CHÚA NHẬT XXX TN (B)
Giêrêmia 31: 7-9; T.vịnh 125; Do Thái 5: 1-6; Máccô 10: 46-52

Khi tôi đến Texas, tôi thấy những chuyện lạ kỳ. Các biển báo chỉ đường trên cao tốc bị mờ, có phải do lỗi những người sơn các biển báo đó không? Báo chí địa phương rất khó đọc. Có lẻ do họ xử dụng mực in báo là loại rẻ tiền, hay máy in loại xấu, phông chữ nhỏ phải không? Không đâu. Tôi đã đến bác sỉ để đo thị lực. Theo thông lệ, trong 40 phút, bác sỉ thay đổi kính mắt trong máy, hết cái này dến cái khác và hỏi "kính nào trông rõ nhất, kính số 1 hay kính số 2?”. Bạn thử đoán xem: Đó không là lỗi của những người sơn các biển báo chỉ đường ở Texas, hay những người in báo dùng mực rẻ tiền. Là do mắt tôi ngày càng yếu đi và tôi cần một toa thuốc khác mạnh hơn, để giúp tôi nhìn được rõ hơn.

Đây là điều suy giãm đã xãy ra: Mắt chúng ta ngày càng yếu đi theo thời gian. Lúc đầu chúng ta không thấy như thế, nhưng chúng ta có thể đoán là điều đó đang xãy ra, nên chúng ta phải đi tìm người đo thị lực hay người nào có chuyên môn về nhản khoa để cho chúng ta biết điều gì đang xãy ra để giúp chúng ta. Ở đây chúng ta không chỉ nói về cặp mắt thân xác mà thôi phải không? Một môn đệ theo Chúa Kitô cần được thấy rõ để không bị mờ ớ và lú lẫn trong đời sống đang diễn ra quanh ta. Chúng ta cần nhìn thấy thế giới bằng cặp mắt của Chúa Giêsu, nhờ cặp mắt đó, sẽ giúp chúng ta tập trung chính xác hơn. Trong thế giới hiện tại của chúng ta có nhiều điều đang xãy ra xung quanh ta, nơi làm việc, với bạn bè, và ngay cả trong gia đình của chúng ta, điều đó sẽ làm cho người Kitô Hữu lóa mắt. Đôi khi chúng ta không chỉ đánh mất một ít tầm nhìn của người Kitô Hữu, mà có khi chúng ta bị mù hẳn, cho dù thể trạng chúng ta vẫn còn nhìn được 20/20.

Bây giờ hãy chào đón ông Ba-ti-mê vào với chúng ta. Ông ta ngồi bên vệ đường với cặp mắt mù lòa. Cũng như chúng ta, ông ta cùng đồng hành trên chặng đường đời, nhưng ông ta có khoản dừng, do bị chận lại, và ông ta phải ngồi bên vệ đường, không đi đâu được cả. Ngay cả khi ông ta biết điểm đến; ông ta cũng vẫn không thể có cách nào để đi được, do ông ta không nhìn thấy được. Có thể chúng ta đang có điều gì cũng giống như ông ta. Có thể chúng ta đang bị bế tắc tại một chổ nào đó. Chúng ta cần phải thừa nhận rằng, đôi lúc trong đời sống chúng ta, hay ngay bây giờ đây; chúng ta vẫn không biết mình sẽ đi đến đâu, hay chúng ta sẽ làm gì tiếp theo. Có lúc, chúng ta phải thừa nhận và thốt lên "Ôi, tôi mù rồi!" “Tôi đang nghĩ gì vậy". “Tôi đã ngoan cố, nhắm mắt chối bỏ sự thật!"

Ông Ba-ti-mê không thể làm được nhiều nghề: Ông không thể làm thợ mộc, làm việc trong vườn nho, gieo hạt giống và gặt hái. Trong ánh mắt của xã hội, ông ta là người vô dụng. Người thời đó tin là sự mù lòa của ông chính là do ông ta đã phạm một số tội nào đó. Bởi thế ông ta không thể làm gì khác được? Là ngồi bên vệ đường nơi đông người qua lại. Ông ta chỉ có thể làm được một việc cất lời cầu xin người ta giúp đở. Và ông ta có thể nghe được kết quả. Thường người ta nói rằng người mù có thính giác phát triễn rất tốt, họ nghe được rất rõ.

Do ông ta đã nghe được nhiều về Chúa Giêsu, do người khác nói lại, như là cách chúng ta học giáo lý đức tin qua việc lắng nghe các thầy dạy tốt? Ông ta có nghe là Chúa Giêsu sẽ giúp người đi đường được nghỉ ngơi. Ông ta có nghe là Chúa Giêsu có thể ban bình an cho bản thân, cho dân chúng, cho người lân cận trong Thiên Chúa hay không? Ông Ba-ti-mê có nghe là Chúa Giêsu đã mở tai người điếc và mở mắt người mù, như lời các ngôn sứ đã báo trước hay không?

Chắc là ông Ba-ti-mê đã nghe diều gì đó rất tốt về Chúa Giêsu, vì thế, khi ông ta nghe là Chúa Giêsu sắp đi qua, ông dùng lời người ăn xin, lớn tiếng kêu rằng: "Con vua Đavid xin dủ lòng thương tôi" Con vua Đavid là một thuật ngữ trong Kinh Thánh nói về Đấng Mêsia, một Đấng mà Thiên Chúa sẽ gởi đến để cứu giúp những người đang chờ đợi trong thời gian lâu trên nẻo đường của cuộc sống. Ông Ba-ti-mê có thể bị mù về thân xác, nhưng ông vẫn trông thấy được trong tâm hồn. Ông ta trông thấy điều người khác không trông thấy.

Chúng ta chào đón ông Ba-ti-mê dựa vào lời cầu nguyện của chúng ta hôm nay, hay nếu chúng ta chọn, chúng ta thử ngồi cùng với ông ta bên vệ đường. Chúng ta thử cùng với ông ta học hỏi lắng nghe những người đi theo Chúa Giêsu; họ nói với người hành khất mù "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy" Mổi người trong chúng ta đang được mời gọi theo một cách nào đó để đến với Chúa Giêsu. Chúng ta hãy nghe Chúa Giêsu nói với ông Ba-ti-mê "Anh muốn tôi làm gì cho anh?". Người hành khất nghe được rằng Chúa Giêsu đang sẵn sàng giúp đở và mời gọi anh ta hãy đưa điều anh ta cần "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Thế rồi người hành khất nói lên sự mong ước của mình "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được" Rồi anh ta nghe nhiều hơn, lời chữa lành "Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!"

Hôm nay Chúa Giêsu gặp chúng ta nơi vệ đường và thấy chúng ta đang bị mù lòa hay chúng ta đang nhìn sai hướng. Và bây giờ chúng ta hãy dừng lại đây một chút để nghe Lời của Thiên Chúa. Chúa Giêsu hỏi chúng ta "con muốn ta làm gì cho con?" Chúng ta hãy trả lời từ nơi chúng ta đang ngồi hay từ nơi chúng ta sống: "Thưa Thầy, xin cho chúng con thấy được". Và hôm nay chúng ta muốn nhìn thấy gì? Có phải chúng ta đã bị mù lòa, không thấy những phúc lành mà Thiên Chúa đã ban trong đời sống chúng ta hay không? Một người cha còn trẻ nói vói tôi "Tôi đã được chúc phúc nhiều”. Tôi không bao giờ biết chắc các may mắn đó có ý nghĩa gì cho một số người nên tôi hỏi "là may mắn gì?" Người cha nói "vợ tôi, hai đứa con và gia đình..." Ông ta không nói đến cái xe hơi, nhà cửa hay cả việc làm của ông ta. Người cha và người chồng đó trông thấy.

Ở đây Chúa Giêsu đang hỏi” "Con muốn ta làm gì cho con?" Và chúng ta đáp lại "Thưa Thầy, xin cho con nhìn thấy được…" Con đã mù lòa không thấy những người cần đến con, con đã chú trọng nhiều về những điều con thích và ham muốn. Lạy Chúa, xin cho con nhìn thấy được. Con đã mù lòa không thấy những người khác con, những người khác màu da, khác học vấn, khác ngôn ngử, và khác nền kinh tế, khác tình dục, khác đời sống gia đình. Lạy Chúa, xin cho con nhìn thấy được. Con đã bị mù lòa vì tham lam, không nghĩ đến quyền lợi của người khác, và không coi ai ra gì trong những thành quả của họ, và ngay cả thành quả của các con cái của con. Lạy Chúa, Xin cho con nhìn thấy được. Con đã có thái độ coi thường người khác, ngay cả những người trong gia đình và bạn bè. Lạy Chúa xin cho con nhìn thấy được. Con đã bị mù lòa vì kêu ngạo đã làm cho con không nhìn về Chúa, về Chúa Kitô để xin ơn tha thứ.

Bất cứ nguồn gốc của sự mù lòa nào của chúng ta dù ỏ đâu, tin mừng là sự mù lòa đó có thể được chữa lành bởi Đấng đã ban “thị lực” mà Ba-ti-mê tìm đến. Có thể xảy ra nhanh hơn như khi tội lỗi chúng ta được tha thứ nếu chúng ta xin. Nhưng, hãy nhớ Chúa Giêsu trự tiếp gọi người mù. Những người theo Chúa Giêsu là trung gian giúp người mù "Cứ yên tâm. đứng dậy, Người gọi anh đấy" Chúng ta có thể xin tạ ơn trong lời cầu nguyện hôm nay cho những ai đã giúp chúng ta tìm đường đến với Chúa Kitô khi chúng ta cần được nhìn thấy. Họ là ai? Hãy nhắc đến tên họ với lòng cảm tạ trong bí tích Thánh Thể này. Những người phục vụ đã thúc đẩy người mù khiến anh ta tìm đường đến với Chúa Kitô. Người mù đã gặp gặp Chúa Kitô lần đầu tin qua sự thúc đẩy của hoạt động truyền giáo đầy khích lệ của những người đó.

Chúng ta hãy cầu xin rằng giống như những người đang phục vụ theo Chúa Giêsu trong câu chuyện. Chúng ta có thể giúp những người khác tìm thấy đường đến với Chúa Giêsu qua mẩu gương của đời sống chúng ta, và chúng ta sẵn sàng chia sẻ đức tin của chúng ta với họ. Họ là những ai vậy? Sau khi một người bạn tôi nhận mủi chích vaccin, anh ta nói với tôi "Đây là vi rút rất dễ lây". Tôi biết thế. Bởi thế Kitô giáo cũng vậy. Người ta có thể bị lây nhiểm bởi chúng ta. Đó là điều chúng ta cầu nguyện trong ngày hôm nay để chúng ta trở nên nhân chứng của Chúa Kitô cho người khác để họ được "lây nhiễm" Chúa Kitô bởi chúng ta.

Chuyển ngữ: FX. Trọng Yên, OP



30th SUNDAY (B)
Jeremiah 31: 7-9; Psalm 126 Hebrews 5: 1-6 Mark 10: 46-52

When I moved to Texas I noticed some strange things. The highway signs were blurred, was it the fault of Texas sign painters? The local newspaper was hard to read; were the newspapers using cheaper ink, inferior printing presses, smaller fonts? No! I went to the optometrist. You know the routine, for 40 minutes she changed one lens after another asking, "Which is clearer, number one, or number two? And then again, "Which is clearer, number one or number two?" You guessed it: it wasn’t the fault of Texas sign painters, or newspaper printers using cheap ink. Little by little my eyes had grown weaker and I needed a stronger prescription. I needed help seeing clearly.

That is the way it happens: Little by little our eyes get weaker. You don’t notice it at first, but you may suspect it’s happening so you go to someone who can measure them, someone who knows and can tell you what’s happening and give you help. We’re not just talking about a physical sight, are we? A follower of Christ needs to have clear sight and that can fade on us as life goes on. We need to see the world through the eyes of Jesus, our lens, who keeps us focused. There is a lot around us in our world, at work, with our friends, even in our own families, that would blur the sight we Christians need to have. Sometimes we just don’t lose a little of our Christian vision, sometimes we become blinded, even though we have 20/20 vision.

Let’s welcome Bartimaeus into our company. He is sitting blind by the side of the road. Like us he is a fellow traveler on life’s journey, but he is stalled in place, stuck by the roadside, going nowhere. Even if he knew where he wanted to go he couldn’t see how to get there. Perhaps we have something in common with him. Maybe we are also stuck in place. We may need to admit at certain moments in our lives, or maybe right now – we do not see where we are going, or what to do next. At times, we may have had to come right out and admit, "Boy was I blind!" "What was I thinking!" "I was so stubborn my eyes were closed to the truth!"

Bartimaeus did not have much going for him: he could not be a carpenter, work in the vineyard, sow seeds and harvest crops. In his society’s eyes he was worth less than nothing. Their belief was that his blindness was due to some sin he committed. So what else could he do? He parked himself by the road where people passed. He did have one thing going for him; he had his voice to plead his case. And, he had his hearing – it is said that blind people develop extra sharp hearing.

Had he heard about Jesus, from other people, the way we learned our faith by listening to good teachers? Did he hear that Jesus could bring rest to weary travelers? Did he hear how Jesus could put people at peace with themselves, with their neighbors, and with God? Did Bartimaeus hear that Jesus had opened the ears of the deaf and the eyes of the blind – as the prophets had foretold?

Bartimaeus certainly heard something very good about Jesus because when he hears it is Jesus passing he uses his strong beggars’ voice and cries out, "Son of David, have pity on me." "Son of David" is a biblical term for the Messiah – someone whom God would send to help those waiting a long time along life’s many roadsides. He may be physically blind, but Bartimaeus has spiritual sight, he sees what others do not.

We welcome Bartimaeus into our circle of prayer today, or if you choose, we sit with him by the roadside. We learn from him to listen to Jesus’ followers. They tell the blind beggar, "Take courage, he is calling you." Each of us is being called in some way to Jesus. We hear Jesus say what he said to Bartimaeus, "What do you want me to do for you?" The beggar hears that Jesus is willing to help and invites him to acknowledge his need."What do you want me to do for you?" And so, the beggar speaks up, "Master, I want to see." Then he hears more, the words of healing, "Go your way your faith has saved you."

Jesus meets us today by the roadside, and finds us not seeing, or looking in the wrong direction. Today, for a moment, we have stopped here to hear the Word of God. Jesus is asking us, "What do you want me to do for you?" We answer from our present place, or life situation, "Master I want to see." And what is it that we want to see this day? Have we been blind to the blessings in our lives? A young father said, "I’ve been so blessed." I am never sure what that means to some people so I asked, "How?" He said, "My wife, my two kids, my family...." He did not mention his car, house, or even his job. That husband and father sees.

Here Jesus is asking, "What do you want me to do for you?" And we respond, "Lord, I want to see...I have been blind to people who need me, too focused on my own wants and pleasures. Lord I want to see... I’ve had my eyes closed to people who are different from me, different color, education, language, economic background, sexual orientation, marital status. Lord I want to see... I have been blinded by ambition, discounted the rights of others and belittled their achievements, even those of my children. Lord I want to see... I have taken on the negative attitudes of others, even those of my family and friends. Lord I want to see... I have been blinded by pride which prevents me from turning to you, Christ, for mercy."

Whatever the source of our blindness, the good news is that it can be cured by the same "Sight-giver" Bartimaeus turned to. It may happen as fast as our sins being forgiven when we ask. But remember, Jesus did not call the man directly, his followers were his intermediaries, "Take courage, get up, Jesus is calling you." We can give thanks in our prayer today for those guides who helped us find our way to Christ when we needed sight. Who are they? Call them to mind with gratitude at this Eucharist. Those who ministered to the blind man encouraged him, and helped him find his way to Christ. The blind man first met Christ in those encouraging ministers.

We pray that like Jesus’ followers in the story, we can help others find their way to Jesus by the example of our lives, and our willingness to share our belief with them. Who might they be? After a recent vaccine shot a friend told me, "The virus is very contagious." I know. So is Christianity, people can catch it from us – that is our calling and that’s what we pray for today, to be witnesses of Christ to others so that they can "catch" him from us.