1. Cựu công tố Rôma gây rắc rối rất lớn cho Tòa Thánh

Hôm 14 tháng 12, ký giả Elise Ann Allen có bài viết nhan đề “Vatican Promotor of Justice holds ties to Italy’s most famous cold case”, nghĩa là “Chưởng lý của Vatican có liên hệ đến vụ án nổi tiếng chưa ngã ngũ tại Ý”.

Xin kính mời quý vị và anh chị em theo dõi bản dịch sang Việt Ngữ qua phần trình bày của Lan Vy

ROME - Trong nhiều thập kỷ, vụ mất tích chưa được giải đáp của thiếu nữ người Ý Emanuela Orlando là một trong những bí ẩn gây hoang mang nhất nước Ý, khiến nó trở thành chủ đề của những thuyết âm mưu phức tạp và nhiều đồn đoán về kẻ đứng sau tất cả những chuyện này.

Orlando, là con gái của một nhân viên Vatican, đã mất tích khi đang trên đường về nhà sau một buổi học nhạc vào tháng 6 năm 1983 khi mới 15 tuổi.

Kể từ đó, nhiều kịch bản đã được tưởng tượng ra về những gì có thể xảy ra. Một số người nói rằng cô ấy đã bị đám đông người Ý bắt cóc nhằm gây áp lực với ngân hàng Vatican, trong khi những người khác tin rằng cô ấy trở thành nạn nhân của nạn lạm dụng tình dục của hàng giáo sĩ, và những người khác cho rằng cô ấy đã bị những người theo chủ nghĩa dân tộc Thổ Nhĩ Kỳ bắt để buộc Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II thả người đàn ông đã mưu sát ngài vào năm 1981.

Không có giả thuyết nào trong số những đồn đoán này đã từng được chứng minh, và gần 40 năm sau, thế giới vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra với Orlando như vào thời điểm khi cô ấy biến mất.

Tuy nhiên, cứ sau vài năm, một điều gì đó mới lại xuất hiện đưa vụ Orlando trở lại thu hút công chúng: Một giả thuyết mới, một tí tin tức có thể xảy ra hoặc một chi tiết xem ra có vẻ hiển nhiên mà trước đây chưa được biết đến.

Điều đó lại xảy ra vào tuần này khi cựu lãnh đạo Văn phòng Công tố Rôma, Giancarlo Capaldo, khi trả lời phỏng vấn đã cho rằng ông ta đã được hai quan chức cấp cao của Vatican tiếp cận vào năm 2012 để thương lượng về việc cho phép di dời ngôi mộ của một trùm băng đảng khỏi một đền thờ nổi tiếng ở Rôma để đổi lấy sự hợp tác của họ trong vụ Orlando.

Trong cuộc phỏng vấn, Capaldo đã đưa ra phiên bản các sự kiện của mình, trong đó không nêu tên ai khác ngoài Giuseppe Pignatone, người kế nhiệm Capaldo với tư cách là công tố viên hàng đầu của Rôma, là người, chỉ hai năm sau khi nghỉ hưu vào năm 2017, đã được Đức Giáo Hoàng Phanxicô bổ nhiệm làm Chủ tịch Tòa án Vatican, khiến ông trở thành người đứng đầu cơ quan tư pháp của quốc gia nhỏ bé nhất thế giới.

Theo lời kể của Capaldo, đưa ra trong một cuộc phỏng vấn trên kênh truyền hình La7 của Ý, ông đã được hai “sứ giả” của hai viên chức cấp cao của Vatican tiếp cận vào mùa xuân năm 2012, khi Đức Bênêđíctô XVI vẫn còn tại vị.

Ông nói, điều mà các quan chức Vatican này mong muốn là sự giúp đỡ trong việc di dời hài cốt của trùm băng đảng cỡ gộc Enrico “Renatino” De Pedis, là kẻ đứng đầu tổ chức tội phạm Banda della Magliana, khỏi hầm mộ của thánh đường Sant'Apollinare ở Rome, nơi nằm ngay đối diện với quảng trường Piazza Navona nổi tiếng của Rôma.

De Pedis là một thủ lĩnh nổi tiếng của tổ chức tội phạm có những giao dịch kinh doanh mờ ám đã chạm đến thế giới chính trị, tài chính và thậm chí cả Giáo hội. Anh ta bị bắn chết trên đường phố gần Campo dei Fiori của Rome vào năm 1990.

Lăng mộ của anh ta được khai quật vào năm 2012 để đáp lại các thuyết âm mưu nói rằng hài cốt của Orlando sẽ được tìm thấy ở đó. Không phải vậy, nhưng sau vài tuần thi thể của De Pedis được đưa đi hỏa táng và tro của anh ta được rải trên biển.

Capaldo, người lúc đó đang dẫn đầu cuộc điều tra về sự mất tích của Orlando, cáo buộc rằng nơi chôn cất De Pedis là một bí mật, và mọi thứ bắt đầu bằng một “lời mách bảo ẩn danh” về hầm mộ này trên các tờ báo của Ý, gây ra sự phản đối kịch liệt của công chúng và sự bối rối cho Giáo Hội Công Giáo.

Trong lời kể của mình, Capaldo ngụ ý lý do thực sự để mở lăng mộ của De Pedis là do hai quan chức Vatican đã tiếp cận ông, những người mà ông nói đã cung cấp bất kỳ thông tin nào mà Vatican có về sự mất tích của Orlando để đổi lấy sự giúp đỡ của tư pháp Ý trong việc di chuyển hài cốt De Pedis khỏi ngôi thánh đường.

Tuy nhiên, Capaldo cho biết thỏa thuận mà ông đạt được với hai quan chức này đã chấm dứt sau đó vào năm 2012, khi ông nghỉ hưu và Pignatone kế tục ông làm người đứng đầu Văn phòng Công tố, và quyết định sau một thời gian sẽ đóng lại hồ sơ vụ Orlando.

Capaldo từ chối cung cấp tên của hai quan chức đã tiếp cận ông để đàm phán nhưng khẳng định rằng ông sẽ tiết lộ họ nếu ông bị chính quyền Ý hoặc Vatican thẩm vấn như một phần của cuộc điều tra chính thức.

Đáp lại những tuyên bố của Capaldo, anh trai của Orlando, Pietro Orlando, người đã dẫn đầu nỗ lực tiếp tục tìm kiếm câu trả lời về vụ mất tích của em gái mình, cho biết anh rất vui khi có thông tin mới và bày tỏ tin tưởng rằng Capaldo sẽ tiết lộ tên của các quan chức Vatican vào thời điểm thích hợp.

Bản thân Pietro từ lâu đã khẳng định rằng Vatican biết nhiều hơn những gì họ đã nói liên quan đến những gì đã xảy ra với em gái mình và tổ chức một cuộc biểu tình ngồi thường niên tại Vatican để yêu cầu câu trả lời.

Để vận động các cơ quan tư pháp của Vatican và Ý thực hiện “những bước đi đúng đắn” về việc theo dõi các nhận xét của Capaldo, luật sư của gia đình Orlando, Laura Sgrò, đã đưa ra yêu cầu chính thức tới cả Hội đồng Tư pháp cấp cao ở Ý và tới Chánh án Pignatone trong tư cách là Chủ tịch Tòa án Vatican hiện nay là phải thẩm vấn Capaldo và mở cuộc điều tra “về hành vi của các thẩm phán của Văn phòng Công tố Rôma” trong trường hợp của Orlando.

Để đáp lại những tuyên bố của Capaldo, Chánh án Pignatone đã viết một lá thư cho biên tập viên của tờ báo Ý Corriere della Sera, nghĩa là Tin Chiều, trong đó về cơ bản nói rằng Capaldo đã nói dối.

Trong phản hồi của mình, được công bố ngày 13 tháng 12, Chánh án Pignatone nói rằng trong suốt thời gian phục vụ tại Văn phòng Công tố Rôma, Capaldo “chưa bao giờ nói bất cứ điều gì, như lẽ ra ông phải báo cáo, về các cuộc đối thoại đã được ông khẳng định với các ‘sứ giả’ của Vatican”.

Chánh án Pignatone khẳng định rằng khi nhậm chức Chánh Công tố Rôma vào tháng 3 năm 2012, ông đã đặc biệt yêu cầu Capaldo cập nhật thông tin chi tiết về vụ Orlando, và yêu cầu Capaldo ở lại thêm ba năm để hỗ trợ điều tra về vụ mất tích của Orlando.

“Tôi chưa bao giờ cản trở bất kỳ hoạt động điều tra nào của Tiến sĩ Capaldo hoặc các đồng nghiệp khác. Tôi chưa bao giờ ủng hộ thủ tục kết thúc liên quan đến sự mất tích của Emanuela Orlando”. Ông lưu ý rằng yêu cầu kết thúc điều tra trường hợp của cô ấy phần lớn là do những người khác tham gia vào quá trình đưa ra và ông chỉ tán thành quyết định, trong khi Capaldo thì không chịu kết thúc, và từ chối ký các giấy tờ cần thiết.

Vụ việc của Orlando chính thức được đóng lại vào tháng 5 năm 2016, bất chấp sự phản đối của gia đình.

“Chỉ sau khi nghỉ hưu, vào ngày 23 tháng 3 năm 2017, Tiến sĩ Capaldo mới đề cập đến trong các cuốn sách và các cuộc phỏng vấn về các cuộc đối thoại đã được ông khẳng định là xảy ra với các sứ giả của Vatican,” Pignatone nói và cho rằng việc Capaldo đề cập đến một “nguồn tin ẩn danh” vào năm 2012 tiết lộ nơi để hài cốt De Pedis cũng là sai sự thật, và đây là chủ đề bàn thảo của các phương tiện truyền thông và các cuộc luận chiến của công chúng ngay từ năm 1997.

Nếu Capaldo được chính quyền Vatican hoặc Ý yêu cầu làm chứng, vụ Orlando sẽ bước sang chương tiếp theo.
Source:Crux

2. Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích ban hành hướng dẫn nghi thức trao thừa tác vụ cho giáo lý viên

Hôm thứ Hai, Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích, đã ban hành một nghi thức và các hướng dẫn trong việc trao thừa tác vụ cho các giáo lý viên giáo dân trong các giáo phận của Giáo Hội Công Giáo.

Đức Thánh Cha Phanxicô đã tạo ra thừa tác vụ giáo lý viên vào tháng 5 với việc công bố Tông Thư dưới dạng Tự Sắc Antiquum Domainserium, nghĩa là Mục Vụ Cổ Kính, nhấn mạnh tầm quan trọng của vai trò giáo lý viên trong lịch sử và ngày nay đối với việc truyền đạt đức tin Công Giáo.

Bộ Phụng tự và Kỷ luật Bí tích đã công bố nghi thức trao thừa tác vụ giáo lý viên vào ngày 13 tháng 12. Nghi thức này là một nghi thức phụng vụ trong đó vai trò của giáo lý viên được trao phó.

Trong một lá thư gửi đến các giám mục được công bố cùng với nghi thức mới, Đức Tổng Giám Mục Arthur Roche, tổng trưởng Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích, giải thích rằng giáo lý viên là một chức vụ giáo dân khác với chức linh mục được truyền chức, nhưng giáo lý viên “nhờ Bí tích Rửa tội, được kêu gọi trở thành đồng chịu trách nhiệm trong Giáo hội địa phương về việc rao giảng và truyền dạy đức tin, thực hiện vai trò này với sự cộng tác của các thừa tác viên đã được phong chức và dưới sự hướng dẫn của các ngài”.

Trích dẫn tông huấn Catariesi Tradendae năm 1979 của Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, Đức Tổng Giám Mục nói:

“Mục đích cuối cùng của việc dạy giáo lý là đưa mọi người không chỉ tiếp xúc mà còn hiệp thông, trong tình thân mật, với Chúa Giêsu Kitô: chỉ có Ngài mới có thể dẫn chúng ta đến tình yêu của Chúa Cha trong Thánh Thần và làm cho chúng ta thông phần vào sự sống của Chúa Ba Ngôi.”

Ngài cũng giải thích rằng cách thức thực hiện vai trò này có thể khác nhau ở mỗi giáo phận, tùy thuộc vào nhu cầu cụ thể của cộng đồng; Nhiệm vụ của một giáo lý viên trong một lãnh thổ truyền giáo sẽ khác với những nhiệm vụ trong một khu vực có truyền thống đức tin Công Giáo lâu đời.

Theo Đức Cha Roche, nhiệm vụ của các hội đồng giám mục là “làm rõ sự mô tả, vai trò và những hình thức thích hợp nhất để thực thi chức vụ Giáo lý viên” phù hợp với quy định ngày 11 tháng 5 năm 2021 của Đức Thánh Cha Phanxicô.

Ngài nói, hai loại nhiệm vụ chính của giáo lý viên là dạy giáo lý, hoặc giảng dạy đức tin, và tham gia vào việc tông đồ.

Những người Công Giáo trưởng thành đã được rửa tội, những người đã lãnh nhận các Bí tích Thêm sức và Rước lễ lần đầu và muốn được thi hành chức vụ Giáo lý viên có thể trình một bản kiến nghị bằng văn bản và có chữ ký cho Giám mục giáo phận của họ, là người quyết định ai có thể được nhận làm ứng viên.

Chức vụ sẽ được trao trong nghi thức trao thừa tác vụ do giám mục hoặc linh mục được ngài ủy nhiệm, theo hướng dẫn của Tòa Thánh ban hành ngày 13 tháng 12 năm 2021. Việc trao thừa tác vụ phải diễn ra trong một Thánh lễ hoặc một cử hành Phụng vụ Lời Chúa.

Cấu trúc của nghi thức đề xuất một lời khuyến khích về vai trò của giáo lý viên, lời mời cầu nguyện, ban phép lành và việc trao thánh giá.

Đức Tổng Giám Mục Roche nhấn mạnh đến “khía cạnh chuyên nghiệp” của thừa tác vụ, và lưu ý tầm quan trọng của việc suy xét cẩn thận về phía các giám mục giáo phận trong việc lựa chọn ai là ứng viên.

“Có vẻ như không phải ai cũng thích hợp trong vai trò một giáo lý viên,” Đức Tổng Giám Mục nói, và khuyến khích có sự phân định thích hợp về những người nên được nhận vào thừa tác vụ giáo dân này.

Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích cũng đưa ra các hướng dẫn cụ thể những ai không nên trở thành giáo lý viên trong giáo phận. Danh sách này bao gồm những người đang chuẩn bị nhận Chức Thánh với tư cách là linh mục hoặc phó tế, các tu sĩ nam nữ, giáo lý viên cho các phong trào của giáo hội, và giáo viên các trường Công Giáo. Những người trong danh sách vừa nêu không nên trở thành giáo lý viên, trừ ra trong các trường hợp đặc biệt.

Trong Huấn thị Antiquum, Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng những thập kỷ gần đây đã chứng kiến ”một sự đổi mới đáng kể trong việc dạy giáo lý,” và “các giáo lý viên được kêu gọi đầu tiên trở thành chuyên gia trong công việc mục vụ truyền đạt đức tin khi đức tin phát triển qua các giai đoạn khác nhau từ việc công bố Tin Mừng ban đầu (kerygma), đến chỉ dẫn trong đó trình bày cuộc sống mới của chúng ta trong Chúa Kitô, và chuẩn bị cho các bí tích khai tâm Kitô Giáo, và sau đó là sự đào tạo tiếp tục để cho phép mỗi người phát triển niềm hy vọng bên trong họ”.

“Thật phù hợp khi những người được gọi vào thừa tác vụ Giáo lý viên là những người nam nữ có đức tin sâu sắc và sự trưởng thành nhân bản, là những người tham gia tích cực vào đời sống của cộng đồng Kitô Giáo, có khả năng chào đón người khác, quảng đại và sống một đời sống hiệp thông huynh đệ”

Giáo lý viên “cũng nên được đào tạo phù hợp về kinh thánh, thần học, mục vụ và sư phạm để trở thành những người thông truyền có năng lực về chân lý đức tin và họ phải có một số kinh nghiệm trước đây về việc dạy giáo lý. Điều cần thiết là họ phải là những người cộng tác trung thành với các linh mục và phó tế, chuẩn bị thi hành chức vụ của mình ở bất cứ nơi nào có thể thấy cần thiết và được thúc đẩy bởi lòng nhiệt thành tông đồ thực sự.”
Source:Catholic News Agency

3. Gần 2 triệu người hành hương đã kính viếng Đền thờ Đức Mẹ Guadalupe ở Thành phố Mexico

Chính quyền Thành phố Mexico báo cáo rằng bất chấp đại dịch coronavirus vẫn đang hoành hành kinh hoàng ở quốc gia này, gần 2 triệu người hành hương đã đến thăm đền thánh Đức Mẹ Guadalupe ở Thành phố Mexico từ ngày 1 tháng 12 đến Lễ trọng của Đức Mẹ vào ngày 12 tháng 12.

Con số chính xác đến thăm đền thánh Đức Mẹ Guadalupe trong thời gian 12 ngày đó là 1,929,115 lượt người.

Là một phần của hoạt động “Chào Mừng Người Hành Hương” do chính quyền điều phối, hơn 9,000 công chức từ Thành phố Mexico đã được triển khai, bao gồm cảnh sát, nhân viên cấp cứu, các đơn vị y tế, nhân viên cứu hỏa và những người khác.

Đức Hồng Y Carlos Aguiar Retes, Tổng Giám Mục Mexico City đã dâng thánh lễ truyền thống gọi là Thánh Lễ Các Hoa Hồng tại đền thánh Đức Mẹ vào trưa ngày 12 tháng 12

Đức Hồng Y đã nói trong bài giảng của mình rằng “Đức Maria là Mẹ của Giáo hội, Mẹ của chúng ta” và rằng “Mẹ muốn tiếp tục bày tỏ tình yêu của mình, với tư cách là Mẹ của Giáo hội, đó là lý do tại sao Mẹ đến Mễ Tây Cơ, để tìm kiếm chúng ta, và để bày tỏ tình yêu của Mẹ với tất cả các con của Mẹ”.

Không giống như năm 2020, năm nay những người hành hương một lần nữa được phép vào bên trong đền thánh và các biện pháp phòng ngừa an toàn sức khỏe đã được áp dụng để ngăn chặn sự lây lan của COVID-19.

Trong số các biện pháp được phối hợp giữa chính quyền dân sự và giáo hội là yêu cầu sử dụng mặt nạ và cấm ngủ qua đêm trong khu vực xung quanh đền thờ Đức Mẹ.

Bài hát truyền thống “Mañanitas”, một bài hát nổi tiếng của Mễ Tây Cơ dành cho Đức Trinh Nữ Guadalupe, không được biểu diễn trực tiếp với các tín hữu, nhưng đã được thu âm trước và trình chiếu trên mạng xã hội.

Để cử hành Thánh lễ lúc nửa đêm, đền thánh Đức Mẹ đã yêu cầu các tín hữu gửi ảnh và nến để tượng trưng cho sự hiện diện của họ trong nhà thờ.

Tổng giáo phận Mexico cho biết, hơn 1,400 bức ảnh và hơn 1,400 ngọn nến đã được đặt trong đền thờ.

Thánh Lễ Các Hoa Hồng kỷ niệm sự hiện ra của Đức Trinh Nữ Maria với Juan Diego, một người Aztec cải đạo sang Công Giáo, vào năm 1531.

Đức Mẹ Guadalupe đã yêu cầu một nhà thờ được xây dựng trên địa điểm nơi Mẹ đã xuất hiện trên ngọn đồi Tepeyacở phía tây bắc của thành phố Mexico ngày nay.

Như một dấu chỉ cho vị giám mục, Mẹ đã để lại hình ảnh của chính mình được in một cách kỳ diệu trên tấm vải xương rồng phẩm chất kém của Juan Diego. Chiếc Tilma đáng lẽ đã xuống cấp trong vòng vài thập kỷ, nhưng nó không hề có dấu hiệu phân hủy sau hơn 490 năm. Cho đến ngày nay, nó vẫn còn y như thế bất chấp mọi giải thích khoa học về hiện tượng lạ lùng này.

Sự hiện ra và hình ảnh kỳ diệu của Đức Mẹ đã dẫn đến ơn hoán cải hàng loạt của các cộng đồng người Mỹ bản địa sang Công Giáo.

đền thánh Đức Mẹ Guadalupe ở Thành phố Mexico là ngôi đền thờ Đức Mẹ được viếng thăm nhiều nhất trên thế giới. Số lượng du khách đến Vương cung thánh đường hàng năm chỉ đứng sau Đền Thờ Thánh Phêrô ở Vatican.
Source:Catholic News Agency