Thái Hà - Tòa Khâm sứ: Cảm nhận của một tân tòng

Tôi là một người mới theo đạo.

Thú thật, khi tới lớp giáo lý dự tòng không phải do tôi tò mò hay ham thích tìm hiểu về đạo Thiên Chúa mà là do bạn trai tôi, người chồng tương lai của tôi đã dẫn dắt tôi đến với lớp.

Đầu tiên trong sự suy nghĩ tôi đến lớp học chỉ để hoàn tất thủ tục hôn nhân Công giáo mà thôi. Trong sự suy nghĩ của tôi lúc đó tôi thực sự không tin có Chúa. Chúa đối với tôi là một sự trừu tượng, một người không có thật và với tôi những người Công giáo thực sự rất khó hiểu và tôi thấy ngạc nhiên khi họ luôn tin vào một "người" mà họ chưa từng được nhìn thấy hay đã từng gặp gỡ, nhưng họ lại luôn xác tín và cầu nguyện với "người" đó.

Nhưng trong suốt quá trình học hỏi tại lớp giáo lý dự tòng, qua những thánh lễ và qua những người Công giáo tôi đã gặp, chia sẻ và tâm sự cùng họ đã làm cho sự suy nghĩ và cách nhìn nhận của tôi với đạo Thiên Chúa, với người công giáo hoàn toàn thay đổi.

Tôi đã hoàn toàn tin rằng có Thiên Chúa thật, mặc dù tôi chưa được gặp và nhìn thấy Ngài. Tôi đã thực sự tin vào nhũng lời cầu nguyện với Thiên Chúa, với Mẹ Maria.

Vì sao ư ? Vì tôi đã được chiêm ngưỡng Mẹ làm dấu lạ tại Linh Địa Đức Bà. Quả thật lúc đó như có một luồng điện rất mạnh chạy xuyên suốt trong người tôi. Chính vì hình ảnh đó, vì những cảm giác đó đã khiến tôi tin vào các mầu nhiệm của Thiên Chúa và Mẹ Ma-ri-a và tôi cũng đã bắt đầu đọc kinh cầu nguyện cùng các Ngài.

Dù rằng những lời kinh, lời cầu nguyện của tôi rất đơn sơ mộc mạc vì tôi chỉ cầu nguyện theo những gì tôi cảm nhận được trong tâm hồn tôi và sau những lần cầu nguyện đó càng ngày càng làm tôi tin tưởng hơn vào tình yêu của Đức Mẹ đã dành cho tôi.

Cũng chính trong khóa học này tôi đã học hỏi được rất nhiều điều mà trước kia với bản tính của tôi thì đó là một sự đối nghịch rất lớn. Tôi đã học được tính khiêm nhường, nhẫn nại, vị tha và hy sinh điều này được thể hiện rất rõ ràng qua việc cộng đoàn giáo xứ Thái Hà đi tìm công lý và sự thật ở linh địa Đức Bà. Họ đã rất nhẫn lại, xác tín trong các buổi cầu nguyện, họ đi cầu nguyện không phải vì tư lợi cá nhân mà là vì một đức tin, một niềm xác tín cho công việc họ đang làm, để cho Giáo xứ mà cao hơn là Hội Thánh có thêm phương tiện phục vụ cho việc phụng thờ Chúa.

Dù cho trong các buổi cầu nguyện mà đặc biệt là thời gian gần đây đã có nhiều người vì sốt sắng tham gia cầu nguyện đã bị người ta sỉ vả, bôi nhọ, vu oan, bắt bớ nhưng họ vẫn nhẫn nại không đáp trả lại bằng những hành động tương tự mà họ lại tiếp tục cầu nguyện. Thậm chí họ còn cầu nguyện cho cả những kẻ đang bách hại họ. Điều đó đã làm tôi đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác và những người như họ đã làm cho tôi thêm hiểu biết về Thiên Chúa hơn, về những người Công giáo hơn.

Đặc biệt qua những lời kinh đọc hàng ngày hay trong những thánh lễ đã dậy cho tôi những bài học vô cùng quý giá về lẽ sống, để làm sao trở nên nhưng con người công chính. Tôi thực sự rất thích với những lời kinh trong 8 mối phúc thật đặc biệt là mối phúc thứ 8: " Ai chịu khốn nạn vì đạo ngay ấy là phúc thật vì chưng Nước Trời là của mình vậy". Vì chính những gì tôi đã đươc chứng kiến, đã được trải qua và cảm nghiệm thấy qua các buổi cầu nguyện và qua các con người hiện đang phải khốn đốn chỉ vì đã dám đứng lên tuyên xưng đức tin, đi tìm công lý và sự thật trong hòa bình.

Giờ đây tôi nguyện với bản thân và cầu xin cùng Chúa sẽ theo gương những người Công giáo chân chính đó và luôn sống theo lời Chúa để xứng đáng và tự hào dược gọi là con cái của Ngài. Và nguyện sẽ cố gắng sống ngay lành để làm chứng nhân mời gọi những ai chưa biết Chúa đến để tìm hiểu về Ngài về đạo của Thiên Chúa, Đạo của tình yêu thương.

Một kinh mà tôi thường xuyên nghe và hát hàng ngày sẽ làm câu kết cho bài cảm nghiệm của tôi mà theo tôi chỉ một câu đó thôi đã rất súc tích, đầy đủ những gì tôi muốn nói: " Tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết". Amen