“Ðức Giêsu và các môn đệ đang trên đường lên Giêrusalem, Người dẫn đầu các ông.” (Mc 10:32)
Tại thời điểm này cũng vậy, Chúa Giêsu đang đi trước chúng ta. Ngài luôn luôn đi trước chúng ta. Ngài đi trước và dẫn đường cho chúng ta. Đây là nguồn mạch của niềm tự tin và niềm vui của chúng ta để trở thành môn đệ của Ngài, ở lại với Ngài, đi phía sau Ngài và dõi theo bước chân Ngài.
Khi chúng ta hiệp nhau để đồng tế Thánh Lễ đầu tiên tại nhà nguyện Sistina, từ ngữ đầu tiên Chúa đề xuất với chúng ta là "bước theo", là hành trình cùng với Ngài, và sau đó là xây dựng và tuyên xưng.
Hôm nay từ ngữ này cũng được lặp lại, nhưng giờ đây là một hành động, một hành động Chúa Giêsu đang thực hiện: "Ngài đang tiến bước... " . Đây là một điểm nổi bật trong các sách Phúc Âm: Chúa Giêsu thường xuyên vừa tiến bước vừa dạy dỗ các môn đệ trên đường đi. Điều này là rất quan trọng. Chúa Giêsu không đến để dạy một triết lý, một ý thức hệ ... mà là "một con đường", một cuộc hành trình được thực hiện với Ngài, và chúng ta học con đường này trong khi chúng ta tiến bước. Vâng, anh em thân mến, thật là niềm vui khi được cùng đi với Chúa Giêsu.
Nhưng điều này không dễ dàng, hay thoải mái, vì đường lối Chúa Giêsu chọn con là đường Thánh Giá. Khi đi đường cùng nhau, Ngài nói với các môn đệ những gì sẽ xảy ra tại Giêrusalem: Ngài báo trước cuộc thương khó, cái chết và sự Phục sinh của Ngài. Và họ “kinh hoàng” và “đầy sợ hãi”. Họ bị kinh hoàng, chắc chắn rồi, vì đối với họ lên Giêrusalem có nghĩa là chia sẻ vinh quang chiến thắng của Đấng Cứu Thế, trong cuộc khải hoàn của Ngài - chúng ta thấy rõ điều này trong yêu cầu của Thánh Giacôbê và Thánh Gioan. Nhưng họ cũng đầy sợ hãi vì những gì sắp xảy ra với Chúa Giêsu, và vì những gì bản thân họ có thể phải gánh chịu.
Không giống như các môn đệ những ngày đó, chúng ta biết Chúa Giêsu đã chiến thắng, và chúng ta không cần phải lo sợ Thánh Giá. Thật vậy, Thánh Giá là hy vọng của chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta tất cả cũng đều là con người, những người tội lỗi, bị cám dỗ để nghĩ như loài người, không phải như Chúa.
Và một khi chúng ta chạy theo lối nghĩ của thế gian, những gì sẽ xảy ra? " Nghe vậy, mười môn đệ kia đâm ra tức tối với ông Giacôbê và ông Gioan" (Mc 10:41 ). Họ phẫn nộ. Bất cứ khi nào một não trạng thế tục chiếm ưu thế, kết quả là sự cạnh tranh , ganh tị, và phe phái ...
Và vì thế, những lời Chúa Giêsu nói với chúng ta hôm nay là bổ ích nhất. Nó thanh tẩy chúng ta tự thâm tâm, nó soi sáng lương tâm chúng ta và giúp chúng ta hiệp nhất hoàn toàn với Chúa Giêsu, và làm như thế cùng với nhau, tại thời điểm này khi Hồng Y Đoàn được mở rộng với sự gia nhập của các thành viên mới .
"Ðức Giêsu gọi các ông lại ... " (Mc 10:42) . Đây là hành động khác của Chúa Giêsu. Trên đường đi, Ngài nhận thức rằng cần phải nói chuyện với Nhóm Mười Hai, Ngài dừng họ lại và gọi họ đến với mình. Anh em, chúng ta hãy để cho Chúa Giêsu gọi cho chúng ta đến với Ngài! Chúng ta hãy để Ngài "triệu tập". Và chúng ta hãy lắng nghe Ngài, với niềm vui xuất phát từ việc đón nhận Lời Ngài với nhau, để Lời Ngài và Thánh Thần giáo huấn chúng ta, và để trở nên một trái tim và linh hồn hơn bao giờ, khi quy tụ xung quanh Ngài.
Và khi chúng ta được "triệu tập", được gọi đến với Ngài bởi cùng một Thầy, tôi cũng sẽ nói với anh em về những điều Giáo Hội cần: Giáo Hội cần anh em, cần sự hợp tác của anh em, và hơn thế nữa là sự hiệp thông, hiệp thông với tôi và với chính anh em. Giáo Hội cần sự can đảm của anh em, để rao giảng Tin Mừng tại mọi thời điểm, cả lúc thuận lợi cũng như trong gian truân, để làm chứng cho sự thật. Giáo Hội cần lời cầu nguyện của anh em cho sự tiến bộ của đàn chiên Chúa Kitô, lời cầu nguyện đó, cùng với việc công bố Lời Chúa, là nhiệm vụ chính của các Giám mục Giáo Hội cần lòng từ bi của anh em, đặc biệt là vào thời điểm nhiều đau khổ và chịu đựng này của rất nhiều quốc gia trên toàn thế giới. Chúng ta muốn bày tỏ sự gần gũi tinh thần với các cộng đồng Giáo Hội và với tất cả các Kitô hữu bị bách hại và phân biệt đối xử. Giáo Hội cần lời cầu nguyện của chúng ta cho họ, để họ được kiên vững trong đức tin và có thể đáp trả lại sự dữ bằng sự tốt lành. Và lời cầu nguyện của chúng ta cũng hướng đến mỗi người nam nữ đang phải đau khổ một cách bất công chỉ vì niềm tin tôn giáo của họ
Giáo Hội cũng cần đến chúng ta như những nhà kiến tạo hòa bình, xây dựng hòa bình bằng lời nói, bằng hy vọng và bằng lời cầu nguyện: do đó, chúng ta hãy cầu khẩn hòa bình và hoà giải cho những dân tộc đang phải gánh chịu bạo lực và chiến tranh.
Cảm ơn anh em thân yêu. Chúng ta hãy cùng nhau bước theo Chúa, và chúng ta hãy luôn luôn để mình được gọi lại với Ngài, cùng với nhau, trong lòng dân tộc trung tín của Ngài, là Mẹ Hội Thánh của chúng ta.
Tại thời điểm này cũng vậy, Chúa Giêsu đang đi trước chúng ta. Ngài luôn luôn đi trước chúng ta. Ngài đi trước và dẫn đường cho chúng ta. Đây là nguồn mạch của niềm tự tin và niềm vui của chúng ta để trở thành môn đệ của Ngài, ở lại với Ngài, đi phía sau Ngài và dõi theo bước chân Ngài.
Khi chúng ta hiệp nhau để đồng tế Thánh Lễ đầu tiên tại nhà nguyện Sistina, từ ngữ đầu tiên Chúa đề xuất với chúng ta là "bước theo", là hành trình cùng với Ngài, và sau đó là xây dựng và tuyên xưng.
Hôm nay từ ngữ này cũng được lặp lại, nhưng giờ đây là một hành động, một hành động Chúa Giêsu đang thực hiện: "Ngài đang tiến bước... " . Đây là một điểm nổi bật trong các sách Phúc Âm: Chúa Giêsu thường xuyên vừa tiến bước vừa dạy dỗ các môn đệ trên đường đi. Điều này là rất quan trọng. Chúa Giêsu không đến để dạy một triết lý, một ý thức hệ ... mà là "một con đường", một cuộc hành trình được thực hiện với Ngài, và chúng ta học con đường này trong khi chúng ta tiến bước. Vâng, anh em thân mến, thật là niềm vui khi được cùng đi với Chúa Giêsu.
Nhưng điều này không dễ dàng, hay thoải mái, vì đường lối Chúa Giêsu chọn con là đường Thánh Giá. Khi đi đường cùng nhau, Ngài nói với các môn đệ những gì sẽ xảy ra tại Giêrusalem: Ngài báo trước cuộc thương khó, cái chết và sự Phục sinh của Ngài. Và họ “kinh hoàng” và “đầy sợ hãi”. Họ bị kinh hoàng, chắc chắn rồi, vì đối với họ lên Giêrusalem có nghĩa là chia sẻ vinh quang chiến thắng của Đấng Cứu Thế, trong cuộc khải hoàn của Ngài - chúng ta thấy rõ điều này trong yêu cầu của Thánh Giacôbê và Thánh Gioan. Nhưng họ cũng đầy sợ hãi vì những gì sắp xảy ra với Chúa Giêsu, và vì những gì bản thân họ có thể phải gánh chịu.
Không giống như các môn đệ những ngày đó, chúng ta biết Chúa Giêsu đã chiến thắng, và chúng ta không cần phải lo sợ Thánh Giá. Thật vậy, Thánh Giá là hy vọng của chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta tất cả cũng đều là con người, những người tội lỗi, bị cám dỗ để nghĩ như loài người, không phải như Chúa.
Và một khi chúng ta chạy theo lối nghĩ của thế gian, những gì sẽ xảy ra? " Nghe vậy, mười môn đệ kia đâm ra tức tối với ông Giacôbê và ông Gioan" (Mc 10:41 ). Họ phẫn nộ. Bất cứ khi nào một não trạng thế tục chiếm ưu thế, kết quả là sự cạnh tranh , ganh tị, và phe phái ...
Và vì thế, những lời Chúa Giêsu nói với chúng ta hôm nay là bổ ích nhất. Nó thanh tẩy chúng ta tự thâm tâm, nó soi sáng lương tâm chúng ta và giúp chúng ta hiệp nhất hoàn toàn với Chúa Giêsu, và làm như thế cùng với nhau, tại thời điểm này khi Hồng Y Đoàn được mở rộng với sự gia nhập của các thành viên mới .
"Ðức Giêsu gọi các ông lại ... " (Mc 10:42) . Đây là hành động khác của Chúa Giêsu. Trên đường đi, Ngài nhận thức rằng cần phải nói chuyện với Nhóm Mười Hai, Ngài dừng họ lại và gọi họ đến với mình. Anh em, chúng ta hãy để cho Chúa Giêsu gọi cho chúng ta đến với Ngài! Chúng ta hãy để Ngài "triệu tập". Và chúng ta hãy lắng nghe Ngài, với niềm vui xuất phát từ việc đón nhận Lời Ngài với nhau, để Lời Ngài và Thánh Thần giáo huấn chúng ta, và để trở nên một trái tim và linh hồn hơn bao giờ, khi quy tụ xung quanh Ngài.
Và khi chúng ta được "triệu tập", được gọi đến với Ngài bởi cùng một Thầy, tôi cũng sẽ nói với anh em về những điều Giáo Hội cần: Giáo Hội cần anh em, cần sự hợp tác của anh em, và hơn thế nữa là sự hiệp thông, hiệp thông với tôi và với chính anh em. Giáo Hội cần sự can đảm của anh em, để rao giảng Tin Mừng tại mọi thời điểm, cả lúc thuận lợi cũng như trong gian truân, để làm chứng cho sự thật. Giáo Hội cần lời cầu nguyện của anh em cho sự tiến bộ của đàn chiên Chúa Kitô, lời cầu nguyện đó, cùng với việc công bố Lời Chúa, là nhiệm vụ chính của các Giám mục Giáo Hội cần lòng từ bi của anh em, đặc biệt là vào thời điểm nhiều đau khổ và chịu đựng này của rất nhiều quốc gia trên toàn thế giới. Chúng ta muốn bày tỏ sự gần gũi tinh thần với các cộng đồng Giáo Hội và với tất cả các Kitô hữu bị bách hại và phân biệt đối xử. Giáo Hội cần lời cầu nguyện của chúng ta cho họ, để họ được kiên vững trong đức tin và có thể đáp trả lại sự dữ bằng sự tốt lành. Và lời cầu nguyện của chúng ta cũng hướng đến mỗi người nam nữ đang phải đau khổ một cách bất công chỉ vì niềm tin tôn giáo của họ
Giáo Hội cũng cần đến chúng ta như những nhà kiến tạo hòa bình, xây dựng hòa bình bằng lời nói, bằng hy vọng và bằng lời cầu nguyện: do đó, chúng ta hãy cầu khẩn hòa bình và hoà giải cho những dân tộc đang phải gánh chịu bạo lực và chiến tranh.
Cảm ơn anh em thân yêu. Chúng ta hãy cùng nhau bước theo Chúa, và chúng ta hãy luôn luôn để mình được gọi lại với Ngài, cùng với nhau, trong lòng dân tộc trung tín của Ngài, là Mẹ Hội Thánh của chúng ta.