Tim Sullivan của hãng tin A.P., ngày 1 tháng 5 năm 2024, có bài tường thuật và nhận định về các thay đổi trong sinh hoạt tại một số nơi thuộc Giáo Hội Công Giáo Hoa Kỳ. Thực ra, tuy tường thuật này được tờ Our Sunday Visitor gọi là của người "bên ngoài", nó y hệt cách tường thuật và nhận định của chính phe cấp tiến trong Giáo Hội Hoa Kỳ chống lại xu hướng bảo thủ hay duy truyền thống vẫn đang sống mạnh ít nhất tại một số nơi như Sullivan đến gặp gỡ. Trước nhất, chúng tôi cho đăng nguyên văn bài viết của Sullivan; sau đó, chúng tôi cho đăng bài viết của Sara Perla, trên tạp chí mạng Our Sunday Visitor, ngày 3 tháng 5 năm 2024, nhận định về quan điểm của Sullivan:



MADISON, Wis. (AP) - Chính âm nhạc đã thay đổi đầu tiên. Hoặc có lẽ đó chỉ là lúc nhiều người tại nhà thờ Công Giáo bằng gạch nhạt ở khu phố Wisconsin yên tĩnh cuối cùng cũng bắt đầu nhận ra chuyện gì đang xảy ra.

Người chỉ huy dàn hợp xướng, người đã gắn bó với Nhà thờ Thánh Maria Goretti trong gần 40 năm, đột nhiên ra đi. Những bài thánh ca đương thời đã được thay thế bằng âm nhạc bắt nguồn từ châu Âu thời trung cổ.

Có quá nhiều điều đang thay đổi. Các bài giảng tập trung nhiều hơn vào tội lỗi và sự xưng tội. Các linh mục hiếm khi được nhìn thấy mà không mặc áo chùng thâm. Những cô gái giúp lễ, trong một thời gian, đã bị cấm.

Tại trường tiểu học của giáo xứ, học sinh bắt đầu nghe về phá thai và hỏa ngục.

“Nó giống như một bước lùi với thời gian,” một cựu giáo dân, vẫn còn choáng váng trước những thay đổi hỗn loạn bắt đầu vào năm 2021 với một mục tử mới, cho biết ông chỉ nói với điều kiện giấu tên.

Không chỉ có Nhà thờ Thánh Maria Goretti.

Trên khắp nước Mỹ, Giáo Hội Công Giáo đang trải qua một sự thay đổi to lớn. Các thế hệ người Công Giáo đón nhận làn sóng hiện đại hóa do Vatican II khởi xướng vào những năm 1960 đang ngày càng nhường chỗ cho những người bảo thủ tôn giáo tin rằng giáo hội đã bị bóp méo bởi sự thay đổi, với lời hứa về sự cứu rỗi vĩnh cửu được thay thế bằng Thánh lễ ghi-ta, kho đựng thức ăn của giáo xứ và sự thờ ơ thường ngày đối với giáo lý của Giáo hội.

Sự thay đổi, được tạo ra bởi sự sụt giảm số người đến nhà thờ, ngày càng có nhiều linh mục truyền thống và ngày càng có nhiều người trẻ Công Giáo tìm kiếm sự chính thống hơn, đã định hình lại các giáo xứ trên khắp đất nước, khiến họ đôi khi xung đột với Đức Giáo Hoàng Phanxicô và phần lớn thế giới Công Giáo.

Những thay đổi không xảy ra ở khắp mọi nơi. Vẫn còn rất nhiều giáo xứ cấp tiến, nhiều giáo xứ tự coi mình là người trung dung. Bất chấp ảnh hưởng ngày càng tăng của họ, những người Công Giáo bảo thủ vẫn là thiểu số.

Tuy nhiên, những thay đổi mà chúng mang lại là không thể không lưu ý.

[Nhiều thế hệ người Công Giáo Hoa Kỳ đang nhường chỗ cho những người theo tôn giáo bảo thủ, những người tin rằng giáo hội đã bị bóp méo bởi sự thay đổi. Nó đã định hình lại các giáo xứ và trường đại học trên khắp đất nước, khiến chúng đôi khi trở nên mâu thuẫn với phần lớn thế giới Công Giáo. (Video AP/ Jessie Wardarski)]

Các linh mục tiến bộ từng thống trị Giáo hội Hoa Kỳ trong những năm sau Vatican II hiện đã ở độ tuổi 70 và 80. Nhiều người đã nghỉ hưu. Một số đã chết. Các cuộc khảo sát cho thấy các linh mục trẻ tuổi bảo thủ hơn nhiều.

Linh mục John Forliti, 87 tuổi, một linh mục đã nghỉ hưu ở Twin Cities, người đã đấu tranh cho dân quyền và cải cách giáo dục giới tính ở trường Công Giáo, cho biết: “Họ nói rằng họ đang cố gắng khôi phục lại những gì mà những người già chúng tôi đã hủy hoại”.

Doug Koesel, một linh mục 72 tuổi thẳng thắn tại Giáo xứ Thiên Chúa Ba Ngôi ở Cleveland, thì thẳng thắn hơn: “Họ chỉ chờ chúng tôi chết mà thôi”.

Tại giáo xứ Thánh Maria Goretti, nơi từng thấm nhuần đặc tính của Công đồng Vatican II, nhiều giáo dân coi những thay đổi này là một lễ cầu hồn (requiem).

Christine Hammond, người có gia đình đã rời giáo xứ khi quan điểm mới tràn vào trường học của giáo xứ và lớp học của con gái bà, cho biết: “Tôi không muốn con gái mình theo đạo Công Giáo. Không, nếu đây là Giáo Hội Công Giáo Rôma đang xuất hiện.”

Nhưng đây không phải là một câu chuyện đơn giản. Bởi vì có rất nhiều người chào đón ngôi nhà thờ mới, cũ này.

Họ thường nổi bật trên các hàng ghế, với đàn ông đeo cà vạt và phụ nữ đôi khi đội khăn trùm đầu có ren, những thứ gần như đã biến mất khỏi các nhà thờ ở Mỹ hơn 50 năm trước. Thông thường, ít nhất một vài gia đình sẽ đến với bốn, năm đứa con hoặc thậm chí nhiều hơn, báo hiệu việc họ tuân thủ lệnh cấm tránh thai của Giáo hội, điều mà hầu hết người Công Giáo Mỹ từ lâu đã vô tình phớt lờ.

Họ thường xuyên xưng tội và tuân thủ nghiêm ngặt các giáo huấn của Giáo hội. Nhiều người khao khát những Thánh lễ mang âm hưởng truyền thống thời Trung Cổ – nhiều tiếng Latinh hơn, nhiều hương trầm hơn, nhiều thánh ca Gregorian hơn.

Ben Rouleau, người gần đây đã lãnh đạo nhóm thanh niên của Nhà thờ Thánh Maria Goretti, cho biết: “Chúng tôi muốn trải nghiệm thanh tao này khác với mọi điều khác trong cuộc sống của chúng tôi”.

Rouleau nói, họ rất vui khi mất liên lạc với một thành phố cấp tiến như Madison.

Rouleau nói, “Về mặt nào đó, nó cực đoan. Chúng tôi đang quay trở lại cội nguồn của Giáo hội.”

Nếu phong trào này nổi lên từ bất cứ đâu, thì đó có thể là một sân vận động bóng đá Denver hiện đã bị phá hủy và một chiếc trực thăng quân sự mượn chở Đức Giáo Hoàng Gioan Phao-lô II.

Khoảng 500,000 người đã đến Denver vào năm 1993 để tham dự lễ hội Công Giáo Ngày Giới trẻ Thế giới. Khi trực thăng của vị giáo hoàng hạ cánh ngay bên ngoài Sân vận động Mile High, mặt đất rung chuyển vì dậm chân.

Vị giáo hoàng, người có vẻ ngoài giống ông nội nhưng che dấu một sức thu hút mạnh mẽ, và là người được yêu quý vì lòng tốt cũng như sự nghiêm khắc của mình, đã đối đầu với một giáo hội Mỹ được định hình bởi ba thập niên thay đổi cấp tiến.

Nếu giáo hội thường được những người không Công Giáo biết đến nhiều nhất vì phản đối việc phá thai, thì giáo hội này ngày càng trở nên cấp tiến hơn kể từ Công đồng Vatican II. Việc kiểm soát sinh đẻ đã được chấp nhận một cách lặng lẽ ở nhiều giáo xứ và việc xưng tội hầu như không được đề cập đến. Giáo huấn xã hội Công Giáo về tình trạng nghèo đói tràn ngập các giáo hội. Hầu hết các linh mục đã bỏ áo chùng thâm đen để mặc thường phục có cổ kiểu Rôma. Hương và tiếng Latinh ngày càng trở nên hiếm hoi.

Về một số vấn đề, Đức Gioan Phaolô II đồng ý với những người Công Giáo có tư tưởng tự do này. Ngài lên tiếng phản đối hình phạt tử hình và thúc đẩy quyền lợi của người lao động. Ngài không ngừng rao giảng về sự tha thứ – “dòng oxy thanh lọc bầu không khí hận thù”. Ngài đã tha thứ cho kẻ trở thành sát thủ của chính ngài.

Nhưng ngài cũng không khoan nhượng về giáo điều, cảnh báo về sự thay đổi và trấn áp các nhà thần học cấp tiến. Ngài kêu gọi quay trở lại những nghi lễ đã bị lãng quên.

Ngài nói với đám đông tại Thánh lễ cuối cùng ở Denver rằng người Công Giáo “có nguy cơ mất đức tin”, chỉ trích việc phá thai, lạm dụng ma túy và những gì ngài gọi là “rối loạn tình dục”, ám chỉ gần như không che đậy đến việc ngày càng chấp nhận quyền của người đồng tính.

Trên khắp đất nước, giới trẻ Công Giáo nhiệt thành đã lắng nghe.

Các Trung tâm Newman phục vụ sinh viên đại học Công Giáo ngày càng trở nên phổ biến. FOCUS, một tổ chức theo chủ nghĩa truyền thống làm việc tại các trường đại học ở Mỹ cũng vậy. Các phương tiện truyền thông Công Giáo bảo thủ ngày càng phát triển, đặc biệt là mạng truyền hình cáp EWTN, một tiếng nói nổi bật ủng hộ tính chính thống ngày càng gia tăng.

Ngày nay, nước Mỹ Công Giáo bảo thủ có một nhóm người nổi tiếng trực tuyến riêng nhắm vào giới trẻ. Có Nữ tu Miriam James, một nữ tu luôn mỉm cười với áo dòng đầy đủ, nói chuyện cởi mở về những ngày tiệc tùng miệt mài ở trường đại học của mình. Có Jackie Francois Angel, người nói chi tiết thẳng thắn đến kinh ngạc về tình dục, hôn nhân và đạo Công Giáo. Có Mike Schmitz, một linh mục đẹp trai kiểu ngôi sao điện ảnh ở bang Minnesota, người tỏ ra tử tế trong khi vẫn kiên định với tín lý.

Thậm chí ngày nay, các cuộc khảo sát cho thấy hầu hết người Công Giáo Mỹ đều không còn chính thống nữa. Hầu hết đều ủng hộ quyền phá thai. Đại đa số sử dụng biện pháp tránh thai.

Nhưng ngày càng có nhiều người Công Giáo không còn đi nhà thờ nữa.

Năm 1970, hơn một nửa số người Công Giáo ở Mỹ cho biết họ đi lễ ít nhất một lần một tuần. Theo CARA, một trung tâm nghiên cứu liên kết với Đại học Georgetown, đến năm 2022, con số đó đã giảm xuống còn 17%. Trong số thế hệ Thiên niên kỷ, con số này chỉ là 9%.

Ngay cả khi dân số Công Giáo Hoa Kỳ đã tăng lên hơn 70 triệu người, một phần do nhập cư từ Châu Mỹ Latinh, thì ngày càng ít người Công Giáo tham gia vào các nghi lễ quan trọng nhất của Giáo hội. CARA cho biết số lễ rửa tội cho trẻ sơ sinh đã giảm từ 1.2 triệu năm 1965 xuống còn 440,000 vào năm 2021. Các cuộc hôn nhân Công Giáo đã giảm hơn 2/3.

Con số ngày càng thu hẹp có nghĩa là những người ở lại nhà thờ có ảnh hưởng quá lớn so với toàn bộ dân số Công Giáo.

Ở cấp độ quốc gia, những người bảo thủ ngày càng thống trị Hội đồng Giám mục Công Giáo Hoa Kỳ và giới trí thức Công Giáo. Họ bao gồm tất cả mọi người từ người sáng lập nhà từ thiện của Domino's Pizza cho đến sáu trong số chín thẩm phán Tòa án Tối cao Hoa Kỳ.

Sau đó là chức linh mục.

Một báo cáo năm 2023 của Dự án Công Giáo tại Đại học Công Giáo, dựa trên một cuộc khảo sát với hơn 3,500 linh mục, cho biết các linh mục trẻ được thúc đẩy bởi nền chính trị tự do và thần học cấp tiến, vốn rất phổ biến trong những năm 1960 và 70, đã “gần như biến mất”.

Các linh mục trẻ ngày nay có nhiều khả năng tin rằng Giáo hội đã thay đổi quá nhiều sau Vatican II, vướng vào quan điểm đang thay đổi nhanh chóng của Mỹ về mọi điều, từ vai trò của phụ nữ đến người LGBTQ.

Một linh mục trẻ vùng Trung Tây vừa được thụ phong cho biết: “Thực sự không còn nhiều người cấp tiến trong các chủng viện nữa. Ngài nói với điều kiện giấu tên vì tình trạng hỗn loạn đang bao trùm giáo xứ của ngài sau khi ngài bắt đầu thúc ép có thêm các dịch vụ chính thống. “Họ sẽ không cảm thấy thoải mái.”

Đôi khi, sự chuyển dịch sang tính chính thống diễn ra một cách chậm rãi. Có thể có thêm một chút tiếng Latin được rải rắc vào Thánh lễ, hoặc thỉnh thoảng nhắc nhở đi xưng tội. Có thể đàn guitar sẽ bị loại bỏ trong các buổi lễ tối thứ bảy, hoặc bị loại bỏ hoàn toàn.

Và đôi khi những thay đổi đến như một cơn lốc, chia rẽ các giáo xứ giữa những người khao khát một đạo Công Giáo tôn kính hơn và những người cảm thấy ngôi nhà thiêng liêng của họ đã bị lấy mất.

“Bạn sẽ rời khỏi Thánh lễ với suy nghĩ, 'Chúa ơi! Chuyện gì vừa xảy ra vậy?’” một cựu giáo dân khác tại nhà thờ Thánh Maria Goretti cho biết, gia đình của họ cuối cùng đã rời khỏi nhà thờ, mô tả việc thăng chức cho một mục tử mới vào năm 2021 và đột ngột tập trung vào tội lỗi và xưng tội.

Giống như nhiều cựu giáo dân, ông chỉ nói với điều kiện giấu tên vì lo lắng sẽ làm phiền lòng những người bạn vẫn còn trong giáo xứ. Các giáo sĩ giáo phận đã không trả lời các yêu cầu phỏng vấn.

Ông nói, “Tôi là một người Công Giáo suốt đời. Tôi lớn lên và đi nhà thờ vào mỗi Chúa nhật. Nhưng tôi chưa bao giờ thấy bất cứ điều gì như thế này.”

Quan điểm mới đã tràn khắp nước Mỹ.

Tại các nhà thờ từ Minnesota đến California, giáo dân đã phản đối những thay đổi do các linh mục bảo thủ mới đưa ra. Ở Cincinnati, chuyện xảy ra khi vị linh mục mới từ bỏ nhạc phúc âm và tiếng trống châu Phi. Ở thị trấn nhỏ Bắc Carolina, người ta tập trung nhiều vào tiếng Latinh. Ở phía đông Texas, đó là một giám mục cánh hữu bị Vatican trục xuất sau khi cáo buộc Đức Giáo Hoàng Phan-xi-cô phá hoại các tín lý của Giáo hội.

Mỗi cuộc đụng độ có thể giống như một cuộc giao tranh nữa trong các trận chiến văn hóa và chính trị đang xé nát nước Mỹ.

Nhưng phong trào, dù gọi là bảo thủ hay chính thống hay truyền thống hay đích thực, có thể khó xác định.

Nó bao gồm từ những người Công Giáo muốn có thêm hương xông, cho đến những tín hữu gắn bó với Thánh lễ Latinh đã mang trở lại những lời cầu nguyện cổ xưa có đề cập đến “người Do Thái phản bội”. Có những người theo chủ nghĩa sinh tồn cánh hữu, những nhà trừ quỷ nổi tiếng, những nhà bảo vệ môi trường và một số ít những người gần như theo chủ nghĩa xã hội.

Có hãng tin Công Giáo chỉ trích “đoàn tùy tùng độc ác” của Vatican và vị linh mục ở thị trấn nhỏ Wisconsin, người đã lần theo dấu vết của Covid-19 theo một lời tiên tri hàng thế kỷ và cảnh cáo về chế độ độc tài đang rình rập. Gần đây có “Buổi cầu nguyện Công Giáo dành cho Trump”, một bữa ăn tối trị giá 1,000 USD một chỗ ngồi tại khu nghỉ dưỡng Mar-a-Lago của cựu tổng thống, với sự góp mặt của một loạt các nhà lý thuyết âm mưu.

Tuy nhiên, phong trào chính thống cũng có thể giống như một mớ hỗn độn gồm tha thứ và cứng ngắc, trong đó việc nhấn mạnh đến lòng thương xót và lòng nhân hậu trộn lẫn với những lời cảnh cáo về sự vĩnh cửu trong hỏa ngục.

Đứng trên sự chia rẽ ở Mỹ là Đức Giáo Hoàng Phan-xi-cô, người đã thúc đẩy giáo hội hoàn cầu trở nên hòa nhập hơn, ngay cả khi ngài tuân theo hầu hết các tín điều.

Phong trào chính thống đã theo dõi ngài một cách lo lắng ngay từ những ngày đầu tiên nhậm chức giáo hoàng, tức giận trước những quan điểm tự do hơn của ngài về các vấn đề như quan hệ đồng tính và ly hôn. Một số bác bỏ ngài hoàn toàn.

Và Đức Giáo Hoàng rõ ràng lo lắng về nước Mỹ.

Giáo hội Hoa Kỳ có “thái độ phản động rất mạnh mẽ”, ông nói với một nhóm tu sĩ Dòng Tên vào năm ngoái. “Nhìn lại quá khứ là điều vô ích.”

Bạn có thể tìm thấy tầm nhìn mới này về nước Mỹ Công Giáo tại các Thánh lễ Latinh ở Milwaukee, những hàng ghế đông đúc người đến thờ phượng ngay cả vào buổi trưa các ngày trong tuần. Nó diễn ra trong các hội nghị được tổ chức ở xứ sở rượu vang California, tại các giáo xứ được hồi sinh ở Tennessee và các nhóm cầu nguyện ở Washington, D.C.

Và nó có mặt tại một trường đại học nhỏ ở Kansas được xây dựng trên một sườn dốc phía trên sông Missouri.

Thoạt nhìn, không có gì bất thường về trường Cao đẳng Benedictine.

Học sinh lo lắng về những bài luận chưa hoàn thành và sự phức tạp của việc hẹn hò. Họ mặc quần short ngắn vào những buổi chiều mùa thu ấm áp. Bóng đá là chuyện rất lớn. Đồ ăn ở căng tin ở mức trung bình.

Nhưng hãy nhìn sâu hơn.

Bởi vì ở Cao đẳng Benedictine, lời giảng dạy của Công Giáo về tránh thai có thể lẻn vào các bài học về Pla-tông, và không ai ngạc nhiên nếu bạn tình nguyện cầu nguyện lúc 3 giờ sáng. Nội dung khiêu dâm, quan hệ tình dục trước hôn nhân và tắm nắng trong trang phục đồ bơi đều bị cấm.

Nếu những quy tắc này có vẻ giống như những giới luật của thời xa xưa, điều đó vẫn không ngăn được sinh viên đổ xô đến các trường như Benedictine và các trường Công Giáo bảo thủ khác.

Vào thời điểm tuyển sinh đại học ở Hoa Kỳ đang bị thu hẹp, sự mở rộng của Benedictine trong 15 năm qua đã bao gồm bốn ký túc xá mới, một phòng ăn mới và một trung tâm học thuật. Một thư viện mới rộng lớn đang được xây dựng. Tiếng gầm của thiết bị xây dựng dường như không bao giờ dừng lại.

Số người ghi danh hiện nay là khoảng 2,200, đã tăng gấp đôi sau 20 năm.

Các sinh viên, nhiều người trong số họ lớn lên trong các gia đình Công Giáo bảo thủ, gọi đùa đó là “bong bóng Benedictine”. Và nó có thể là cánh cửa dẫn tới tương lai của Giáo Hội Công Giáo ở Mỹ.

Ở một nước Mỹ thế tục sâu sắc, nơi mà một nền văn hóa luôn thay đổi không đưa ra được nhiều câu trả lời tuyệt đối, thì cao đẳng Benedictine mang lại sự bảo đảm về sự rõ ràng.

John Welte, sinh viên năm cuối chuyên ngành kinh tế và triết học, cho biết: “Rõ ràng là không phải tất cả chúng tôi đều đồng ý về mọi thứ. Nhưng tôi có thể nói rằng mọi người đều hiểu được sự thật.”

“Có một số điều bạn có thể biết trong đầu: Điều này đúng và điều này sai.”

Đôi khi, người dân ở đây lặng lẽ thừa nhận, mọi chuyện đã đi quá xa. Giống như những sinh viên lớn tiếng tuyên bố họ tham dự Thánh lễ thường xuyên như thế nào, hay chàng trai trẻ bỏ lớp học cổ điển vì không chịu đọc các tác phẩm của những người ngoại đạo Hy Lạp cổ thời.

Rất thường xuyên, cuộc nói chuyện ở đây lặp lại những tác phẩm thế kỷ 13 của Thánh Tôma Aquinô, người tin rằng Thiên Chúa có thể được tìm thấy trong sự chân, thiện và mỹ. Họ nói, đôi khi điều đó có nghĩa là tìm thấy Thiên Chúa trong những giáo lý nghiêm ngặt về tình dục. Đôi khi trong vẻ đẹp ám ảnh của những bài thánh ca Gregorian.

Madeline Hays, sinh viên năm cuối chuyên ngành sinh học 22 tuổi trầm ngâm, cho biết: “Đó là sự đổi mới của một số điều thực sự rất tốt mà chúng ta có thể đã đánh mất”.

Cô rất coi trọng các quy tắc của Giáo hội, từ quan hệ tình dục trước hôn nhân đến xưng tội. Cô không thể chịu được kiến trúc nhà thờ hiện đại. Cô đang nghiêm túc xem xét việc trở thành một nữ tu.

Nhưng cô cũng lo lắng về tình trạng nghèo đói và sự lãng phí của nước Mỹ cũng như cách người Mỹ - bao gồm cả cô - có thể thấy mình bị rơi vào tình trạng chia rẽ chính trị mà không hề hay biết.

Cô vật lộn với niềm tin của mình vào một học thuyết Công Giáo đúng đắn có thể coi những người tốt, kể cả một số bạn bè của cô, là tội nhân.

Tuy nhiên, cô không muốn thay đổi.

Cô nói: “Giáo hội sẽ không còn là Giáo hội nếu nó thay đổi những điều nó đã đặt ra như ‘Đây là tín lý không thể sai lầm và điều này sẽ không thay đổi qua các thời đại’”.

Họ hiểu điều đó trong cộng đồng đồng tính nhỏ bé, hầu hết khép kín của Cao đẳng Benedictine. Giống như chàng trai trẻ, từng rất sùng đạo, phải chịu đựng trong im lặng khi mọi người trong khuôn viên trường vô tình phóng ra những lời gièm pha chống đồng tính nam.

Anh đã nhiều lần nghĩ đến việc rời đi, nhưng khoản hỗ trợ tài chính hào phóng đã giữ anh ở lại. Và sau nhiều năm, anh đã chấp nhận giới tính của mình.

Anh đã nhìn thấy niềm vui mà mọi người có thể nhận được từ Cao đẳng Benedictine, một số người sẽ quay trở lại Atchison sau khi tốt nghiệp, chỉ để ở gần bên.

Nhưng không phải là anh.

“Tôi không nghĩ mình sẽ quay lại Atchison – không bao giờ.”

Trong nhiều thập niên, các hàng ghế ở Nhà thờ Thánh Maria Goretti chật kín các gia đình thợ ống nước, kỹ sư và giáo sư từ Đại học Wisconsin, chỉ cách đó vài dặm. Nhà thờ là một hòn đảo Công Giáo được gìn giữ cẩn thận, nằm gọn trong những con phố dân cư rợp bóng cây của một trong những thành phố cấp tiến nhất nước Mỹ.

Giống như nhiều giáo xứ khác, nó được hình thành theo lý tưởng của những năm 1960 và 1970. Sự nghèo đói và công bằng xã hội trở nên đan xen chặt chẽ với các bài giảng và đời sống giáo xứ. Người đồng tính cảm thấy được chào đón. Một số điều tuyệt đối về đạo đức của nhà thờ, như lệnh cấm tránh thai, đã trở thành giáo điều bị lãng quên.

Sự thay đổi đến vào năm 2003 với một giám mục mới, Robert C. Morlino, một người bảo thủ thẳng thừng. Nhiều người theo chủ nghĩa cấp tiến nhớ đến ngài như người đã chỉ trích thông điệp chấp nhận trong bài thánh ca hiện đại “All Are Welcome” [tất cả được chào đón].

Người kế nhiệm ngài, Giám mục Donald J. Hying, tránh xa các cuộc tranh cãi công khai. Nhưng theo nhiều cách, ngài lặng lẽ tiếp nối di sản của Morlino, cảnh báo về “tư duy rối rắm của Chủ nghĩa duy Hiện đại”.

Vào năm 2021, Hying đã bổ nhiệm Linh mục Scott Emerson, một phụ tá hàng đầu của Morlino một thời, làm mục tử của nhà thờ Madison.

Giáo dân theo dõi - một số hài lòng, một số không thoải mái - khi ngôi nhà thiêng liêng của họ được tu sửa.

Có nhiều hương xông hơn, nhiều tiếng Latinh hơn, nhiều cuộc nói chuyện về tội lỗi và xưng tội hơn.

Các bài giảng của Emerson không phải toàn là lửa và diêm sinh. Ngài thường nói về sự tha thứ và lòng cảm thương. Nhưng giọng điệu của ngài đã gây sốc cho nhiều giáo dân lâu năm.

Ngài nói trong một buổi lễ năm 2023 rằng cần phải có sự bảo vệ khỏi “sự tha hóa tinh thần của những tệ nạn trần thế”. Ngài đã cảnh cáo chống lại những người chỉ trích – “những người vô thần, nhà báo, chính trị gia, những người Công Giáo sa ngã” – ngài nói đang phá hoại Giáo hội.

Đối với một số người, những thay đổi của Linh mục Emerson được hoan nghênh.

“Rất nhiều người trong chúng tôi đã nói, 'Này, hãy xưng tội thêm đi! Cưng!" Rouleau, người điều hành nhóm thanh niên của giáo xứ, cho biết. “Âm nhạc hay hơn!”

Nhưng giáo xứ – vào giữa năm 2023 đã trở thành một phần của “mục vụ” hai nhà thờ trong bối cảnh tái cơ cấu toàn giáo phận – đang bị thu hẹp nhanh chóng.

Trong nhiều thập niên, nhiều người Công Giáo truyền thống đã tự hỏi liệu Giáo hội có – và có lẽ nên – thu hẹp lại thành một cốt lõi nhỏ hơn nhưng trung thành hơn hay không.

Một cách nào đó, đó chính là diện mạo của giáo xứ Thánh Maria Goretti ngày nay. Rouleau cho biết Thánh lễ thứ Sáu lúc 6 giờ 30 sáng ngày càng được giới trẻ ưa chuộng. Nhưng các Thánh lễ Chúa nhật chật kín giờ đây có hàng ghế trống. Số tiền quyên góp đang giảm. Ghi danh vào trường sụt giảm.

Một số người ra đi đã đến các giáo xứ cấp tiến hơn. Một số gia nhập các nhà thờ Tin lành. Một số đã bỏ tôn giáo hoàn toàn.

Hammond, người phụ nữ đã rời đi khi trường học của nhà thờ bắt đầu thay đổi, nói: “Tôi không còn là người Công Giáo nữa. Một chút cũng không."

Nhưng Linh mục Emerson khẳng định những người chỉ trích Giáo Hội Công Giáo sẽ được chứng minh là sai.

“Có bao nhiêu người đã cười nhạo Giáo hội, tuyên bố rằng Giáo hội đã qua đời, ngày tháng của Giáo hội đã qua và họ sẽ chôn cất Giáo hội?” ngài nói thế trong Thánh lễ năm 2021.

Ngài nói, “Giáo hội đã chôn cất tất cả những người đảm nhận việc chôn cất”