CÓ NHỮNG DIỆU KỲ LÀM SAO TA HIỂU NỔI !
(Tiếp tục dòng suy niệm Nhập Thể-Giáng Sinh)

Trong vũ trụ nầy,
Có biết bao nhiêu điều lạ lẫm,
Những việc diệu kỳ,
Mà trọn đời để hiểu vẫn gian nan !

Ai hiểu tình yêu ?
Giữa mịt mùng tít tắp thời gian,
Đông tây nam bắc,
Hay biển rộng bao la bờ bến !

A-đam, E-va,
Sợi chỉ nào đan con đường đi đến,
Hay ba mẹ ta…
Để hai người chung lối bước tình yêu ?

Kỳ diệu làm sao !
Đã qua đi trăm vạn sáng, chiều…
Mà trang trái đất,
Đã ký nhận bao ngày sinh tháng đẻ !

Ta đến từ đâu,
Và về đâu khi tàn cuộc thế ?
Ta khóc, ta cười,
Sao đời toàn bể khổ, đắng cay ?

Đã có bao nhiêu,
Những cuộc tình nồng ấm, đắm say,
Dắt díu nhau đi
Cho tới mãi răng long đầu bạc…

Và cũng quá nhiều,
Đổ vỡ, bạc tình, chia ly tan tác…
Do tự con người,
Hay tất cả vì Thượng Đế bất công ?

Làm sao lấp đầy,
Những niềm hy vọng, lẫn ước mong,
Hạnh phúc, hòa bình,
Thay chiến tranh, hận thù, chết chóc ?

Mới bữa hôm qua,
Tai nạn đến trên đường cao tốc,
Lại kẻ ra đi,
Người ở lại cùng chiếc khăn tang !

Chắc chắn hôm nay,
Lại có người lỡ bước sang ngang,
Ai kia ở lại,
Khóc thầm trong nỗi sầu vạn cổ !

Làm sao hiểu được,
Xuân sắc kia, hồng nhan mấy độ.
Mái chùa, tu viện,
Chọn cuộc đời thanh thản hư không ?

Có những chàng trai,
Mang đầy mộng ước với tim hồng,
Sao tìm lý tưởng,
Xóa mình để yêu thương phục vụ ?

Ta sống, ta yêu,
Hạnh phúc, vui buồn hay sướng, khổ…
Bệnh tật, đói nghèo,
Giàu sang hay quyền thế vinh quang…

Chúa Giêsu ơi,
Nếu Ngài không đến giữa trần gian,
không ghi dấu bước,
Qua vạn nẻo đường trên dương thế…!

Không khóc oa oa,
Với kiếp phận nhỏ nhoi thơ bé,
Không biết đói mệt,
Trong phận nghèo của hạng cần lao…!

Không nắm đôi tay,
Những anh em cùi, điếc, liệt lào,
Không lau nước mắt,
Trên gương mặt mẹ hiền tan nát…!

Không đến viếng thăm,
Những cuộc đời tối tăm trôi dạt,
Không hẹn không chờ,
Ai kia tội lỗi muốn hoàn lương…!

Nếu Ngài đã không,
Chọn đi cho hết một con đường,
Con đường thập giá,
Để chết giữa hai người kẻ trộm !...

Sau buổi chiều buồn,
Nếu còn lại chỉ nấm mồ hoang lạnh,
Thân xác, hình hài,
Ngài cũng tan như tro bụi trần gian…!

Nếu không có buổi bình minh,
Ngày thứ Nhất rạng rỡ ngút ngàn,
Bước chân vội vã,
Người phụ nữ loan Tin vui sống lại…!

Vâng cuộc sống nầy,
Có biết bao nhiêu điều kỳ diệu,
Nếu không có Ngài,
Làm sao ta hiểu thấu ! Ai ơi !

Sơn Ca Linh