Giáng Sinh này không còn có em nữa
Anh một mình đi lễ ở nhà thờ
Giữa đông người anh cảm thấy bơ vơ
Anh hiểu thêm nghĩa của buồn đơn lẻ

Tiếng nhạc Giáng Sinh vui tươi rộn rả
Nhưng anh nghe sao buồn bả chơi vơi
Anh mới hiểu tất cả do ở người
Lòng đang buồn làm sao vui cho được

Ban hát giờ không còn như thuở trước
Anh đưa mắt tìm một bóng thân quen
Vì xưa kia em là một ca viên
Vô nhà thờ anh hay nhìn ban hát

Bây giờ thì mọi chuyện đã đổi khác
Những người quen trong ban hát còn đây
Nhưng người mà anh muốn tìm thì nay
Không còn đứng đó nữa, không còn nữa.

Các ca viên hôm nay mặc áo đỏ
Nhưng sao anh cứ nhìn thấy trắng mờ
Rồi tự dưng người cảm thấy thẩn thờ
Lau lại kiếng mới thấy có nước mắt

Anh mới biết: thì ra mình đã khóc!
Khóc nhớ thương, hay khóc buồn đơn côi?
Ban hát xướng kinh “mừng Chúa ra đời”
Đem bình an cho mọi người dưới thế!

Anh xin Chúa Hài Nhi ban ơn để
Em được hưởng hạnh phúc cõi trường sinh
Và anh được bình yên dẫu một mình
Với bóng hình người vợ hiền yêu dấu.

Thân tặng anh Phạm Đức Dũng, Orlando