Nhân Tố Cho Niềm Hy Vọng: Đức Tin Kitô Giáo

(Viết riêng cho 8 Anh Hùng Thái Hà – Hà Nội)

Tưởng chừng sau Thế Vận Hội Peking 2008 dân tộc Tibet cũng xa dần theo gót chân của những người khách Phương Tây tham dự trở về quê hương của họ. Cao trào ủng hộ Tibet trước Thế Vận Hội đạt đến mức tuyệt đỉnh dần dần đã chìm vào dĩ vãng. Không hẳn như vậy, Tibet vẫn là một ngọn lửa âm ỉ chờ lúc bùng phát. Đỉnh cao của ngọn lửa đang lan tràn đến tây phương, khi Quốc Hội Âu Châu đón tiếp Đức Dalai Lama vào ngày 03-12-2008, các dân biểu ủng hộ Ngài bằng cách tất cả đứng lên (Ovation) trân trọng chào đón Ngài tại thành phố Strasbourg, nhiều vị dân biểu đã đeo khăn quàng trắng, một biểu tượng ủng hộ người Tibet, cộng thêm đó một phong trào ăn chay (không ăn uống trong ngày này) của nhiều nghị viên Âu Châu để mỗi khi cơn đói đến thì họ nghĩ đến dân tộc Tibet đang bị đàn áp. Đức Dalai Lama được đón chào tại quốc hội Âu Châu như một minh tinh điện ảnh (Popstar) và rất ít khi trong tòa nhà quốc hội này không còn một ghế trống. Ai cũng muốn nói lên tình liên đới với dân tộc Tibet qua sự hiện diện của Đức Dalai Lama.

Nghị Viên Thomas Mann, người điều hợp của quốc hội Âu Châu về vấn đề Tibet phát biểu rõ ràng: „Bộ máy tuyên truyền vĩ đại của Tàu cộng trong việc tổ chức Thế Vận Hội đã hoạt động thành công tích cực. Họ cứ tưởng vấn đề Tibet như vậy đã qua đi. Những gì đang xảy ra tại đây (quốc hội Âu Châu) cho thế giới biết rằng: vận mạng của dân tộc Tibet đối với Âu Châu rất quan trọng.“

Một thách thức to lớn cho anh cộng sản Tàu vĩ đại! Âu Châu chưa bao giờ trực tiếp đối diện gay cấn với Tàu cộng sản như thế, cho dù trước đó vài ngày Tàu đã huỷ bỏ cuộc hội nghị thương thảo giữa Châu Âu và Tàu vào ngày 04-12-2008 để phản đối cuộc tiếp rước Đức Dalai Latma tại Âu Châu. Căng hơn nữa khi tổng thống Pháp, ông Nicolas Sarkozy, đương kim chủ tịch Liên Hiệp Âu Châu sẽ gặp Đức Dalai Lama vào ngày 05-12-2008 tại Danzig, Ba Lan. Tự nhiên Liên Hiệp Châu Âu trở nên cứng đầu! Các nghị viên tỏ rõ lập trường qua ông Martin Schulz, trưởng khối của đảng xã hội: „Cộng sản Tàu vẫn cần đến thế giới và thế giới cũng cần đến Tàu, điều này làm cho chúng tôi an tâm“ .

Điều đáng nói ở thành phố cảng Danzig, miền tây bắc Ba Lan giáp giới Đức là nơi hội tụ các anh hùng đoạt giải Nobel Hòa Bình, dịp kỷ niệm 25 năm ông Lech Walesas, anh hùng đấu tranh của Ba Lan lãnh giải thưởng này. Ông Walesa đã đấu tranh cho công đoàn Đoàn Kết (Solidarnosc) chống lại cộng sản độc tài Ba Lan và đòi quyền tự do dân chủ cho người dân Ba Lan. Sau những cuộc đình công lan rộng của thợ thuyền ông Walesa đã thành lập công đoàn tự do đầu tiên tại xưởng tàu Danzig vào tháng 8 năm 1980. Công đoàn này lấy danh hiệu Đoàn Kết. Thành phố Danzig đã trở nên một biểu tượng tự do của lịch sử Châu Âu. „Ngài đã góp công giật sập bức màn sắt, nó đã là một tủi hổ cho nhân loại“ , lời phát biểu của tổng thống Pháp Sarkozy khen ngợi ông Walesa trong dịp lễ này.

Tại Danzig tổng thống Pháp Nicolas Sarkozy, cũng là đương kim chủ tịch Liên Hiệp Âu Châu đã tiếp kiến riêng Đức Dalai Lama trong vòng 30 phút và được Ngài đeo khăn trắng trên vai tổng thống. Một sự can đảm của tổng thống Pháp (vì trước khi khai mạc Thế Vận Hội Peking ông Sarkozy và chính quyền Pháp sợ uy lực kinh tế của cộng sản Tàu đã một lần khước từ đón tiếp Đức Dalai Lama tại Paris), vì gián tiếp cho thế giới biết Pháp quốc ủng hộ đường lối đối thoại ôn hòa của Đức Dalai Lama về vấn đề Tibet với cộng sản Tàu. Văn phòng báo chí lưu vong Tibet nhận định: "Cuộc gặp gỡ giữa tổng thống Pháp và Đức Dalai Lama là một dấu hiệu ủng hộ mạnh mẽ đối với dân tộc Tibet, chúng tôi đã tận lực tranh đấu từ lâu, với sự bất bạo động."

Nhìn lại lịch sử biết bao nhiêu chông gai, bắt bớ và tù tội cho công đoàn Đoàn Kết. Sau một năm rưỡi thành lập Solidarnosc, đảng cộng sản khát máu Ba Lan dưới quyền lãnh đạo của bạo chúa Wojciech Jaruzelski đã dẹp tan công đoàn Đoàn Kết. Ông Walesa bị giam lỏng tại gia trong nhiều năm. 1983 ông nhận giải thưởng Nobel Hoà Bình, tuy nhiên đã gửi bà Walesa đến thành phố Oslo lãnh giải Nobel thay cho chồng vào ngày 10-12-1983. Lúc đó ông sợ rằng nhà độc tài Jaruzelski không cho trở về Ba Lan khi chính mình đi nhận giải Nobel.

Đảng cộng sản Ba Lan cũng như toàn cõi Đông Âu lúc ấy vâng phục làm chư hầu cho người anh cả Xô Viết. Trong nội địa Ba Lan có hơn 200.000 hồng quân Xô Viết chấn cứ các mấu chốt quân sự quan trọng, không một ai có thể thoát khỏi tầm kiểm soát của mật vụ Ba Lan lẫn Xô Viết. Kỷ niệm ngày nhận giải Nobel ông Walesa phát biểu: „Vào thập niên 80 không một nhà chính trị Âu Châu nghĩ đến đảng đối lập (Solidarnosc) tại Ba Lan có cơ hội để chiến thắng bọn độc tài đảng trị cộng sản ở Ba Lan.“ Ông Walesa hồi tưởng lại và thú nhận: „Khi ấy chúng tôi chỉ dựa vào sức mạnh của ơn trên từ trời cao, giá trị tinh thần đoàn kết và tin vào Thiên Chúa.“

Cả thế giới tự do lẫn cộng sản không thể ngờ rằng, chỉ sau 10 năm từ 1980 đến 1990 cộng sản Ba Lan bị đổ vỡ, phá sản hoàn toàn và Ba Lan thay đổi chính thể dân chủ tự do với cuộc bầu cử dân chủ lần đầu tiên trên toàn quốc chọn ông Lech Walesa làm tổng thống Ba Lan.

Bánh quay lịch sử luôn chuyển động không ngừng. Và không có gì được gọi là bền vững cho dù các thể chế sử dụng bạo tàn, độc đảng, phản dân chủ, tù đày. Chúng ta còn nhớ đến cuộc Nội Dậy Mùa Xuân tại Prag của dân tộc Tiệp vào năm 1968, mà nước này mới kỷ niệm đau thương 40 năm bị cộng sản Liên Xô đưa xe tăng vào đàn áp, bắn giết người dân biểu tình ôn hòa. Một thành quả hào hùng của Tiệp cũng giống như dân tộc Ba Lan đã gặt hái được bằng các cuộc đấu tranh bền bỉ cho tự do và dân chủ. Chúng ta cũng học hỏi được nơi dân tộc Đức, một nơi được gọi là chiếc hào tiên phong mũi nhọn phá đổ được bức tường ô nhục Bá Linh, góp phần phá hủy và tận diệt toàn bộ khối cộng sản vững chắc tại Đông Âu.

Người dân Đông Đức chỉ bắt đầu bằng các cuộc cầu nguyện đốt nến âm thầm vào thứ hai hàng tuần tại thành phố Leipzig vào năm 1981, sau đó nhóm này liền bị mật vụ Stasi Đông Đức dập tắt ngày lập tức. Vào năm 1985 „nhóm cầu nguyện cho hòa bình“ lại được khơi dậy và lan truyền đến những người không phải là Kitô hữu. Phần đông trong nhóm cầu nguyện này thuộc giáo hội Tin Lành và nhiều mục sư Tin Lành tham gia lãnh đạo. Tại nhà thờ Nikolais - Leipzig có giờ cầu nguyện cho hòa bình do 2 mục sư tin lành, làm tuyên úy giới trẻ là W. Groeger và C. Fuehrer tổ chức. Bạo dạn nhất đã xảy ra vào ngày 04-9-1989 với các biểu ngữ biểu tình đòi hỏi dân chủ, tự do ngôn luận và mở cửa biên giới, ngay giữa lòng thành phố Leipzig.

Vào ngày 09-10-1989 toàn dân Leipzig xuống đường với 70.000 người với một sức mạnh vỡ bờ làm cho công an mật vụ chốn chạy. Đảng cộng sản Đông Đức SED lâm vào ngõ cụt không lối thoát. Làn sóng đòi tự do đã lan rộng trên các thành phố Dresden, Rostock, Plauen, Đông Bá Linh… Vào mỗi thứ hai sau đó số người biểu tình càng đông, cao điểm nhất với 300.000 người xuống đường tại Leipzig vào ngày 06-11-1989 và chỉ 3 ngày sau đó cộng sản Đông Đức SED sợ hãi và phải mở cửa biên giới thông thương giữa Đông và Tây Đức. Toàn thể nước Đức ăn mừng, người dân đập tường ô nhục Bá Linh mang những viên gạch về làm kỷ niệm. Một giấc mơ của dân tộc Đức kéo dài gần nửa thế kỷ mới trở thành hiện thực.

Đạt được như thế, trước đó nhiều người dân bị kết án, bị tù tội, bị đổ vạ cáo gian cũng như bị khủng bố. Ví dụ có một hôm tại nhà thờ Nikolais với khoảng 600 giáo dân trong khi đó vòng ngoài đã bị bao vây bởi 1.000 công an mật vụ. Một phép lạ, khi vị mục sư C. Fuehrer, người khởi xướng „nhóm cầu nguyện cho hòa bình“ đã nhìn ra: „Tuyệt vời, khi đạt được dân chủ và thống nhất đất nước trong tự do dân chủ, cho đến một tấm kính nhỏ của nhà thờ Nikolais cũng không bị phá vỡ.“

Tại Tibet đang có những biến chuyển đấu tranh ôn hòa và cũng có bạo động. Trong nội địa Tàu cộng hằng ngày vẫn xảy ra hàng trăm cuộc biểu tình chống bất công, chống cưóp đất, chống tham nhũng. Những gì Đức Dalai Lama đang ôn hòa đấu tranh có thể lôi kéo được sự đồng tình của thế giới tự do và đang làm cho cả tỷ dân Tàu sợ hãi như họ đã ứng xử thất cách với Liên Hiệp Châu Âu trong tuần vừa qua như chính quyền Tàu đã hoãn vô hạn định cuộc họp thượng đỉnh lần thứ 11 giữa Âu Châu và Tàu cộng cũng như bỏ cuộc họp thượng đỉnh Pháp - Tàu vào đầu tháng 12 ở thành phố Lyon. Âu Châu đang mạnh dạn đặt vấn đề nhân quyền và tự do tôn giáo với cộng sản Tàu lẫn cộng sản Việt Nam. Việc này họ đang nghiêm minh thực hiện.

Tại Việt Nam, ngày 08-12-2008 sẽ là biến cố quan trọng cho 8 người dân vô tội bị đưa ra tòa án tại UBND phường Ô Chợ Dừa. Cuốc đấu tranh của 8 anh hùng Việt Nam này đang đi trên lộ trình của Lech Walesa ngày xưa tại Ba Lan. Chúng ta có thể lập lại lời nói vững vàng của ông trong sự vô vọng đối đầu với sức mạnh đàn áp thô bạo của cộng sản Ba Lan: „Khi ấy chúng tôi chỉ dựa vào sức mạnh của ơn trên từ trời cao, giá trị tinh thần đoàn kết và tin vào Thiên Chúa.“

Sự kiện Liên Hiệp Âu Châu đang phớt lờ những hăm dọa của anh Tàu cộng để trân trọng đón tiếp Đức Dalai Lama, thì toàn dân Việt Nam chúng ta cũng có thể dựa vào lời khiển trách trầm trọng của Âu Châu cho csVN vào cuộc họp thường kỳ của Quốc Hội Âu Châu đã diễn ra từ ngày 20 đến 23/10/2008 tại thành phố Strasbourg, Pháp quốc. Liên Hiệp Âu Châu phải tái thẩm định mối quan hệ đối tác giữa Liên Hiệp Âu Châu với Việt Nam và chỉ thỏa hiệp khi Việt Nam tôn trọng tự do tôn giáo và phải cải thiện về nhân quyền. Sự kiên quyết hiếm có này được thể hiện qua kết quả bỏ phiếu chung với 479 phiếu thuận, 21 phiếu chống và 4 phiếu trắng. Cuộc bỏ phiếu này cho thấy sự „đồng tâm nhất trí hiếm có“ của toàn khối Liên Hiệp Âu Châu đối với tình hình vi phạm tự do tôn giáo và nhân quyền đang xảy ra tại Việt Nam.

Trong niềm tin ấy, thế giới tự do đang đổ dồn ánh mắt về UBND phường Ô Chợ Dừa trong phiên tòa bất công xét xử 8 giáo dân Thái Hà để đồng hành và đấu tranh với 8 Anh Hùng này.