Nhiều người đã khám phá việc viết lách là một phương thức bổ ích để bày tỏ những cảm xúc. Một số người thậm chí đã phát triển năng lực trí tuệ và thể chất của họ bởi họ đã viết.

Margot VanSluytman sống ở Canada. Cô là một nhà văn và là một nhà giáo. Cô yêu thích công việc này. Nhưng cô đã bắt đầu viết về nỗi buồn vô hạn. Gia đình Margot VanSluytman rời đến Alberta, Canada từ Guyana khi cô còn bé. Năm cô vừa mười sáu tuổi, cha của cô bị giết. Cô đã viết nhiều bài thơ về nỗi xúc động của mình. Việc viết lách là cách để cô giải quyết tội người ta giết cha cô. Cô đã xuất bản những tập thơ và nhiều tác phẩm khác. Cô bắt đầu hướng dẫn người khác về cách tìm kiếm sự hàn gắn qua việc viết văn. Thậm chí cô đã nhận được nhiều phần thưởng qua công việc của mình.

Một ngày nọ, cô nhận được một email bất ngờ. Bức thư của người đàn ông đã giết cha cô. Ông ta muốn nói chuyện với Margot. Cô đã bằng lòng trao đổi với ông qua thư từ. Họ cũng đã đích thân gặp nhau. Margot tràn đầy sự biết ơn mà việc viết lách của cô đã mang đến cuộc gặp gỡ này. Cô nói:

“Tôi được khỏa lấp với lòng biết ơn bởi người giết cha tôi đã quan tâm đến những gì mà ông ta đã làm. Những hành động và lời nói của ông ta đã thể hiện điều đó, và những vấn đề đó đối với tôi.”

Cô kêu gọi sự trao đổi thông tin của họ một “nghi thức hy vọng và biến đổi.” Tiến trình thảo luận và tìm kiếm sự hàn gắn cũng đã được kêu gọi “Phục hồi Công lý.” Trong trường hợp này tội ác được tha thứ. Điều này đã mang lại hòa bình cho Margot và người giết cha cô.

Hiện Margot đang làm việc với những người mà đã gặp những trải nghiệm khó khăn trong cuộc sống. cô đã hướng dẫn những người trong bệnh viện, và nhà lao viết những câu chuyện riêng của họ. Những quân nhân, những người tỵ nạn và những bệnh nhân ung thư tất cả đang dụng việc viết lách để nói lên những trải nghiệm và những vấn đề phức tạp của họ. Qua việc chia sẻ kinh nghiệm của chính bản thân cô với việc viết lách và hàn gắn, Margot đã dạy mọi người rằng họ có thể đối mặt trước những vấn đề trong cuộc sống.

Người ta thường tìm thấy sự tự do bằng cách diễn đạt tiếng nói của mình thông qua viết lách. Họ cảm thấy mạnh mẽ hơn bởi lẽ họ hiểu nhiều hơn về chính họ. Họ biết rằng câu chuyện của họ là quan trọng. Người ta trên toàn thế giới đã dùng những phương thức khác nhau để viết như một cách để cảm thấy thoải mái hơn. Một số người đã đưa ra những ghi chép riêng tư trong một cuốn nhật ký. Một số người viết thư hoặc email để bày tỏ cảm xúc của mình tới một người bạn hoặc thành viên trong gia đình. Họ viết những câu chuyện hoặc những bài thơ cũng như kể về những sự kiện có thật.

Viết lách có thể làm cho cơ thể khỏe mạnh hơn. James Pennebaker là nhà tâm lý học Hoa Kỳ, trong việc nghiên cứu của mình, ông đã nghiên cứu việc viết lách và sức khỏe thể chất có liên quan với nhau. Năm 1990, ông đã làm một cuộc nghiên cứu nhận thấy nếu viết lách sẽ đem lại hiệu quả bất kỳ cho sức khỏe. Ông nhận thấy rằng những người viết về cuộc sống của họ thì hạnh phúc hơn. Họ thường ít phải đến bác sỹ. Điều đó dễ dàng: họ dành hai mươi phút mỗi ngày để viết về những công việc trải qua cùng những cảm xúc của họ. Đôi khi người ta cảm thấy buồn chán ngay sau đó họ viết về một cảm nghiệm não nề. Sau vài ngày, họ cảm thấy thư thái hơn nhiều.

Nhưng viết đơn điệu không tạo ra sự khác biệt lớn. Người ta viết CÁI GÌ đó mới là điều quan trọng. Pennebaker đã nghiên cứu hai nhóm người. Một số viết vế những sự kiện quá khứ với những cảm xúc họ bộc lộ đối với những sự kiện này. Nhóm kia chỉ viết những chi tiết xẩy ra hàng ngày chẳng hạn như bữa tối họ nấu cái gì. Nhóm người mà tìm hiểu cặn kẽ về cảm xúc của mình ít phải đi bác sỹ hơn. Họ cũng cho biết họ cảm thấy khỏe khoắn hơn trước. Những người mà chỉ viết những chi tiết sinh hoạt hàng ngày không có sự thay đổi về sức khỏe. Điều này chỉ ra rằng viết về những cảm xúc tạo cho trí tuệ và cơ thể minh mẫn và khỏe mạnh hơn.

Khi con người cảm thấy một cảm xúc căng thẳng, như căm giận, và không thể chia sẻ nó với bất kỳ ai, chúng ta thường cảm thấy buồn rầu và lo lắng. Thậm chí điều này có thể làm cho cơ thể suy nhược. Nếu có những vấn đề mà chúng ta không thể nói lên, chúng ta vẫn có thể viết về những cảm xúc của chúng ta. Dù không một ai đọc nó. Ngưới Anh có câu: “Hãy dốc cạn tâm tư.” Câu này muốn nói rằng một cảm giác day dứt tạo cho con người cảm thấy nặng nề. Bởi khi nói về nó, người ta có thể giải tỏa những bức xúc và cảm thấy nhẹ nhàng hơn.

Mặc dù viết lách là cách để giải quyết những cảm xúc, nhưng nó không phải là cách duy nhất. Văn hóa Tây phương, người ta nhìn nhận nó như một thứ bổ ích để ghi chép những cảm xúc tiêu cực của bạn. Nhưng đối với một số nền văn hóa khác thì điều này không phải là cách để người ta giải quyết vấn đề. Jane Wellenkamp đã dành thời gian tìm ra được vài nhóm người ở Indonesia. Bà thấy rằng những người Toraja tin rằng nghĩ về một vấn đề quá nhiều thì có hại cho sức khỏe. Họ luôn cố gắng không đề cập đến những cảm xúc tiêu cực. Đây là một cái nhìn khác về cảm xúc và sức khỏe.

Một cách khác được dùng bởi người Ndembu Tây Phi. Thay vì viết những điều phiền toái, thì người Ndembu cùng nhau họp mặt. công đồng thảo luận vấn đề đó. người ta có thể đưa ra lời thú tội, nơi mà họ có thể giãi bày họ đã hành động sai trái như thế nào và tạ lỗi. Họ thấy đây là cách tốt nhất để giải thoát những bức xúc.

Vậy không phải tất cả mọi nền văn hóa có thể tìm thấy ở việc viết lách là phương pháp tối ưu cho sức khỏe và hạnh phúc. Cũng có sự hạn chế đối với người thử nghiệm nó. Đối với ngưởi mà lần đầu tiên có thể đọc và viết. Nhưng đối với nhiều cá nhân, như Margot VanSluytman việc viết văn đã dẫn đến nguồn hạnh phúc. Thậm chí Margot nói rằng viết văn và làm thơ đã cứu vãn đời cô.

Đức tin Ki-tô giáo cũng đã thừa nhận Thiên Chúa là sự hòa giải. Sự hàn gắn này có thể tỏ ra bằng nhiều cách. Nó có thể đến từ một bác sỹ hoặc một chuyên viên. Nó cũng có thể đến thông qua cầu nguyện. Việc viết lách cũng đang được dùng trên toàn thế giới để giúp đỡ người ta hàn gắn thương đau. Điều đó thật dễ dàng. Và điều đó thật cởi mở!

Nếu bạn cảm thấy băn khoăn lo lắng, hãy cố viết về những suy tư của bạn. Nếu bạn mang cảm nghiệm phiền toái, hãy kể lể trên giấy. Đặt hết mọi cảm xúc của bạn. Có thể bạn sẽ là một trong những người tìm thấy sự hàn gắn và niềm hạnh phúc thông qua viết lách.

Hãy viết bằng lương tâm với thiên chức của người cầm bút.

(Health through Writing)