TÌM HIỂU THÔNG ĐIỆP CỦA TGM NGÔ QUANG KIỆT

Từ nhiều tuần nay các cơ quan truyền thông từ báo chí, đài phát thanh, truyền hình trên thế giới đều liện tục nói đến, đăng tải,bình luận, phỏng vấn về những tin tức liện quan đến những cuộc tụ họp cầu nguyện và hát thánh ca của tu sĩ và giáo dân Hà Nội tại khu bất động sản số 42 Phố Nhà Chung và khu đất thuộc giáo xứ Thái Hà để yêu cầu chính quyên trả lại giáo phận để dùng vào việc tôn giáo.

Các buổi cầu nguyện của tu sĩ và giáo dân từng ngày đã lan rộng trên khắp thế giới từ Hoa Kỳ, Canada sang Pháp, Đức,Ý,Úc, Đaị Hàn, Philippine...Hiện nay, một phong trào đang rầm rộ phát động gửi thỉnh nguyện thư cho các Dân Biểu, Nghị Sĩ, Hôị Đồng Giám Mục của các quốc gia nói trên nhằm ủng hộ nguyện vọng chính đáng của Tổng Giáo Phận Hà Nội.

Điểu nổi bật nhất là từ hơn 50 năm nay, lần đầu tiên có sự xuất hiện một vị Tổng Giám Mục nhập cuộc chính thức đòi Nhà Nước Việt Nam thực thi Luật Pháp và Công Lý. Vị Tổng Giám Mục đó là Ngô Quang Kiệt, Tổng Giám Mục Hà Nội, vị thế cao nhất Giáo Phận Hà Nội sau khi Hồng Y Phạm Đình Tụng về hưu.

Qua việc dấn thân này, chúng tôi thử tìm hiểu thông điệp của Ngài từ những lời phát biểu và hành động cụ thể của Ngài để ít nhiều soi sáng cho mọi người hiểu hơn và có hành động tích cực tùy theo khả năng, vị thế của mổi người trong cộng đồng Việt Nam, đặc biệt là các viên chức chính quyền có trách nhiệm giải quyết vụ việc.

A- Thông Điệp 1: Hoà Bình phải gắn liền với Công lý.

Trong bài giảng thánh lễ mùa Giáng Sinh 2007, trong Nhà Thờ Chính Tòa Hà Nội: Ngài đã giải thích và xác quyết, trước hàng ngàn giáo dân tham dự rằng hoà bình đích thực mà Chúa muốn là thứ Hoà Bình Công Lý trong đó mọi người sống an vui hài hòa và mọi quyền căn bản của người dân được tôn trọng.

Ngài nhấn mạnh tới chữ Công Lý. Điều này không phải ngẫu nhiên bởi vì trong bối cảnh hiện nay của đất nước việt Nam:

  • - Dân khiếu kiện về oan ức đất đai nhà cửa khắp nơi kéo về Thủ Đô Hà Nôi cũng như thành phố Hồ Chí Minh nhiều tháng và nhiều lần đến nối chính quyền phải giải tán bằng sức mạnh và phải cho dời đi các trụ sở tiếp dân ra xa thành phố;
  • - chế độ lao động bóc lột không đủ sống của ngừơi công nhân, các vụ xỉ nhục nhân phẩm, các công đòan thì bênh chủ nhân thay vì bảo vệ họ;
  • - Các bất công chồng chất khác trong xã hội quá sức chiụ đựng của người dân gây nên các cuộc đình công lớn trong các xí nghiệp lớn của Đại Hàn, Đài Loan..;
  • - Những người công giáo bị coi là loại công dân hạng hai không được tuyển dụng vào các ngành như công an, hàng không, ngành kiểm sát nhân dân (công tố tòa án)...;
  • - Các đảng viên Đảng Cộng Sản đựơc trả lương hàng tháng dù không làm gì hay có chức vụ nào thiết thực có ích lợi trong khi toàn dân phải đóng thuế.
  • - Mới đây chính phủ có biện pháp giúp bảo hiểm sức khoẻ cho các cựu kháng chiến, các người có công với cách mạng.. như vậy là loại bỏ các thành phân khác của xã hội, coi họ là công dân hạng hai trong khi Hiến Pháp công nhận mọi người đều bình đẳng trước Pháp Luật và được đôí xử công bằng và bình đẳng;
  • - Các việt kiều bị đối xứ phân biệt vì chính quyền nghi kỵ, không tin họ, làm mất đi sự đóng góp lớn lao và quan trọng cho việt bảo vệ và phát triển đất nước;
  • - Luân thường đạo lý xã hội xuống cấp thê thảm chưa từng có trong lịch sử: các vụ buôn phụ nữ trẻ em qua biên giới làm nô lệ tình dục; nô lệ tình dục dưới chiêu bài lấy chồng ngoại quốc, hà hiếp lao đông xất khẩu..;
  • - Thạm nhũng lan tràn trong mọi ngành, trong mọi giai tầng xã hội từ trung ương tói địa phương. Nhiều người than là ngày nay cả nước lừa bịp nhau mà sống;
  • - Một giai cấp mới có tên goị là tư bản đỏ giầu kếch xụ do đầu cơ trái phép đất đai bất động sản, do móc ngoặc do mua bán thông tín Thị trườngg Chứng Khoán.
  • - Ngươi dân thường thí bị xử ép theo pháp luật còn các viên chức có quyền lại hành xử theo luật rừng; Người dân không còn biết kêu ai, ai giải quyết;
  • - Dân chúng, hoc sinh sinh viên muốn tỏ tình yêu nước chống Trung Quốc chiếm đất đai, biển đảo của Tổ quốc cũng bị cấm đoán;
  • - Các vụ bắt bớ và xử án bất công không đúng Pháp Luật quốc nội cũng như Pháp Luật Quốc Tế như các vụ bịt miệng kết án cha Nguyễn Văn Lý, luật sư Nguyễn văn Đài, luật sư Lê Thị Công Nhân và hàng trăm vụ khác;
Những bất công, vô lý tiêu biểu trên chắc chắn là không thể gọi là xã hội ổn đinh hay có hòa bình trong môĩ người dân Việt Nam cũng như trong toàn cảnh xã hội.

Vây thông điệp Hoà Bình Công Lý của TGM Ngô Quang Kiệt là lời mời gọi tất cả mọi người có chức quyền và đặc biệt chính quyền các cấp hãy thực thi công lý thì mới có hòa bình bền vững: một ngừơi cho tất cả và tật cả cho một người. Các nước văn minh tiến bộ Âu Mỹ họ làm được điều này.

B- Thông Điệp 2:Tôn trọng và bảo vệ quyền sở hữu

Đây là đất của Tổng Giáo Phân Hà Nội chứ không phải của Tây hay Tầu.

Câu tuyên bố ngắn gọn của Ngài đầy ý nghĩa trong bối cảnh dân khiếu kiện biểu tình đòi lại quyền sở hữu đất đai nhà cửa bị cơ quan nhà nước, viên chức tham nhũng chiếm đoạt bất công cũng như trường hợp chiếm đất của Giáo Phận Hà Nội: yêu cầu phải trả lại cho ngừơi chủ đích thực, chỉ có vậy. Thật rõ ràng và đơn giản, không có gì là khó hiểu cả! Quyền sở hữu được Hiến Pháp và luật Pháp Việt Nam công nhận và luật quốc tế coi là một quyền quan trọng dính liền với nhân quyền, không thể tách rới được nên phải được bảo vệ.

Cụm từ chứ không phải của Tây hay Tầu trong câu nói trên của TGM bề ngoài xem ra có vẻ thừa, không cần thiết, NHƯNG theo chúng tôi hiểu rằng trong bối cảnh đúng thời điểm các thanh niên sinh viên, ký giả, nghệ sĩ xuống đường biểu tình phản đối Trung Quốc chiếm hai Đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam, lại có một ý nghĩa thật quan trọng đặc biệt: Ngài nhắc nhở toàn dân phải nhất trí đòi lại đất bị Trung Quốc chiếm bất hợp pháp.

Nhất là phía Nhà Nước Cộng Sản VN: Đất có chủ phải trả lại chủ (ám chỉ Chính quyền Hà Nội phải trả lại cho Giáo Phận Hà Nội), và đất của Việt Nam phải trả lại Việt Nam, không phải của Tầu ( ám chỉ Chính Phủ Trung Quốc phải trả lại Việt Nam, vì Tây thì đã bị đuổi rối).

Vậy, việc dùng hai từ Tây,Tầu không phải là thừa hay vô nghĩa. Mỗi việc, mỗi hành động phải hiểu trong bối cảnh của nó mới tìm ra ý nghĩa đầy đủ đích thực của câu nói hay hành động.

C- Thông Điệp 3: đừng sợ hãi đổi mới trong tư duy và hành động

Thực vậy trong bài giảng thánh lễ trong dịp khánh thành nhà nguyện mới Giáo Xứ Thaí Hà Dòng Chúa Cứu Thế: Ngài nói: các môn đệ đã theo Chúa và trở nên những con người mới.. bỏ đi những suy tư cũ kĩ, các hành xử cũ kĩ, các phương pháp cũ kĩ.. . mà sống cho công lý, chứng nhân cho sự thật, dám đổ máu cho công lý nên đã biến đổi thế giới...Ngài dùng biểu tượng ngôi nhà nguyện mới: không còn phải sống chui rúc... không còn sợ chuyện nọ chuyện kia, không còn sợ lúc nào bị trục xuất.. . và Ngài nhắn nhủ mối người chúng ta cũng phải trở nên những con người mới biết từ bỏ tư lợi, ích kỉ, cá nhân, an phận mà phải trở nên những con người mới vì lợi ích chung, không phải chỉ cho một giáo xứ, một giáo hội, một xã hội mà cho cả đất nước...

Những lời giảng trên đây có tính cách thuần túy tôn giáo lúc chúa Jê-Su bắt đầu đi giảng đạo, chấm dứt Thời Cựu Ức và bắt đầu thời Tân Ước và ngôi nhà nguyện mới khánh thành cũng chỉ là cơ sở vật chất nhưng theo cảm nhận của chúng tôi Ngài đã cho chúng ta một thông điệp rỏ ràng: mỗi người không phân biệt công giáo hay không công giáo, trong chính quyền hay ngoài chính quyền: phải mạnh dạn đứng lên thay đổi mới tư duy và hành động hợp thời đaị mới để mang lại phúc lợi cho toàn thể xã hội và đất nước.

D- Hành động dấn thân của TGM Ngô Quang Kiệt

Ngày 12/2008 TGM Ngô Quang Kiệt đã đích thân hướng dẫn Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng tới khu bất động sản tọa lạc tại số 42 Nhà Chung thuộc quyền sở hữu không thể tranh cãi của Giáo Phận Hà Nội.

Ngài đưa cánh tay lên cao tầm mắt của Thủ Tướng chỉ thẳng vào khu nhà (đại khái): đây là khu Tòa Khâm Sứ cũ trong quần thể Toà Giám Mục Hà Nội, đã bị xây một tường ngăn cách bởi cơ quan chính quyền quận Hoàn Kiếm và họ cho thuê làm thương mại: từ mở vũ trường, mở tiệm phở, bãi đậu xe...chúng tôi bức xức thấy việc làm không văn hoá, mất mỹ quan và không chính đáng, yêu cầu được trảlại để xử dụng vào việc tôn giáo.

Không nghe thấy ông Thủ Tướng nói gì, chỉ thấy nét mặt ông thay đổi,có lẻ phần vì ngỡ ngàng khi lần đâu tiên thấy hàng ngàn giáo dân tu sĩ xuống đường cầu nguyện đông như thế bao quanh, phần khác có lẽ ưu tư vế an ninh chăng, lý do là cuộc viếng thăm bất ngờ chỉ có vài viên chức tháp tùng!

Đây là đất của Toà Giám Mục Hà Nội không phải đất của Tây Tầu gì cả.

Hơn nữa, chúng tôi còn cảm nhận câu nói trên: Đất của giáo phận Hà Nội hãy trả lại cho Giáo phận, không phải của Tây, cũng không phải của Tầu. Có chăng là phần đất, phần biển đã bị nhượng bởi các chính quyền Cộng Sản trước đây và các đảo mà Tầu đẵ chiếm hay cựu Thủ Tướng Phạm Văn Đồng đã công nhận cho họ: Đấy! các ông phải đòi lại đi! Đừng phản bội Tiền nhân đã chống lại họ, máu đã chẩy thành sông, xương đã chất thành núi để giữ toàn vẹn lãnh thổ và lưu lại cho chúng ta tới ngày nay.

Bàn tay giơ cao ngang tâm mắt của Thủ Tướng và chỉ thẳng váo miếng đất của TGM như một truyền lệnh, một thông điệp dứt khoát chỉ hướng đi tới của Chính Quyền Việt Nam: đừng để mất thêm nữa và phải đòi laị tất cả cái đã mất.

Hãy công bố ngay cho toàn dân biết các bản đồ các phần đất, phần biển, đảo đính kèm các hiệp ước đã ký kết. Tại sao mọi việc quan trọng như thế phải lén lút ký và che giấu nhân dân!



Các ông đừng sợ phải thay đổi mới cách tư duy và hành động để trở thành những con người mới hợp với thời đại mới...

Các ông đã tiêu phí thời giờ qúa nhiều của dân tộc rồi!

E- Cách Hành xử bao dung, chừng mực nhưng dứt khoát của TGM

Tất cả mọi người ngay cả chính quyền theo dõi các cuộc xuống đường tụ họp cầu nguyện của các tu sĩ và giao dân Hà Nội đều công nhận trật tự, nghiêm trang, hoà bình: không một lời hô hoán, không một biểu ngữ đòi đất hay chống chính quyền

Họ chỉ thấy một rừng người tay cầm nến thắp sáng lúc thì cầu kinh, lúc thi cất tiếng hát ngọt ngào trẩm bổng tạo nên một cảnh sống động hùng vĩ trang nghiêm.

Tất cả sự việc trên diễn biến tốt đẹp là do tính thần hiệp thông, liên đới với vị chủ chăn của họ TGM Ngô Quang Kiệt. Chính Ngài, các đây hơn một năm khi xẩy ra vụ hàng trăm giáo dân biểu tình có nguy cơ bạo động để phản đối cán bộ đâp phá tượng Đức Mẹ trên núi Đồng Đinh, Ninh Bình, đã yêu cầu giáo dân chấm dứt, sau khi chính quyền đã tỏ thiện chí sửa chữa và đặt lại bức tượng.

Ngài luôn giữ thái độ bao dung,chừng mực không vượt qúa vụ việc như các giáo dân đòi buộc chính quyền Ninh Bình phải xin lỗi mới chiụ, nhưng Ngài nói như thế đủ rồi. Tất cả mọi người răm rắp nghe theo tiếng Người Chủ Chăn chấm dứt biểu tình.

Cũng chính việc yêu cầu chấm dứt biều tình này mà có một số người Việt hải ngoại đã không hài lòng và mỉa mai, chỉ trích Ngài.

Một sự kiện khác cũng cho thấy Ngài rất thông cảm và rộng lượng là vụ Ngài cho xây cất một số nhà mới cho bà con chiếm đất bất hợp pháp của Giáo sứ Thái Hà để họ di dời đi nơi khác.

Mới đây nhất, là văn thư thiếu văn hóa của bà Phó Chủ Tich Ủy Ban Nhân Dân Hà Nội đặt điều vụ cáo, bóp méo sự thật và còn đe dọa xử phạt. Ngài đả tỏ ra rất trầm tĩnh và độ lượng không một lời trách móc, trả đũa như thói đời thường thấy.

Hãy đọc bức thư của Linh Mục xứ Thái Hà, Linh Mục Thư Ký Toà TGM, thư của Giám Mục Sang, bài viết của Trần Lê Nguyên về vài nhận xét về văn thư của Ủy Ban Nhân Dân Hà Nội thì thấy trình độ của Bà Phó Chủ Tịch và cách làm việc vô trách nhiệm, thiếu công minh của Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố Hà Nội như thế nào.

Kết luận: Vụ việc chỉ có thể giải quyết công bằng và hợp lý giữa những con người thành tâm thiện chí, hù họa vũ lực không giải quyết được gì ngoài việc tạo nên trận bão lửa mà hậu quả tàn phá không lường trước được. Giờ đây, mồi lửa bỏng đang nóng cháy trong tay Chính quyền Cộng Sản Việt Nam.