Đã 11:30 h - Thế là 2 vợ chồng tôi lên xe đi về tòa giám mục BMT, tham dự giờ chầu Thánh Thể, từ 11:45 - 12:15 h là giờ dành cho Chủng Viện.

Dựng xe ở khuôn viên nhà thờ, thấy anh chị em đã đi sang phía bên kia, dành riêng cho gia đình LBT, còn ở bên này gần cửa chính, giáo dân tứ xứ đang quỳ chầu Thánh Thể khá đông.

Tòa GM có một nét độc đáo, là năm nào chầu lượt cũng vào mùa nắng nóng, nên giáo dân hầu như ai cũng khát nước, vì vậy nguồn nước chảy ra từ các bình nước sạch thật dồi dào-phong phú, đặc biệt nhất là có những thùng cà-rem miễn phí, hạ nhiệt cho các lữ khách. Vừa bước vội, tôi còn thầm nghĩ: " giá như hồi trước kia, khi Chủng Viện chầu lượt mà có cà-rem mút, nhai thoải mái, chắc các chú vui sướng lắm nhỉ...?

Trở lại bầu khí trầm lắng, trang nghiêm trước Thánh Thể, giờ chầu bắt đầu với bài hát: " Cầu xin Chúa Thánh Thần", mọi người quỳ bên nhau, chung lời cầu nguyện và lắng nghe những bài hướng dẫn, chia sẻ qua giọng đọc trầm ấm của Minh Thành, Kim và Tuấn. Trước hết là nói lên Ơn gọi Linh Mục, Tu Sĩ đặc biệt nơi giới trẻ( cũng là con em của chúng ta)- Xin Chúa ban nhiều Ân sủng để giới trẻ nhận biết và dấn thân vào con đường Tận Hiến, cộng với nỗ lực của chúng ta, " Ơn gọi Tận hiến " phải được nuôi dưỡng trong một môi trường gia đình tốt, có trách nhiệm. Tâm hồn mọi người cùng lắng đọng, hòa mình vào bài chia sẻ của Cha Francis Phương( Chủ nhật thứ 4 Phục Sinh C) về Ơn gọi, về các bậc Cha mẹ trong gia đình và về các vị Mục Tử. Tất cả đều cần đến Ơn Chúa, cần đến những lời cầu nguyện tha thiết cho nhau.

Giờ Chầu thật sốt sắng, dâng tràn nhiều tâm tình yêu mến- cảm tạ. Thật cảm động khi cùng nhau hát những bài quen thuộc, như:" Biết lấy gì cảm mến..." của Oanh Sông Lam, hoặc kết thúc giờ Chầu với:" Mẹ ơi, con yêu mẹ..." Tạ ơn Chúa và Mẹ đã giữ gìn đoàn con LBT qua bao thời gian, khi hạnh phúc hoặc có khi ngập tràn gian nan, thử thách.

Riêng bản thân tôi, giờ Chầu Thánh Thể còn tạo cho tôi rất nhiều cảm xúc, khi cách đây 30 - 40 năm, cũng chổ quỳ này- cũng ngôi nhà này, tôi đã cùng các Cha, anh em tham dự những Thánh Lễ, các giờ đạo đức, cùng nguyện ngắm, cùng thầm thì với Chúa về những ước vọng tươi đẹp tương lai, cho mình, cho anh em....

Sau giờ Chầu, mọi người trong gia đình cùng ngồi lại với nhau ở nhà hội, ăn nhẹ bữa trưa với bánh mì...Khác hẳn với không khí vui nhộn- đông đảo của ngày Giỗ Tổ vừa qua, hôm nay anh chị em lại có bầu khí tĩnh lặng hơn, thời gian nói chuyện với nhau nhiều hơn, nhìn thấy ai ai cũng vui vầy chuyện trò, không kể đến tuổi tác- không có sự khác nhau về lớp học. Tất cả hòa đồng, nói lên tình thần yêu thương đoàn kết, san sẻ của gia đình LBT ta.

Ra về, tôi còn ngoái lại nhà thờ tòa GM: cảnh cũ còn đây, nhưng người xưa đâu cả rồi..., mỗi người đi một ngã- sống một phương...Biết bao giờ ta có một ngày đoàn tụ không thiếu vắng một ai. Tự nhiên tôi cảm thấy chạnh lòng, ngậm ngùi, thương nhớ, luyến tiếc một cái gì đó....