Hỡi nàng Đalila xinh đẹp
Ta dẫn nàng đi giữa cánh đồng
Ngát hương thơm mùi sữa cam tùng
Tình yêu ngọt ngào như táo chín
Ta say rượu quý, ngất ngây hương
Nghe đâu đây khúc nhạc Nghê Thường
Bên người yêu tuyệt trần kiều diễm!

Hỡi Đalila đầy quyến rũ
Ta say nàng hoan lạc trào dâng
Đất Giuđa hớn hở nhảy mừng
Núi Tao Phùng tưng bừng hoan hỷ
Hãy vui lên thiếu nữ Sion
Suối tình yêu tuôn chảy ngập tràn
Hãy vui lên, ngàn muôn hải đảo!

Ôi! Đức Chúa, Chúa Tể Càn Khôn
Xin Ngài trút cơn giận trên con
Xin Ngài dẫn con ra ánh sáng
Gánh chịu điều công chính của Ngài
Rượu, đam mê, tất cả cuốn trôi
Còn chén đựng hoang tàn, đổ nát
Và vương miện anh dũng rã rời!


Hỡi nàng Đalila quỉ quyệt
Ta say tình quên những điều răn
Là đường đi, chìa khóa khôn ngoan
Men rượu, men tình, ta mất trí
Còn đâu sức mạnh với hàm lừa
Xé mảnh sư tử của ngày xưa
Cổng thành trên vai không hề nặng!

Hỡi nàng Đalila phản bội
Nàng như người canh giữ vườn đêm
Trên tay nàng trườn con rắn độc
Vây hãm cả Giêrusalem
Thay vì thắt lưng, sợi dây thừng
Không còn bím tóc, đầu cạo trọc
Và mật ngọt là vết sắt nung!

Ôi! Xin Ngài, Đức Chúa Giavê
Trên vai con, cối đá nặng nề
Đang xay nhuyễn lòng con sám hối
Đôi mắt con, cửa sổ tâm hồn
Đã đóng lại tấm màn đổi mới
Con chân thành hối tiếc ăn năn
Vì đời con, vết hằn dục tính
Nỗi nhục nhằn của tuổi thanh xuân!


Lạy Ngài, Đức Chúa từ muôn thuở
Xin đừng ngoảnh mặt chẳng nhìn con
Núi Sinai vang lời khiển trách
Đỉnh Khôrếp tuyên án khổ hình
Con ước ao được chính thân mình
Hóa tro bụi chung cùng dục vọng
Để trong Ngài sức mạnh vô bờ
Hồn con sống mãi tới thiên thu!


(Viết phỏng theo Kinh Thánh: Sách Thẩm Phán)