Trước khi qua đời vào hôm thứ Ba, Đức Hồng Y George Pell viết bài sau đây cho tờ The Spectator (Anh) trong đó ngài tố cáo các kế hoạch của Vatican về “Thượng Hội Đồng về Tính Đồng nghị” sắp tới, cho là một “cơn ác mộng độc hại”. Cuốn sách nhỏ do Thượng Hội Đồng công bố... là “một trong những tài liệu ít mạch lạc nhất từng được Rôma gửi đi”, Đức Hồng Y Pell nói như thế. Không những nó ‘núp dưới biệt ngữ Tân Mácxít’ mà nó còn thù nghịch đối với truyền thống tông đồ’ và làm ngơ các chủ trương Kitô giáo nền tảng như niềm tin vào sự phán xét của Thiên Chúa, thiên đàng và hỏa ngục.

Vị Hồng Y người Úc, người vốn chịu thân phận tù tội tại quê hương mình vì các cáo buộc giả tạo về lạm dụng tình dục trước khi được trắng án, không là gì khác ngoài là người can đảm. Ngài không biết ngài sắp chết khi viết bài này; ngài sẵn sàng chịu sự giận dữ của Đức Giáo Hoàng Phanxicô và các nhà tổ chức khi bài báo được công bố. Được đăng nguyên văn, hy vọng việc ngài đột ngột qua đời thêm được chút sức mạnh phụ trội khi Thượng Hội Đồng nhóm họp vào tháng Mười này.

Damian Thompson


Bản chính có thể đọc tại địa chỉ https://www.spectator.co.uk/article/the-catholic-church-must-free-itself-from-this-toxic-nightmare



Thượng Hội đồng Giám mục Công Giáo hiện đang bận rộn xây dựng điều họ nghĩ là “giấc mơ của Chúa” về tính đồng nghị. Thật không may, giấc mơ thần linh này đã phát triển thành một cơn ác mộng độc hại bất chấp ý định tốt của các giám mục.

Họ đã sản xuất một tập sách dày 45 trang trình bày giải trình về các cuộc thảo luận ở giai đoạn đầu tiên của việc ‘lắng nghe và biện phân’, được tổ chức ở nhiều nơi trên thế giới, và đây là một trong những tài liệu ít mạch lạc nhất từng được gửi đi từ Rôma.

Trong khi chúng ta tạ ơn Thiên Chúa vì số người Công Giáo trên hoàn cầu, đặc biệt là ở Châu Phi và Châu Á đang gia tăng, thì bức tranh hoàn toàn khác ở Châu Mỹ Latinh với những tổn thất có lợi cho người Thệ Phản cũng như những người theo chủ nghĩa thế tục.

Không hề có ý mỉa mai, tài liệu này có tựa đề là 'Mở rộng Không gian trong Lều của Bạn', và mục đích của việc làm như vậy là để tiếp nhận, không phải những người mới chịu phép rửa — tức những người đã đáp lại lời kêu gọi ăn năn và tin—mà là bất cứ ai đủ quan tâm để lắng nghe. Những người tham gia được khuyến khích chào đón và hòa nhập triệt để: 'Không ai bị loại trừ'.

Tài liệu thậm chí không thúc giục những người Công Giáo tham gia làm cho mọi dân tộc thành môn đệ (Mt 28:16-20), càng không rao giảng về Đấng Cứu Rỗi khi thuận tiện và trái mùa (2Tm 4:2).

Nhiệm vụ đầu tiên của mọi người, đặc biệt là các thầy dạy, là lắng nghe trong Chúa Thánh Thần. Theo bản mới cập nhật tin mừng này, 'tính đồng nghị' như một cách hiện hữu của Giáo hội không được định nghĩa, mà chỉ được sống. Nó xoay quanh năm căng thẳng sáng tạo, bắt đầu từ sự hòa nhập triệt để và hướng tới sứ mệnh theo phong cách tham gia, thực hành 'đồng trách nhiệm với các tín hữu khác và những người có thiện chí'. Các khó khăn được thừa nhận, chẳng hạn như chiến tranh, nạn diệt chủng và khoảng phân cách giữa giáo sĩ và giáo dân, nhưng theo các Giám mục, tất cả đều có thể được duy trì bằng một nền linh đạo sống động.

Hình ảnh Giáo hội như một cái lều mở rộng với Chúa ở trung tâm bắt nguồn từ sách ngôn sứ Isaia, và mục đích của nó là nhấn mạnh rằng cái lều mở rộng này là nơi mọi người được lắng nghe và không bị phán xét, không bị loại trừ.

Vì vậy, chúng ta đọc rằng dân Thiên Chúa cần những chiến lược mới; không phải cãi cọ và xung đột mà là đối thoại, nơi mà sự phân biệt giữa những người tin và những người không tin bị bác bỏ. Nó nhấn mạnh rằng dân Chúa phải thực sự lắng nghe tiếng kêu của người nghèo và của trái đất.

Vì những khác biệt về quan điểm về phá thai, tránh thai, phong chức linh mục cho phụ nữ và hoạt động đồng tính luyến ái, một số người cảm thấy rằng không thể thiết lập hoặc đề xuất quan điểm dứt khoát nào về những vấn đề này. Điều này cũng đúng với chế độ đa thê, ly dị và tái hôn.

Tuy nhiên, tài liệu rõ ràng về vấn đề đặc thù này là vị trí thấp kém của phụ nữ và những nguy cơ của chủ nghĩa giáo sĩ trị, mặc dù sự đóng góp tích cực của nhiều linh mục được thừa nhận.

Người ta phải làm gì với thứ hổ lốn này, sự tuôn trào thiện chí của Thời đại Mới này? Nó không phải là một bản tóm tắt đức tin Công Giáo hay giáo huấn Tân Ước. Nó không đầy đủ, thù nghịch đối với truyền thống tông đồ và không chỗ nào thừa nhận Tân Ước là Lời của Thiên Chúa, là chuẩn mực cho mọi giáo huấn về đức tin và luân lý. Cựu Ước bị phớt lờ, chế độ phụ quyền bị bác bỏ và Lề Luật Môsê, bao gồm Mười Điều Răn, không được thừa nhận.

Thoạt đầu, hai điểm có thể được thực hiện. Hai thượng hội đồng cuối cùng ở Rôma vào năm 2023 và 24 sẽ cần phải làm sáng tỏ giáo huấn của chúng về các vấn đề luân lý, vì vị Tổng tường trình viên, (người viết và điều hợp chính), Đức Hồng Y Jean-Claude Hollerich đã công khai bác bỏ những giáo huấn căn bản của Giáo hội về tính dục, với lý do rằng chúng mâu thuẫn với khoa học hiện đại. Cứ bình thường mà xét, điều này có nghĩa là việc ngài tiếp tục làm Tổng tường trình viên là không phù hợp, thực ra không thể phù hợp.

Các thượng hội đồng phải quyết định xem họ là những người phục vụ và những người bảo vệ truyền thống tông đồ về đức tin và luân lý, hay việc biện phân của họ buộc họ phải khẳng định chủ quyền của mình đối với giáo huấn Công Giáo. Họ phải quyết định liệu những giáo huấn căn bản về những điều như chức linh mục và luân lý có thể được đặt trong tình trạng lấp lửng đa nguyên hay không, nơi một số người chọn định nghĩa lại tội lỗi hướng về phía điều xấu hơn và hầu hết đều đồng ý khác biệt một cách tôn trọng.

Bên ngoài thượng hội đồng, kỷ luật đang được nới lỏng – đặc biệt ở Bắc Âu, nơi một số giám mục đã không bị khiển trách, ngay cả sau khi khẳng định quyền bất đồng chính kiến của giám mục; một chủ nghĩa đa nguyên trên thực tế đã hiện hữu rộng rãi hơn ở một số giáo xứ và dòng tu về những việc như chúc lành cho hoạt động đồng tính luyến ái.

Các giám mục giáo phận là những người kế vị các thánh tông đồ, là thầy dạy chính trong mỗi giáo phận và là tâm điểm của sự hiệp nhất địa phương cho giáo dân của họ và của sự hiệp nhất hoàn vũ xung quanh Đức Giáo Hoàng, người kế vị thánh Phêrô. Kể từ thời Thánh Irênê thành Lyon, giám mục cũng là người bảo đảm việc tiếp tục trung thành với giáo huấn của Chúa Kitô, truyền thống tông đồ. Các vị là người cai quản và đôi khi là thẩm phán, cũng như thầy dạy và người cử hành bí tích, chứ không phải chỉ là hoa tường hay người đóng dấu.

'Mở rộng Lều' là nhậy cảm với các sai sót của các giám mục, những người có lúc không biết lắng nghe, có khuynh hướng chuyên quyền, có thể giáo sĩ trị, cá nhân chủ nghĩa. Có những dấu hiệu hy vọng, tài lãnh đạo và hợp tác hữu hiệu, nhưng tài liệu có ý kiến cho rằng các mô hình quyền lực theo kim tự tháp nên bị phá hủy và thẩm quyền chân chính duy nhất phát xuất từ tình yêu và phục vụ. Phẩm giá phép rửa phải được nhấn mạnh, chứ không phải việc phong chức thừa tác và các phong cách quản trị nên ít có tính phẩm trật hơn và mang tính luân lưu hơn và có sự tham gia của nhiều người.

Các tác nhân chính trong tất cả các thượng hội đồng (và công đồng) Công Giáo và trong mọi thượng hội đồng của Chính thống giáo đều là các giám mục. Một cách nhẹ nhàng, hợp tác, điều này cần được khẳng định và đưa vào thực hành tại các thượng hội đồng châu lục để các sáng kiến mục vụ vẫn nằm trong các giới hạn của tín lý lành mạnh. Các giám mục không ở đó chỉ để phê chuẩn thủ tục hợp pháp và cung ứng một ‘nihil obstat’ [không có gì trở ngại] cho những gì các ngài quan sát.

Không ai trong số những người tham gia thượng hội đồng, giáo dân, tu sĩ, linh mục hay giám mục được phục vụ tốt bởi việc thượng hội qui định rằng việc bỏ phiếu không được phép và các đề nghị không thể được đưa ra. Chỉ đệ trình các quan điểm của ban tổ chức lên Đức Thánh Cha để ngài làm theo quyết định của ngài là lạm dụng tính đồng nghị, một việc gạt các giám mục ra ngoài lề, một điều không được kinh thánh hoặc truyền thống biện minh. Nó không đúng thủ tục và có thể bị thao túng.

Bằng một biên độ rất lớn, những người Công Giáo thờ phượng thường xuyên ở khắp mọi nơi không tán thành những phát hiện hiện tại của thượng hội đồng. Các cấp cao của Giáo hội cũng không có nhiều nhiệt tình. Các cuộc họp kiểu này tiếp tục làm sâu sắc thêm sự chia rẽ và một số ít người hiểu biết có thể lợi dụng sự lộn xộn và thiện chí. Những người cựu Anh giáo trong chúng ta đúng khi nhận diện sự hồ đồ ngày càng sâu xa, sự tấn công vào đạo đức truyền thống và việc đưa vào cuộc đối thoại những biệt ngữ tân Mácxít như loại trừ, vong thân, bản sắc, gạt ra ngoài lề, người không có tiếng nói, LGBTQ cũng như sự thay thế các ý niệm Kitô giáo về tha thứ, tội lỗi, hy sinh, chữa lành, cứu chuộc. Tại sao im lặng về sự thưởng phạt đời sau, về tứ chung; sự chết và sự phán xét, thiên đường và hỏa ngục?

Cho đến nay, cách thức đồng nghị đã bỏ qua, thực sự đã hạ thấp Đấng Siêu Việt, che đậy vị trí trung tâm của Chúa Kitô bằng những lời kêu cầu Chúa Thánh Thần và khuyến khích sự oán giận, đặc biệt là giữa những người tham gia.

Tài liệu làm việc không phải là một phần của huấn quyền. Chúng là một cơ sở để thảo luận; được xét xử bởi toàn thể dân Chúa và đặc biệt bởi các giám mục cùng với và dưới quyền Giáo hoàng. Tài liệu làm việc này cần những thay đổi triệt để. Các giám mục phải nhận ra rằng có nhiều việc phải làm, nhân danh Chúa, sớm hay muộn.