"Con Người ra đi như đã được ghi chép sẵn từ trước, nhưng khốn thay cho kẻ sẽ làm cho Ngài bị phản nộp".

Khi ấy, một trong nhóm Mười Hai tên là Giuđa Iscariô, đi gặp các thượng tế và thưa với họ: "Các ông cho tôi bao nhiêu, tôi nộp Người cho các ông?" Họ liền ấn định cho ba mươi đồng bạc. Và từ đó, hắn tìm dịp thuận tiện để nộp Người. (Mt 26, 14-25).

Trong nhân gian không biết bao nhiêu chuyện chúng ta được nghe và được biết là trò phản thầy, tớ phản chủ, bạn phản bạn, con bán đứng cha mẹ, vì tham tiền của và danh lợi thú trần gian, không phải là chuyện hiếm xẩy ra. Vì lòng tham lam mà con người chúng ta trở thành nham hiểm như thế đấy! Như biết bao nhiêu phim bộ của Hồng Kông chúng ta được coi, thường thì thấy những chuyện đại loại như thế, coi xong làm chúng ta tức giận kinh khủng. Nếu phản thầy, phản bạn, phản gia đình không thôi thì chẳng ai nói làm chi, nhưng đây sự phản bội thường làm chết người vô tội, mới có chuyện để làm thành sử sách và phim ảnh cho chúng ta coi. Chuyện có khúc mắc, có trần ai bi đát, có lấy nhiều nước mắt thì dân thương mại mới dễ dàng lấy tiền của chúng ta được, thưa có phải không anh chị em?

Như cái tên Giuđa phản Chúa Giêsu đã vì tham 30 đồng bạc mà bán đứng Chúa Giêsu, Thầy quý mến của mình. Quả hắn ta đã bị quỷ nhập vào hắn để vì hắn mà công trình của Chúa Giêsu mới được thực thi đúng theo thời hạn. Tôi không hiểu nếu không có nhân vật Giuđa phản Chúa này thì chắc cũng phải có một Giuđa khác, chứ không thì Cuộc Tử Nạn của Chúa Giêsu và Chúa Giêsu Phục Sinh sẽ không có và không được ghi chép vào lịch sử của nhân loại!?

Phải công nhận nếu hằng năm chúng ta chịu xem phim Cuộc Tử Nạn của Chúa Giêsu, chúng ta mới thấy nhân vật Giuđa là ghê sợ và đáng ghét thật, nhưng nếu chúng ta trầm lắng tâm hồn và suy tưởng về mình một chút, chỉ cần vài phút đồng hồ mà thôi! Chúng ta sẽ thấy rằng trong cuộc đời từ khi có trí khôn đến nay, có những lúc chúng ta có những sự suy nghĩ, lời nói, hay trong hành động của mình, cũng không khác Giuđa mấy đâu! Tuy không đến nỗi như Giuđa đã thật sự bán Chúa là Thầy của mình, nhưng có phải vì lòng tham lam và ganh ghét, chúng ta cũng hành xử gần giống như Giuđa là nếu chúng ta có cơ hội được ai cho tiền và nhất là một khoản tiền không phải là nhỏ, để làm dùm cho ai đó một việc nham hiểm, chắc hẳn chúng ta lấy cớ vì nhà nghèo và vì thấy tiền thì nẩy lòng tham, nên chúng ta cũng sẽ sẵn sàng mà làm theo để cho được số tiền đó!?? Bằng chứng là thời buổi ngày nay có biết bao nhiêu người đang hành nghề bất xứng và đang sống ngoài vòng của pháp luật, đã ngang nhiên chiêu dụ những thanh niên, thanh nữ ngoan hiền, và còn rất khờ khạo vào con đường của tội lỗi của thác loạn! Đã dụ dỗ những con nhà ngoan ngoãn bước theo con đường hư hỏng, của du đãng, của nghiện ngập xì ke ma túy, của cờ bạc, bán thân, và của tất cả những gì làm mê hoặc và làm chết đi một thân thể Chúa ban cho trước đây rất là bình thường.

Vì tham tiền bạc mà con người chúng ta có thể làm được tất cả những gì mà một đầu óc bình thường không thể nào có thể tưởng tượng cho nổi. Như con cái đi theo băng đảng đã bị dụ vào con đường xì ke ma tuý, đến cơn thèm thuốc đã đem cả băng đảng về nhà cha mẹ mình để thanh toán giết chết cả cha mẹ và anh chị em sau khi tra khảo được tiền và rút êm nhẹ trong đêm tối. Đã vì tham lam mà con cái chuốc thuốc độc cho cha mẹ uống để lấy căn nhà hương hỏa. Đã vì tham mà anh chị em phải tranh dành nhau đến đổ máu để lấy gia tài của cha mẹ chết đi để lại cho các con khi ông bà không kịp để lại di chúc. Có nhiều con cái vì lòng tham đã giết cha mẹ mình lấy của cải vì ông bà sống quá thọ. Và còn còn rất nhiều chuyện tương tự như thế nữa!

Lòng tham của con người thì vô đáy thì bất tận cùng! Không ai có thể dò được lòng người. Chỉ có Thiên Chúa là biết rất rõ lòng dạ của chúng ta mà thôi! Con người chúng ta nếu không có Chúa ngự trong tâm hồn thì hẳn có phải chúng ta sẽ đối xử với nhau không khác gì loài dã thú!?? Hằng ngày chúng ta thường gặp gỡ nhau trong sở làm, trong cùng một nơi, nhưng có phải chúng ta ít có thân thiện với nhau hay nói thật rõ ràng ra là không ưa gì nhau!? Thưa vì sao? Có phải vì chúng ta luôn dòm chừng lẫn nhau, không phải vì thương yêu nhau mà xem chừng và lo lắng cho nhau đâu! Nhưng là dòm chừng để xem người này có đi tâu xấu mình với chủ hay không? Hay xem chừng đồng nghiệp của mình có làm hư đồ của mình để hy vọng rằng mình sẽ bị đuổi hay không? Nhất là trong thời buổi tìm việc làm rất khó khăn này! Ai còn được ở lại ngày nào thì biết được ngày đó! Và ai còn được ở lại thì hà tất phải rất thận trọng trong công việc làm vì người này sẽ có thể hại người kia, để mình là người sẽ còn được ở lại sau cùng. Vâng, ai nói con người chúng ta là thương người hay thương anh chị em như thương yêu chính mình!? Tôi không bảo là không có nhưng thưa tìm được một người như thế thì rất hiếm trong xã hội duy vật và tranh dành này! Hiếm như thể tìm cây kim rơi trên thảm cỏ.

Biết thế, hiểu thế, nhưng chúng ta vẫn cứ làm, cho dù Chúa nói về Giuđa như sau: "Thật ra, Con Người sẽ ra đi như đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nộp Con Người, thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn!". Có phải khi chúng ta xem phim Cuộc Tử Nạn của Chúa giêsu, tất cả chúng ta đều thấy sự việc của Giuđa làm là đáng ghét và đáng khinh vô cùng? Vì chúng ta nhìn nhân vật Giuđa, mà thấy rằng Giuđa thì chẳng phải là mình, mình đâu có thể nào như Giuđa được. Chúng ta là con người rất là ngoan đạo, được Chúa thương yêu vô cùng, chúng ta nào lại làm như thế bao giờ!? Có phải cũng y như lời của tất cả các tông đồ đã nói và đã hứa với Chúa là sẽ không vấp phạm vì Chúa??? Ấy vậy vì cớ gì mà Thánh Phêrô đã chối Chúa đến 3 lần? Rồi lý do gì mà Giuđa đã sinh lòng tham mà nộp Chúa? Chúng ta thử ngồi một mình mà thử cáo tội chúng ta thử xem? Bao nhiêu lần chúng ta chối Chúa ví dụ như mắc cở hay cảm thấy xấu hổ khi phải làm Dấu Thánh Giá ngoài công cộng? Thông thường chúng ta khi ra ngoài nơi công cộng ăn thì tránh không làm Dấu Thánh Giá vì ngại người này nhìn người kia dòm ngó, mà chỉ làm Dấu Thánh Giá khi đi với một số đông người cùng là có đạo Công Giáo với nhau mới dám làm Dấu Thánh Giá mà thôi! Vì sao!? Rồi thì có nhiều khi chúng ta nói chuyện đùa cợt với nhau lại đem Chúa ra làm trò cho thiên hạ cười. Vì sao!? Và còn nhiều cách thức mà chúng ta chối Chúa, phỉ báng, nhạo báng, và làm cho Chúa phải đổ mồ hôi máu vì chúng ta, vì tất cả chúng ta đều xa tránh Chúa trên chặng đường đau khổ của Ngài. Thưa Ngài, vì ai mà Ngài phải chịu Cực Hình và Chết trên Thập Giá? Vì những con người vô tình, vô lương tâm, vô trách nhiệm, vô tình, vô liêm sỉ của chúng con ư!????

Lậy Chúa Giêsu! Đấng đã vì thương yêu nhân loại chúng con đến hơi thở cuối cùng của Ngài. Nhận cái chết thật tang thương, thật ê chề, thật nhục nhã, vì con người bội phản của chúng con. Vâng, thưa Chúa Giêsu, tất cả chúng con đều là Phêrô và đều là Giuđa đây! Chúa chết cho chúng con có đáng lắm không? Xin cho chúng con nhìn ngắm Chúa để thấy rằng nếu không vì Chúa xuống trần gian để Cứu Độ chúng con thì thử hỏi con người chúng con sau cuộc sống tạm bợ của trần gian này, thì đời sau chúng con sẽ đi đâu, sẽ đến một nơi hư vô nào!? Hay tất cả sẽ phải xuống hỏa ngục đọa đầy đời đời kiếp kiếp nếu không nhờ vào Lòng Thương Xót hải hà và một tình yêu vô cùng độ lượng của Chúa, Chúa ơi!