Isaia 55: 10-11 Tvịnh 65; Roma 8: 18-23 Mátthêu 13: 1-23

Lúc tôi còn trẻ, khi bạn hỏi một người nào lập một giao diện trên window, thi thường người ta hiểu là bạn đang nói về một phần mềm trong máy vi tính. Có người chỉ hiểu là bạn muốn tạo một cửa sổ bằng kính. Cách đây ít lâu, một người bạn tình nguyện giúp chúng tôi sửa lại nhà. Người đó nói đùa là "chúng tôi không làm của sổ". Rồi tôi trả lời "thì tôi làm". Tôi thích làm cửa sổ. Bạn tôi xịt một lớp nước vào kính cửa sổ, rồi lấy giấy báo vò lại và chùi là cửa sổ sạch trơn. (Trước kia mẹ tôi dạy tôi cách chùi cửa sổ với giấy báo vò lại. Mẹ tôi bảo giấy báo vò chùi sạch lắm, và khỏi tốn khăn giấy).

Tôi thich lau chùi cửa sổ vì tôi sẽ nhận được kết quả ngay là cửa sẽ sạch sau khi được lau bụi trên tấm kính. Chỉ chùi sau vài phút thôi là hoàn tất việc làm sạch cửa sổ, Còn kính chắn gió, gương chiếu hậu cúa xe cũng thế, có thể dễ dàng chùi sạch ngay với giấy gia dụng thông thường. Sau khi hoàn thành, tôi sẽ lùi lại và chiêm ngưỡng tác phẩm của công việc mình vừa làm ra ngay trước mắt. Thật là tuyệt!

Thật ra, trong đời sống, chúng ta có bao nhiêu lãnh vực mà chúng ta có thể dọn dẹp với kết quả tích cực rõ ràng như thế? . Bạn có giống tôi hay không vì có khả năng dự đoán một số điều trong cuộc sống mà chúng ta có thể gặp phải, nhờ đó chúng ta sẽ tự cung cấp những vật liệu đã dự bị, nhờ vậy, theo tiến trình công việc sẽ tự kiểm soát cho đến kết quả cuối cùng phải không? Cơn đại dịch Covid vừa xảy ra và mối đe dọa đối với đời sống chúng ta đã làm cho chúng ta thấy rỏ được là chúng ta yếu đuối như thế nào phải không? Khi chúng ta nghĩ đến cơn đại dịch chúng ta thấy chúng ta không kiểm soát được. Chúng ta được nhắc nhở là những gì chúng ta nghỉ rằng đã kiểm soát được trong cuộc sống chúng ta chỉ là ảo tưởng, hay chỉ có một chút thật thôi. Đây là một thái độ đã gặp từ trước khi nói về một việc xãy ra ra làm chúng ta lúng túng nhớ là chúng ta không thể điều khiển được. Chúng ta nhớ trong lúc này, lúc cơn đại dịch đang hoằnh hành. Thình lình, có một người quen của chúng ta, bắt đầu bị đau nhức khắp người, rồi lên cơn sốt và khó thở. Thật là điều ta không kiểm soát được. Trong đời sống của chúng ta cũng thế. Ngay cả mặt đất chúng ta đang đứng trên đó cũng không vững chắc nữa cơ mà.

Người gieo giống trong bài dụ ngôn hôm nay, có đời sống cũng không ổn định đầy may rủi. Chúng ta có thể gọi là một đời sống bất định. Thoạt nhìn thì tương lai của người đó có vẽ chưa được vững chắc mấy. Công việc thường ngày của người gieo giống không phải là công việc ông ta thích. Vì ông không dành thời gian nhàn rổi để trồng thêm một vườn rau sau nhà. Đây là việc làm nuôi sống của ông. Ông ta còn phải lo nuôi vợ con, hay có thể lo thêm cho nhiều người khác trong đại gia đình của ông sau kết quả từ vụ mùa được gặt hái. Dân chúng khi nghe dụ ngôn này có thể hiểu rõ về sự chiến đấu để tồn tại hằng ngày trong đời sống.

Tuy vậy, người gieo giống có vẻ không lo lắng gì, ngay cả hành vi xử dụng hạt giống một cách lãng phí trong khi gieo hạt. Thêm vào đấy có những điều trái nghịch bên ngoài chống lại ông ta. Dụ ngôn mô tả một số chi tiết rõ ràng như: Một ít hạt giống rơi xuống vệ đường, bị chim chóc đến ăn mất. Có những hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không có đất nhiều, cây mọc rễ không sâu, nên khi nắng lên bị cháy lá nên chết khô. Có những hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm chúng chết nghẹt. Trong lần gieo giống này, 3 phần hạt giống bị phí phạm. Chỉ có một phần hạt giống được rơi nơi đất tốt. Người nông dân này có vẻ như không có một ngày tốt.

Chúng ta không biết bao giờ cơn đại dịch này sẽ kết thúc, khi nào chúng ta có thể trở lại đời sống bình thường! Chúng ta có thể đồng cảm vời những người nông dân đang sống trong môi trường dầy chiến đấu cam go như chúng ta: Chịu sự lãng phí công sức; có thể bị mất phần tài sản đã ứng trước. Đời sống đầy những bất trắc không thể biết trước được. Sự thay đổi có thể cho thấy sự khác biệt giữa việc có vừa đủ thu nhập để sống, và việc thiếu thu nhập, và đối với vài người còn có thể bị đói là khác. Chúng ta có thể bị mất nhiều.

Nhưng phần cuối cùng của việc gieo giống, biến câu chuyện trở thành ý khác. Thường khi người nông dân chỉ mong thâu hoạch được gấp 8, 10 hay 15 lần trong mùa gặt, theo số lượng hạt giống bỏ ra, Còn Chúa Giêsu thì lại nói: Cuối cùng người gieo giống thu lợi được gấp 100, 60, hay 30 lần! Người nông dân nghe được điều này sẽ phản ứng ngay: Thật "không thể nào được". Sự thu lợi có thể quá sức tưởng tượng của một người nông dân khi nghe dụ ngôn này. Nhưng khi nghĩ lại, chúng ta thấy có điều gì đó có vẻ như là thuận lý. Tuy nó mang lại yếu tố bất ngờ. Thật ra Chúa Giêsu nhìn thấy một yếu tố khác trong đời sống chúng ta. Ngài nói với dân chúng và cả với chúng ta nữa "hãy để mọi người lắng tai nghe và suy gẫm điều họ đang nghe".

Nghe như thể là Chúa Giêsu đang nói "Hãy chú ý. Anh em có thể nghĩ là anh em có đủ dử liệu cho những kỳ vọng của anh em. Nhưng, hãy nhìn kỹ vào đời sống của chính mình, anh em sẽ thấy chút hy vọng". Chúng ta có thể đặt niềm tin vào Thiên Chúa. Mặc dù có dấu chỉ cho thấy sự trái ngược. Lời Thiên Chúa gieo vào lòng trí chúng ta có thể mang lại hiệu qua to lớn, nhất là trong những ngày tồn tại cơn đại dịch đang thử thách chúng ta. Hình như sự trái ngược không cho thấy việc người gieo giống làm. Nhưng, có một sự việc không nghĩ đến trong câu chuyện là kết quả thu hoạch được ngoài sự mong đợi của loài người.

Trong câu chuyện có thêm điều thứ hai là "người có tai thì nên nghe" dụ ngôn này, Chúa Giêsu nói với đám đông dân chúng. Chúa Giêsu là người gieo giống. Ngài gieo lời Ngài cho những ai muốn nghe Ngài. Hình như Ngài gieo lời Ngài một cách phung phí cho nhiều người không chấp nhận lời Ngài. Nhưng một số ít chấp nhận lời Ngài thôi. Lúc đầu những người chấp nhận lời Ngài đã có những thành quả thắng lợi của họ. Họ không có quyền lực hay tầm ảnh hưởng gì ở những thị trấn và thành phố nơi họ sinh sống. Họ không phải là những người có tiềm năng như những đại gia. Có thể mọi người chung quanh gọi họ là những người: "Vậy thi các bạn có được nhiều điều lành... với đức tin đó của các bạn. Các bạn sẽ mất việc làm, bị bệnh hoạn, các con cái bạn cũng là một thất bại".

Nhưng, những gì có vẻ như là hạt giống đức tin nhỏ bé mong manh trong đời sống chúng ta sẽ mang lại những thành quả dồi dào, một thu hoạch phong phú và đáng kinh ngạc là: Do sức mạnh của niềm tin trong những lúc chúng ta cảm thấy yếu đuối; chúng ta có hy vọng mặc dù xảy đến nhiều thế lực chống đối lại chúng ta làm chúng ta cảm thấy yếu đuối và nhỏ bé. Chúng ta là môn đệ nghe lời Chúa Giêsu. Và chúng ta tin tưởng Ngài. Mặc dù những sự việc bên ngoài khó khăn, chúng ta vẫn tiếp tục thực hiện những điều Chúa Giêsu mong ước cho thế giới; chúng ta tiếp tục nhìn vào những điều chúng ta không ngờ có thể đến để chúng ta thấy rõ là có bàn tay của người đang dắt chúng ta làm việc của mình, bàn tay đó giúp đem đến một vụ thu hoạch mà chúng ta không gieo.

Như tôi đã nói, tôi thích làm cửa sổ. Thật là một việc rõ ràng và có trình tự nên có thể biết trước được kết quả của công việc. Đối với phần còn lại của cuộc sồng: Cho đến nay không thể biết trước được, một cách rõ ràng chắc chắn. Tôi tin tưởng là, mặc dù các dấu chỉ, có những gì có thể làm đến kết quả một ngày nào đó. Một ít hạt giống tốt gieo sẽ được mọc lên cho thu hoạch nhiều hơn chúng ta mong đợi, vượt ngoài mong ước thô thiển nhất của chúng ta. Vụ thu hoạch đó không thể đo lường bằng giá trị tiền của, nhưng kết quả thật sự đến từ trong thâm sâu của cuộc sống thật. Nói cho cùng, Đấng dạy chúng ta dụ ngôn hôm nay cho biết cách Thiên Chúa sẽ có vụ mùa thu hoạch ra sao.

Chuyển ngữ: FX Trọng Yên, OP


15th SUNDAY (A)
Isaiah 55: 10-11 Psalm 65; Romans 8: 18-23 Matthew 13:1-23

When I was young, if you asked someone if they did windows, people didn’t automatically think of the Microsoft kind. They knew you meant glass windows. A while back, when we had friends volunteer to help us straighten up the house they jokingly said, "But we don’t do windows!" And I responded, "But I do." I like doing windows. You apply a good window spray to the surface, crumble a few pages from an old newspaper and wipe it clean. (I learned the newspaper method a long time ago from my mother, who said it gave a nice shine, and saved on paper towels.)

I like doing windows because you get good, immediate and tangible results – you have the dirt and soot of "the before" and, in a brief time, you have the neat, squeaky clean of "the after." Windows, mirrors, windshields, hand them over, I’ll get to work on them and, after I am finished, I will step back and admire my work. I see the results before me... NOW!

After all, how many areas of our lives can we say we have such predictability, control and clear positive results? Are you like me and like at least some things in your life to be predictable...within your grasp...under your control...providing you with a sense of order, accomplishment and being in charge? Hasn’t the pandemic and its threat to our lives shown us how fragile we are? When you come right down to it, we are not in control. We are reminded that any control we exert over our existence is illusionary, or minimal indeed. It is, at best temporary, for eventually something happens to remind us we are not in charge. We are reminded of this during these pandemic days. All of a sudden we, or someone we know, begin to ache all over, develop a fever and have trouble breathing. How uncertain and out of control our lives can be. The ground we stand on is not as secure as it may seem.

The sower in today’s parable lives in a world of chance; one would even say, chaos. At first glance his future doesn’t look encouraging. The work that occupies his day is not a hobby. He is not spending leisure time planting a backyard herb garden. This is vital business he is about. He will have to feed his wife, children and maybe, his extended family, from the fruit of this sowing. The crowd that gathers to hear this parable could well identify with the daily struggle to survive.

Yet, he seems to be careless, even wasteful, in his sowing. Plus, outside forces are lined up against him. The parable spells it out in vivid detail: some seed fell on the path and was gobbled up by hungry birds; some seed fell on rocky ground that had no depth and soon perished under the punishing sun; other see fell among thorns and had the life choked out of them. In this sowing, 3 out of 4 castings were wasted; only a part of the seed landed on good soil. This farmer doesn’t appear to be having a very good day.

We do not know when this pandemic will end; when and if we will return to our accustomed lives. We can identify with the farmer’s life struggle: the waste of good effort; the loss of what we can’t afford to lose; the unpredictable nature of life; the turn of events that might spell the difference between having enough to eat and going without...for some, maybe even starving. The dice are tossed and we just might come up losing.

But the last part of the sowing turns the story on its head. When ordinary farmers of the day would have expected 8, 10 or 15 fold from a planting, Jesus says the last part of the sowing yields a 100, 60 or 30 fold! "Impossible!" would have been the response of any experienced farmer. The yield would have been beyond the wildest dreams of any farmer hearing this parable. At first glance, what looks like a disaster can, nevertheless, yield a surprise. It is obvious Jesus sees another factor at work in our lives. He addresses the crowds around him and us too, "Let everyone heed what he or she hears."

It is as if he is saying. "Pay close attention, you may think you have evidence for your negative expectations, but look more closely at your lives and see a possibility for hope." We can put confidence in God, despite signs to the contrary. The Word that is planted in our spirits can bear enormous and surprising results during these pandemic days of testing. The odds seemed against the sower, but there was a surprise element in the story and the result was a harvest beyond human expectation.

There’s a second message for us who have "ears to hear" this parable. Jesus is speaking to crowds. He is the sower casting his words to anyone who would hear him. He is sowing his word recklessly, so it seems, to many who will not accept it. But some few will, a seeming insignificant group – at first. Those who accept his words can’t be measured by the world’s standard of success; they don’t have power, or the influence in the towns and cities where they live; they aren’t the wheeler dealers, the movers and shakers. They may even hear people say to them, "Well, a lot of good your faith does you...you lost your job, you got sick, your son or daughter is a failure."

But what seems like a small, fragile seed of faith in our lives, will yield a rich and a surprising harvest of: strength, when we normally would have been weak; hope, despite painful events that would have caused discouragement; faith, in the face of powerful forces lined up against us that make us feel small and fragile. We are the disciples who heed Jesus’ word – and we trust. Despite appearances, we continue to work on Jesus’ dream for the world; we continue to look for the surprises that show us that someone else’s hand is in ours, working to bring to harvest what has been planted.

As I said, I like to do windows. It is a neat, orderly and predictable labor. As for the rest of life: so far from predictable; so less orderly; so less efficient. I will trust that, despite appearances, some things are going to work out – some day. Some good seed sown will sprout and harvest beyond expectation, beyond our wildest dreams. It won’t be measurable in dollars and cents, but rather, in the deep parts of our lives where real life is. After all, the One who tells us this parable today, knows our God will see to a harvest.