people, but actually His teaching changed their lives. They spoke highly of Him. They were amazed about His wisdom. They praised Him, saying that His teaching was not just revised old teaching, but actually it was a new teaching, and He taught with authority. Scribes often relied on customs and traditions as the sources of authority to interpret the Torah. Many of their customs and traditions were conservative, and were heavy burdens for the people, and they were weighty on punishment. Unlike the Scribes, Jesus taught the people about God's love, and mercy. He once asked the people who challenged Him 'Is it against the law on the Sabbath day to do good or to do evil; to save life or to kill? Mk 3,4. For Jesus, laws, and customs, and traditions were for people, not people for traditions. Jesus taught with authority. Jesus' authority was not derived from the ancient customs and traditions, but from within, from His personal authority. This personal authority was confirmed upon Him on the day of His Baptism. On that day, the Spirit came upon Him, and the voice of God from on high confirmed Jesus was the Son of God 'You are my Son, the Beloved, my favour rests on you' Mk.1,11. Jesus' authority came from God: The authority to proclaim, that God's kingdom was with the people, and for the people.

The text mentioned nothing about what Jesus taught the people. From what people praised about His teaching, we believe Jesus taught them about something, which was dear to their hearts, and some things which were relevant to their daily living, and something which they had longed for years to listen to. There was another source of information that let us know what Jesus taught the people, and that was the annoying voice from His opponents. Through their complaints, we know Jesus gave voice to the poor. He criticized regulations and customs that destroyed life. Jesus welcomed sinners and tax collectors. He ate with them to show, they too, were God's children, and God loved them. Jesus freed the people from fear, and brought them hope by curing all kinds of sicknesses and diseases. Several times Jesus ordered evil spirits to 'be quiet', and they obeyed Him. Jesus was the Holy One of God. The Holy One would not talk to the unholy, but just gave a command, and they obeyed. Jesus came to the world to set God's people free from the unholy ones.

Jesus' authority and His teaching were identical. His teachings had power, and His power was manifested through His teachings. He once told his opponents that He would prove to them that the Son of Man has power to forgive sin. He gave a command to the cripple to be healed. 'But to prove to you that the Son of Man has authority on earth to forgive sins, he said to the paralytic ' I order you: get up, pick up your stretcher, and go off home. And the man got up, picked up his stretcher at once and walked out in front of everyone'. Mk, 2:11f.

The people enjoyed listening to Jesus because His teaching was new. He talked more about God's love and mercy, and less about God's wrath and punishment. Listening to Jesus, the people felt, that the God, Jesus talked about was the personal God, Who was close to their hearts, Who walked with them in every circumstance and understood their hardships. Listening to Jesus, the people felt, that God's kingdom was close at hand, and for everyone who lived a life of loving God, and serving others in God's name.