THANH HÓA - Và để chia sẻ với cái đói, cái rét, với cuộc sống lam lũ, vất vả ấy của bà con giáo dân giáo họ PaPúa. Đúng 3h00 sáng ngày 04/11/10, Cha Antôn Vũ Đức Tú phụ trách Hội bác ái Têrêsa, Cha Giuse Phạm Văn Nhân chính xứ Phong Ý, Cha Phaolô Đinh Tiến Thảo phó xứ Phong Ý, quý Sr MTG Thanh Hóa, các bạn SVCG Thanh Hóa cùng một số thành viên trong Hội bác ái Têrêsa đã vượt đường xa đến với bà con giáo dân đem theo tình yêu Đức Kitô qua những món quà ý nghĩa gửi đến bà con giáo dân nơi đây.

Xem hình ảnh

Ở nơi xa xôi hẻo lánh giữa núi rừng hoang vắng, nơi khô cằn sỏi đá kia có ai biết đến một cộng đồng người đang phải đối mặt với cái đói, cái rét, quanh năm chỉ biết đến cuộc sống trên nương, trên rẫy, họ sống trên cao chót vót của những quả đồi ngọn núi, không trình độ, không hiểu biết, cuộc sống nơi đây đã chôn vùi tuổi xuân của họ. Không ai khác đó chính là bà con giáo dân giáo họ PaPúa (thuộc Giáo xứ Phong Ý, Giáo phận Thanh Hóa). Họ là những người không may mắn, cuộc sống của họ thiếu thốn mọi thứ, nghèo nàn, lạc hậu, tất cả trong họ đang dừng lại ở hai từ “MƠ ƯỚC”.

Và để chia sẻ với cái đói, cái rét, với cuộc sống lam lũ, vất vả ấy của bà con giáo dân giáo họ PaPúa. Đúng 3h00 sáng ngày 04/11/10, Cha Antôn Vũ Đức Tú phụ trách Hội bác ái Têrêsa, Cha Giuse Phạm Văn Nhân chính xứ Phong Ý, Cha Phaolô Đinh Tiến Thảo phó xứ Phong Ý, quý Sr MTG Thanh Hóa, các bạn SVCG Thanh Hóa cùng một số thành viên trong Hội bác ái Têrêsa đã vượt đường xa đến với bà con giáo dân đem theo tình yêu Đức Kitô qua những món quà ý nghĩa gửi đến bà con giáo dân nơi đây. Giáo họ PaPúa có từ năm 1993, nơi đây cách thành phố Thanh Hóa khoảng 250km về phía Tây, cách nhà Thờ giáo xứ Phong Ý khoảng 180km. Dốc lên khúc khửu dốc thăm thẳm, đường đi khó khăn, vất vả, nhưng vì lòng yêu mến giáo dân, quý Cha cùng với mọi người đã hy sinh thời gian, công việc, sức lực của mình để đến với bà con giáo dân giáo họ PaPúa, một phần nào đó để chia sẻ cuộc sống khổ sở, vất vả với họ, phần khác cũng là để thể hiện tình tương thân tương ái, hiệp nhất nên một trong Đức Kitô như (Ga 15, 12) đã nói: “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em”.

Trải qua những ngọn đồi trùng trùng điệp điệp, những con dốc lên lên xuống xuống, đường đi quanh co khúc khuỷu, núi non hiểm trở, mà ai đến đây cũng phải nói vui rằng “năm mươi sống năm mươi chết”. Khoảng 9h00 sáng cùng ngày, quý Cha và mọi người đã đến được giáo họ PaPuá, dân tộc H’mông. Đến nơi, quý Cha và mọi người bỡ ngỡ trước sự đón tiếp nồng nhiệt của bà con giáo dân nơi đây, mặc dù rất mệt mỏi, thân thể rã rời, nhưng nhìn thấy những đôi chân trần lon ton chạy về phía quý Cha và mọi người, dường như họ đang khao khát sự quan tâm, tình thương yêu của chúng ta dành cho họ, những ánh mắt vui tươi, những nụ cười trìu mến, những cái bắt tay tình cảm, những lời chào đang còn mang âm hưởng tiếng mẹ đẻ, đã làm tan biến sự mệt mỏi choáng váng mà quý Cha và mọi người vừa trải qua. Sau khi gặp gỡ nói chuyện, thăm hỏi cuộc sống của bà con giáo dân giáo họ PaPúa xong. Khoảng 11h30, quý Cha đã đồng tế hiệp dâng Thánh lễ cầu nguyện cho bà con giáo dân PaPúa. Thánh lễ được diễn ra trang nghiêm sốt sắng, mọi người tham dự rất đông và hát những bài thánh ca bằng tiếng H’mông rất có hồn, đưa vào lòng người, làm ai đến đây khi ra về cũng không thể quên được.

Sau Thánh lễ, quý Cha đã trao gửi đến bà con giáo dân nơi đây những phần quà như (gạo, đường, chăn màn,...), hy vọng sẽ sưởi ấm họ trong mùa đông giá lạnh này. Vật chất không đáng kể, nhưng qua đó quý Cha muốn gửi đến bà con giáo dân giáo họ PaPúa tấm lòng, tình cảm, sự đồng cảm, cao hơn hết là tình yêu của Đức Kitô.

Biết được hoàn cảnh sống của bà con giáo dân giáo họ Papuá ai trong chúng ta không ai không thương cảm với những khó khăn, vất vả mà bà con nơi đây phải gánh chịu, cũng là kiếp người, cũng được sinh ra trên thế giới này tại sao tôi- bạn lại có một cuộc sống ấm no, hạnh phúc, đầy đủ hơn bà con nơi đây? Đó là điều làm chúng ta phải trăn trở, thiết nghĩ chúng ta thật hạnh phúc và may mắn biết bao khi mà giờ đây tôi – bạn đang trong chăn ấm nệm êm thì bà con nơi núi rừng kia phải đối mặt với cái đói, cái lạnh đến “run cả người”.

Ước mong mọi người có tấm lòng hảo tâm, quảng đại giúp đỡ bà con nơi đây sớm có một cuộc sống ấm no, đầy đủ, hạnh phúc, các em thiếu nhi được đến trường học tập và được hưởng đầy đủ các nhu cầu thiết yếu, như bao em thiếu nhi ở thành phố, thành thị cũng như nông thôn.

Xin mọi người tiếp tục cầu nguyện cho họ để họ luôn được bình an trong tình yêu của Thiên Chúa.