GIÁO XỨ BẮC HÀI – HẠT HỐ NAI – GP XUÂN LỘC

MÙNG HAI TẾT LỄ KÍNH NHỚ TỔ TIÊN ÔNG BÀ CHA MẸ

Từ sáng sớm trong tiết xuân đầm ấm ngày mùng hai tết Nguyên Đán Kỷ Sửu ( 27/1/2009 ), Cộng Đoàn Giáo Xứ Bắc Hải, Hạt Hố Nai, Giáo Phận Xuân Lộc, quy tụ về nghĩa trang của giáo xứ để hiệp dâng Thánh Lễ cầu nguyện cho Tổ Tiên Ông Bà Cha Mẹ những người ruột thịt thân yêu trong gia đình.

Về dự lễ, chúng tôi thấy có đông các Tu Sỹ nam nữ, quý ông bà anh chị em từ nhiều nơi trong Nước, có những người từ rất xa cách nửa vòng trái đất cũng về xum họp vui xuân và dự lễ kính nhớ đến những người đã khuất.

Mở đầu Thánh Lễ, Cha Phó Đaminh Trần Mạnh Duyên chủ tế, Ngài Dâng lời kính chào quý Cha, Qúy Tu Sỹ nam nữ và Qúy Cụ, Qúy Ông bà anh chị em, Ngài ngỏ lời đầu lễ: “ Dân tộc Việt Nam chúng ta có truyền thống đạo đức rất đáng trân trọng, chữ Hiếu lúc nào cũng được đặt làm đầu, và vì thế, việc đền ơn báo hiếu Tổ Tiên Ông Bà Cha Mẹ mang một tầm vóc rất quan trọng trong đời sống cá nhân cũng như gia đình ….”

Bài giảng trong Thánh Lễ, Cha xứ Đaminh Bùi Văn Án, với cung giọng trầm bổng mạch lạc rõ ràng, đầm ấm đầy truyền cảm, Ngài chia sẻ với cộng đoàn.

Trọng kính quý Cha ! kính thưa quý Tu Sỹ ! kính thưa cộng đoàn phụng vụ !

Sáng hôm nay mới thức dậy, có lẽ mỗi người chúng ta đều nghe những bài thánh ca vang vọng bởi hệ thống âm thanh của giáo xứ, và ngay khi đặt chân vào phần đất thánh này, những bài ca về Đạo Hiếu vang vọng bên tai chúng ta, “ Chim có tổ nước có nguồn, con người cũng có tổ tiên …” và sự hiện diện của một cộng đoàn hết sức đông đảo trong ngày mùng hai tết nơi phần đất thánh này, điều đó làm cho chúng ta suy nghĩ về Đạo Hiếu.

Tôi thiết nghĩ ! chúng ta hiện diện nơi phần đất thánh này ngay sáng ngày mùng hai tết, ngày mà Giáo Hội Việt Nam dành riêng để nhắc nhớ chúng ta “ Kính nhớ Ông Bà Tổ Tiên “, chúng ta hiện diện nơi đây, không phải chỉ cầu nguyện cho những người đã khuất, nhưng đặc biệt giờ phút này, và cách đặc biệt hơn nữa trong năm mà chúng ta đang sống chủ đề Giáo Dục Gia Đình, thì chúng ta sẽ kín múc từ nơi Chúa Xuân một nguồn sức sống, chúng ta học nơi Đức Giesu bài học “ Trở thành người con ngoan trong gia đình “.

Kính mời anh chị em, chúng ta suy nghĩ đôi điều về cái đạo hiếu của Dân Việt chúng ta, về những bài Sách Thánh mà chúng ta nghe dậy về ngày tôn kính Ông Bà Cha Mẹ Tổ Tiên chúng ta.

“ Phụ Mẫu tại bất viễn du, du tất hữu phương “ Đức Khổng Tử khi xưa đã dậy những điều, có thể nói được là nhỏ nhặt như thế để thể hiện cái lòng tôn kính ông bà, để tỏ lòng thương mến cha mẹ chúng ta, cha mẹ còn sống thì không nên đi chơi xa, và đi đâu thì phải cho biết có nơi có chỗ. Từng li từng tí như thế, và nếu chúng ta đọc lại những lời dậy dỗ của Đức Khổng, thì chúng ta sẽ thấy rằng, còn biết bao nhiêu những lời căn dặn, những phong tục tỉ mỷ, mà trong cái hoàn cảnh xã hội ngày hôm nay, có thể rất nhiều điều không phù hợp nữa; Nhưng cái tinh thần đó, tôi thiết nghĩ nó vẫn còn phải được tất cả mỗi chúng ta khắc ghi và xử đối với Ông Bà Cha Mẹ Tổ Tiên của mình.

Chúng ta cũng có những câu Ca Dao mà không ai trong chúng ta có thể quên được ! “ Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chẩy ra, một lòng thờ mẹ kính cha, cho tròn chữ hiếu mới là đạo con …” Đối với người công giáo, thì chúng ta đã quá rõ rồi ! những từ “ Thờ “ và từ “ Kính “ là chúng ta dành cho Thiên Chúa, Đấng đã tác thành nên chúng ta. Chúng ta dành cho Đức Mẹ, dành cho các Thánh, nhưng vấn đề chúng ta đã dùng những từ đó dậy chúng ta cái nghĩa vụ phải có đối với cha mẹ chúng ta, ông bà tổ tiên chúng ta, thì như thế ! rõ ràng chữ Hiếu đó không phải là cái gì chúng ta có thể làm ! hoặc không làm ! chữ Hiếu đó có thể là chúng ta làm ngày hôm nay, nó khác với hôm qua; Nhưng chữ Hiếu đó, nó chính là một cái đạo mà tất cả những ai làm con đều phải giữ !. Như lời cha phó chủ tế nhắc nhở ngay đầu Thánh Lễ: “ cho dù Lương giáo, cho dù người theo tôn giáo nào, thì Dân Tộc chúng ta vẫn luôn coi chữ Hiếu là cái đạo làm người phải giữ “.

Kính thưa anh chị em ! còn đối với người tín hữu chúng ta, chúng ta cần phải tôn trọng chữ Hiếu này hơn nữa ! bởi vì trong mười điều răn, mà ba điều răn mà Thiên Chúa dậy chúng ta phải có đối với đấng tạo hóa, đối với Thiên Chúa, thì những điều răn còn lại Chúa dậy chúng ta cái bổn phận đối với nhau,, cái xử thế, mối tương giao này ngay giữa chúng ta với anh chị em mình, thì điều răn đầu tiên mà Chúa dậy chúng ta, đó là giữ lòng thảo kính đối với ông bà cha mẹ của mình.

Sách Đức Huấn Ca, bài đọc mà chúng ta thường đọc, trong những ngày cầu cho cha mẹ, “ Nhắc đến cho chúng ta lòng thảo hiếu, đối với cha mẹ, đem lại nhiều lợi ích để đền bù tội lỗi, để con cái sau này thảo hiếu lại, và những lời cầu nguyện của chúng ta sẽ được Chúa nhận lời “.

Phúc âm theo Thánh Luca, viết lại cho chúng ta mẫu gương của Đức Giesu nơi mái ấm Nagiaret một câu tóm tắt thôi, đáng cho chúng ta suy ngẫm ! “ Rồi Ngài theo chân mẹ trở về Nagiaret và vâng lời các Ngài “ Một vị Thiên Chúa của nhân loại nhưng đã coi trọng Đấng đã sinh thành nên mình, trong tư cách làm người Đức Giesu nơi mái ấm Nagiaret đó hằng vâng phục mẹ Maria và Thánh Cả Giuse, và cụ thể trong bài tin mừng chúng ta vừa nghe, những người Do Thái khi xưa, đã nại ra những bổn phận họ chu tất, theo cái thời luật dậy, để có thể nói được là xao lãng đi cái bổn phận phải thờ cha kính mẹ, thì Đức Giesu đã chỉnh đốn cái quan niệm lệch lạc đó, “ Như thế các ông dựa vào truyền thống của các ông mà hủy bỏ lời Thiên Chúa “ và như thế, Đức Giesu xác định với mỗi người chúng ta rằng, “ Cái tâm tình và thái độ tôn trọng, thảo kính đối với ông bà tổ tiên, đó chính là lời Thiên Chúa dậy chúng ta !.

Đặc biệt trong năm nay ! năm mà chúng ta sống chủ đề, “ Giáo Dục Gia Đình “ theo giáo huấn của Thánh Tông Đồ Phaolo, chúng ta thấy vị Tông Đồ đó đặc biệt nhấn mạnh đến cái đạo hiếu, đến cái nghĩa vụ vợ chồng, đến cái bổn phận của cha mẹ đối với con cái như thế nào, kẻ làm con phải vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, điều đó là điều phải đạo, là hãy tôn kính cha mẹ, đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này, lời mà Tông Đồ Phaolo vừa nhắc lại trong bài đọc mà chúng ta vừa nghe.

Kính thưa qúy ông bà anh chị em thân mến ! có lẽ, ngày hôm nay, hơn lúc nào hết, những bài thánh ca, những bài hát về đạo hiếu, thích được nhiều người lắng nghe, thích được nhiều người dùng, chúng ta thấy là, đặc biệt là quý ông bà Hải Ngoại về, thích mua những cái băng nhạc, những đĩa nhạc nói về đạo hiếu.

Chúng ta cũng thấy chiều hôm qua ! đi ngang qua phần đất thánh này, và giờ đây cụ thể, anh chị em thấy, các phần mộ của thân nhân của mình rực rỡ hoa nến ! một khung cảnh rất là đẹp !; Nhưng ngược lại, thưa quý ông bà và anh chị em ! trong hoàn cảnh ngày hôm nay ! trong các gia đình, và ngay cả trong các gia đình Kito hữu chúng ta vẫn phải chấp nhận một thực trạng, đó là “ Cha mẹ đau khổ về con cái “ và xin lỗi quý ông bà anh chị em, những người đứng trên cương vị làm cha làm mẹ, nhiều khi con cái ngày hôm nay, cũng đã mất đi một cái hình ảnh rất đẹp về những Đấng Phụ Mẫu của mình ! Tại sao thế ?.

Thưa ông bà anh chị em ! tôi thiềt nghĩ ! có thể nhiều người đổ thừa cho rằng, ngày hôm nay chúng ta chịu ảnh hưởng của Văn Minh Tây Phương, nhiều người cho rằng, chúng ta tiếp cận với những cái giao lưu của những cái Văn Hóa Hiện Đại. v.v.v. nhưng tôi thiết nghĩ ! cái nét căn bản là chúng ta đánh mất đi, hoặc là giảm sút đi lòng tôn thờ Thiên Chúa ! khi người ta gạt bỏ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống của mình, thì Đức Kito đã đậy chúng ta “ Là hãy nhận ra dung mạo của Người nơi anh chị em đang sống xung quanh “, và chính vì thế ! tôi thiết nghĩ ! Thánh Lễ hôm nay, chúng ta hiện diện nơi phần đất thánh này, để trước hết cầu nguyện cho Ông Bà Cha Mẹ Tổ Tiên chúng ta những người đã khuất, nhưng nguyên điều đó thôi chưa đủ ! chúng ta còn phải cầu nguyện, để chúng ta học nơi Thiên Chúa ! đặc biệt nơi hình ảnh của Đức Giesu con Thiên Chúa làm người, cách sống làm người, cách sống làm con, cách sống làm bạn, đối với tất cả mọi người.

Đứng trước phần mộ cha cố Phero hôm nay, tôi đã thưa lên với Người ! xin Người hằng bầu cử cùng Chúa, chúc lành cho công việc mà Giáo Xứ chúng ta sắp thực hiện !. Cũng như ngày giỗ của cha cố Gioan Baotixita, tôi cũng đã thưa với cộng đoàn, tôi đã thăm viếng phần mộ của Ngài và xin phép Ngài. “ Để nếu đẹp lòng Chúa ! thì xin cho chúng con được tu sửa lại ngôi nhà thờ mà chính Ngài cũng như giáo dân, cũng như tất cả các vị tiền bối của chúng ta đã góp công xây dựng “.

Thế nhưng ! đồng thời chúng ta cầu nguyện với các Đấng, cái lời cầu xin như thế, thì chúng ta cũng sẽ thấy cái việc mà chúng ta phải làm hôm nay cũng vậy thưa anh chị em !.

Chúng ta hiện diện bên phần mộ của những người thân chúng ta, để cầu nguyện cho các Ngài, nhưng nơi phần mộ những thân nhân này, có lẽ chúng ta học lại, chúng ta thấy được cái nhiệm vụ trước mắt là chúng ta phải làm khi còn sống thì chẳng cho ăn đến khi thác xuống làm văn tế ruồi.

Có lẽ hiện diện nơi phần mộ của người cha, hoặc người mẹ chúng ta đây, chúng ta đang hối tiếc lại những gì chúng ta đã, đáng lẽ chúng ta phải làm, mà chúng ta đã không làm ! thì hôm nay, chính sự hiện diện này, nơi phần mộ những người đã khuất, chúng ta đọc được Thánh Ý Thiên Chúa ! và học được cái bài học, mà chúng ta phải thực hiện với những người còn đang sống, chính có thể là một người Cha người Mẹ, đó có thể là cả Cha lẫn Mẹ, đó có thể là người Anh người Cậu, người Dì … chúng ta, mà chúng ta phải thể hiện lòng đạo hiếu khi chúng ta còn có thể làm.

Thưa anh chị em ! chớ chi trong năm Giáo Dục Gia Đình, chúng ta khắc ghi lời câu đối, chúng ta treo nơi Thánh Đường, thỉnh cầu ơn Thiên Chúa xin cho chúng ta biết hằng ngày chạy đến với Thiên Chúa, để thể hiện lòng tôn thờ Ngài, xin cho chúng ta năng gặp gỡ Chúa Giesu mỗi ngày để chúng ta học nơi Ngài, cái bổn phận chu toàn Thánh Ý Thiên Chúa Cha và bổn phận làm con nơi mái ấm gia đình Nagiaret, và chớ chi chúng ta cũng đọc được cái vế câu là “ Mừng Xuân Ghi Nhớ Đức Tổ Tiên “ chớ chi cách sống của chúng ta, sống như thế nào để cha mẹ đã khuất, ông bà đã khuất, cảm thấy hài lòng nơi Vĩnh Phúc, và những Đấng đang hiện diện với chúng ta cảm thấy hạnh phúc bởi vì mình đã xây dựng lên và ngày hôm nay vẫn còn đang diễm phúc, vẫn còn đang nhìn thấy lũ cháu đàn con.

Và ước chi như một lời ngỏ cuối cùng ! cũng xin các Đấng sinh thành như các cha mẹ còn sống chúng ta cũng ý thức được điều đó ! “ Sống như thế nào, để khi chúng ta nằm xuống, con cái vẫn ghi nhớ công đức của mỗi chúng ta ! Mong được như vậy !"