□ Nguyễn Trung Tây, SVD

Chuyện Vợ Chuyện Chồng: Jesus Christ Is Coming to Town


Chuyện thời bây giờ kể rằng, ở thung lũng điện tử Silicon, San Jose, California của Hoa Kỳ có một đôi vợ chồng, con trai tên Bòn, bốn tuổi, con gái tên Bon, mýời tháng. Chồng là Kỹ Sý ðiện. Vợ làm Assembler trong hãng điện tử. Cả hai vợ chồng là những thành viên trung thành trong Ban Giáo Lý giáo xứ Việt Nam.



Thằng Bòn nắm áo bố, hỏi,

— Bố ơi, Santa Claus có thật hay không?

Bố trợn mắt nhìn con, nhưng không suy nghĩ, nói ngay,

— Santa Claus có thật chớ. Bộ con quên rồi sao, tuần trước hai bố con mình đi coi phim cartoon The Polar Express. Con thấy Ông già Noel mặc áo đỏ với cái bụng bự phát quà cho con nít đó. Nhớ chưa?

Vui miệng chồng mở miệng hát oang oang,

— “Oh! You'd better watch out,

You'd better not cry,

You'd better not pout,

I'm telling you why: Santa Claus is coming to town!”.

Nghe bố hát, thằng Bòn mắt sáng rực, háo hức nhảy lên bộ ghế salông, nhìn ra ngoài khung cửa sổ, ngó dọc ngó ngang tìm kiếm,

— Đâu? Đâu? Bố ơi, Santa Claus đâu?

Bố lắc lắc đầu,

— À! Bây giờ thì... thì Santa Claus chưa tới.

Thằng Bòn nắm áo bố, nôn nóng,

— Bố ơi, vậy bao giờ Santa Claus mới tới?

Bố gãi gãi đầu, lại hát bài, "À", nhưng lần này chặc lưỡi,

— À! Cái này phải là đúng nửa đêm ngày 24 tháng 12, ông già Noel mới chui ống khói, nhét vào chiếc vớ món quà con đã viết thư xin ông già Noel...

Chồng dừng lại, nhìn con, nghi ngờ,

— Mà... Mà Bòn đã viết thư chưa?

Thằng Bòn nói ngay,

— Oh, yeah! Con viết rồi!

Bố nho nhỏ giọng, làm mật thám điều tra hình sự,

— Nè, nói bố nghe... Chỉ riêng hai bố con mình thôi! Ai dậy Bòn viết thư?

Bòn thành thật khai báo,

— Mommy dậy con.

Bố vỗ hai tay kêu đôm đốp như pháo nổ,

— Giỏi! Giỏi quá! Nói nho nhỏ cho bố nghe coi?

Thằng Bòn ngơ ngác,

— Nói cái gì hả bố?

Bố dụ con như mẹ mìn dụ con nít,

— Bòn xin Santa Claus món quà gì vậy?

Thằng Bòn lắc đầu quầy quậy,

— Thôi, thôi! Con không nói cho bố nghe đâu...

Bố quê quê, cố gắng vớt vát một bàn danh dự, nói chữa thẹn,

— OK! OK! Cũng không sao...

Rồi lại nghêu ngao hát tiếp như muốn lãng chuyện,

— “Santa Claus is coming to town”.

Ngay lúc đó, vợ bế bé Bon đi vào. Nhìn chồng và con trai cười đùa hát hỏng om xòm, vợ háo hức rộn ràng, vui theo,

— Anh Bòn đang đợi Santa Claus, còn bé Bon đợi ai?

Bé Bon mở to đôi mắt nhìn mẹ, đôi môi be bé như hai múi quýt chu lại, không hiểu mẹ nói chi. Chồng đang vui với con với vợ, hứng chí, mở miệng "rap" ngay một bài nhạc chế,

— Bé Bon đợi ai?

Bon đợi tô bột.

Bon lười không ăn.

Bon ăn hai roi.

Bé kêu ơi ới!!!

Vợ lườm chồng,

— "Bé kêu ơi ới"... Có duyên quá hen?

Vợ hỏi,

— Còn anh? Anh thì sao? Đang đợi ai?

Chồng tự nhiên ấm ớ, ăn nói dở hơi,

— Vớ vẩn chưa. Thế mà cũng hỏi! Không đợi Chúa Hài Đồng thì đợi ai?

Chồng nói nho nhỏ,

— Đợi, đợi... cô nào nhé?

Vợ thách thức,

— Anh dám?

Chồng bỏ đi, miệng tiếp tục hát oang oang,

— “Oh! You'd better watch out,

You'd better not cry,

You'd better not pout,

I'm telling you why:

‘Jesus Christ is coming to town!”.



Suy Niệm

I. Mùa Vọng 1


Mùa Vọng là mùa “Jesus Christ is coming to town”. Nhưng,

Tôi có tin vào sự hiện hữu của Santa Claus Jesus Christ hay không?

Nếu bạn nói không, mời bạn coi đi coi phim "The Nativity Story", hoặc phim "The Passion of the Christ". Đặc biệt phim Cuộc Tử Nạn của Đức Kitô sẽ dẫn chúng ta tới thẳng Núi Sọ, nơi đó bạn và tôi sẽ hiểu Trời Cao yêu con người như thế nào.

Có người nói tình yêu đồng nghĩa với mù lòa, bởi khi yêu người ta trở nên dại khờ. Nhưng Chúa thì không định nghĩa tình yêu như thế. Đối với Chúa yêu thì không chỉ mù lòa nhưng còn là từ bỏ ngôi vị thiên đàng, sinh xuống trần gian trong hình dạng một hài nhi đơn sơ trong máng cỏ nghèo hàn, sau cùng nhắm mắt lại chết đi lặng lẽ trên cây thánh giá cho người mình yêu.

Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều

Để nghe dưới đáy nước hồ reo,

Để nghe tơ liễu run trong gió,

Và để xem trời giải nghĩa yêu


(Hàn Mặc Tử)

Nếu đã theo dõi và sống với bộ phim Cuộc Thương Khó của Đức Kitô để mà nhận ra được dung mạo của người tình Giêsu, làm sao tôi lại có thể làm ngơ, nhắm mắt, cố tình không tin vào sự hiện hữu của Santa Claus Jesus Christ cho được?

II. Mùa Vọng 2

Mùa Vọng là mùa “Jesus Christ is coming to town”. Nhưng,

Tôi đã ngồi xuống viết lên tờ giấy (wish list) những món quà cần thiết cho đời sống nội tâm hay chưa?

Nếu chưa, mời bạn, chúng ta cùng cầm bút viết,

Wish List

(1). Con cần bình an, nhiều thật nhiều,

(2). Con cần hạnh phúc, cũng nhiều thật nhiều,

(3). Xin cho con biết tha thứ,

(4). Xin cho con (...)

Dấu ba chấm (...) là dấu mời gọi để bạn viết tiếp tới Santa Claus Jesus Christ những món quà chỉ riêng bạn (riêng bạn mà thôi đấy nhé, chứ không phải là của người khác) cần đến trong mùa Vọng và mùa Giáng Sinh.

III. Wish List

Nếu bạn thắc mắc muốn biết cái wish list của riêng tôi gồm có những "món" chi, thì đây, xin được chia sẻ với bạn. Tôi sẽ chọn mục số...

(3). Xin cho con biết tha thứ,

của Wish List. Tôi chỉ xin Santa Claus một điều mà thôi, tha thứ, bởi tin rằng một người nếu có khả năng tha thứ, bình an ngự trong hồn. Như một điều kiện ắt có và đủ, hạnh phúc sẽ xuất hiện trên khuôn mặt của người đó.

— Bạn không tin vào phép lạ của Tha Thứ?

— Vâng, thì đây, mời bạn lắng nghe câu truyện:

Chuyện kể có một người ăn mày. Một lần kia, anh ta ghé vào nhà một người phú hộ ăn xin. Gặp ông phú hộ, người ăn mày mở miệng xin thức ăn. Nhưng thay vì bố thí cho người ăn mày một chút lòng từ tâm, ông phú hộ lại lấy hòn đá ném anh ta. Nổi giận, người ăn mày nhặt hòn đá, cất vào trong bị, hẹn mai này sẽ trả thù. U chu choa!

Thời gian trôi qua, người ăn mày đã gặp phải không biết bao nhiêu người trái khoáy (không ban tặng thì thôi, nhưng lại nghịch ngợm) giơ tay quẳng đá ném thẳng vào người anh ta. Cứ mỗi lần như thế, người ăn mày lại nhặt hòn đá cho vào bao bị, hẹn sẽ trả thù.

Cho tới một ngày, người ăn mày tự nhiên khám phá ra túi vải của anh ta trở nên quá nặng nề, khiến lưng anh ta bẻ oằn cong xuống, mặc dù người ăn mày còn quá trẻ. Nhờ ơn lộc của trời cao, người ăn mày chợt khám phá ra hành trang đường đời ngày càng trở nên nặng nề chính bởi bị vải chứa đựng toàn là đá mà người ta đã quẳng ném anh, và anh đã nhặt chúng lên hẹn sẽ trả thù.

Người ăn mày quyết định tha thứ, bỏ qua, quên đi, và xóa nhòa. Anh ta lần lượt nhặt từng cục đá rồi từng cục đá từ trong bị vải quẳng ném ra ngoài. Cứ thế, một cục đá ném ra khỏi bị, người ăn mày khám phá ra lưng của anh ta thôi, không còn oằn cong nữa, nhưng dần dần vươn thẳng và vươn cao. Và tự nhiên, người ăn mày cảm thấy dường như anh ta vừa cất ra khỏi trên lưng của chính mình một hòn núi đá nặng nề ngàn cân. Thể xác của người ăn mày trở nên thanh thản nhẹ nhàng. Tâm hồn của người biết tha thứ bỗng dưng ngập tràn hạnh phúc.

Bấy giờ người ăn mày mới nhận ra, chỉ đơn giản bằng một hành động tha thứ, cuộc đời của anh ta hoàn toàn thay đổi, từ dư thừa bất an biến sang bát ngát bình an, từ sôi sục giận hờn biến sang ngập tràn hạnh phúc.

IV. Jesus Christ Is Coming To Town

Mùa Vọng là mùa “Jesus Christ is coming to town”. Nếu tôi đã viết lên những trang giấy xin Santa Claus Jesus Christ những điều cần thiết cho đời sống nội tâm, giờ này tôi có thể đứng ngóng trông ngay bên cửa sổ, nói với linh hồn,

— Hồn tôi ơi,

Hãy tỉnh thức!

“Jesus Christ is coming to town!”.

□ Lời Nguyện

Lạy Chúa, xin dậy con tin vào sự hiện hữu của Santa Claus Jesus Christ, xin cầm tay con viết lên trang giấy cầu xin Ông già Noel Jesus những điều con đang cần để đời sống nội tâm của con ngày càng thêm phong phú, tràn đầy, và sung mãn.

□ Nguyễn Trung Tây, SVD

www.nguyentrungtay.com