NÓI THAY CHO NGƯỜI CHẾT



LTS: Trong những ngày vừa qua, Lm Nguyễn hữu Lễ có viết một bài nói là “Lời Trối” qua một cuộc điện đàm của Đức cố Giám Mục Giuse Maria Nguyễn Quang Tuyến, bài này đã được đăng rộng rãi trên các cơ quan truyền thông báo chí. Tiếp theo có nhiều độc giả muốn cho chúng tôi đăng lại bài Lời Trối qua tâm thư chính thức “Tạm Biệt Bắc Ninh” của Đức cố Giám Mục Giuse, mà VietCatholic đã đăng ngày 5.10.2006. Nay chúng tôi nhận được bài của ông FX Nguyễn văn Thuận với những nhận xét của riêng Ông, gửi cho chúng tôi ngày Thứ Tư (25 Apr 2007 12:06:12 -0700 (PDT) với email sau đây: "Nguyen Van Thuan" fxnvt@yahoo.com. Bài này tác giả cũng đã gửi tới nhiều cơ quan báo chí và các diện đàn công luận khác. VietCatholic đăng để rộng đường dư luận như sau:

Anh Em thân mến,

Tôi vừa đọc được bài "Lời Trăn Trối" của Cha Nguyễn Hữu Lễ, viết lại "những tâm tình" của Đức Cha Giuse Nguyễn Quang Tuyến chia sẻ với Ngài trước khi chết, đang được phổ biến rộng rãi. Tôi xin góp ý với Cha Lễ và Anh Em mấy ý :

1. Đừng đặt vào miệng người chết ngôn từ của người sống. Không cần phải thề thốt như Cha Lễ đã làm, càng tội nghiệp cho người đã khuất. Hãy để cho Ngài yên nghỉ. Điều Ngài muốn chúng ta làm hôm nay là xây dựng bình an, hiệp nhất. Ngài đang buồn lắm đấy, vì trở thành nạn nhân của chúng ta, khi chúng ta biến Ngài thành nhân vật gây chia rẽ cả sau khi đã chết.

2. Người ta chỉ "thuần hoá" thú dữ để chúng nên hiền lành. Giáo Hội Việt Nam không phải là thú dữ để được người cộng sản thuần hoá, như người chết nói qua miệng Cha Lễ. Ngược lại, dường như Giáo Hội vốn hiền lành đang tìm cách thuần hoá "thú dữ"...

3. Hãy so sánh Giáo Hội Việt Nam và Giáo Hội Trung Quốc. Thật đáng vui mừng và hãnh diện cho Giáo Hội Việt Nam. Hãy biết ơn sự quả cảm và khôn ngoan âm thầm của các vị lãnh đạo Giáo Hội Việt Nam, hôm qua và hôm nay.

4. Chúng ta sống trong đất nước tự do và "tranh đấu cho tự do", chúng ta hãy tôn trọng quyền tự do của mọi người, để họ được tự do nói hay tự do không nói. Cộng sản VN "bịt miệng" Cha Lý không cho Ngài nói. Chúng ta cho là là vi phạm nhân quyền. Chúng ta "cạy răng" người khác theo kiểu "ép cung", bắt họ phải nói điều họ không muốn nói vì một lý do lương tâm hay sự thật phũ phàng nào đó, chúng ta liệu có khỏi vi phạm nhân quyền và tự do của người khác không? Chúng ta chụp mũ người khác cách trắng trợn thì chúng ta không hơn gì cộng sản, ai sẽ tin vào "lý tưởng chống cộng" của chúng ta ? Chúng ta hạn chế quyền tự do đi lại của các Giám mục, trong khi cộng sản lại bắt đầu tôn trọng - nhờ sự tranh đấu của chúng ta?! - Chúng ta hóa điên rồi sao?! Chúng ta lại phủ nhận công trình của chúng ta sao?

5. Khi nói về người khác, nhất là người chúng ta không quen biết, chúng ta phải cẩn trọng. Chúng ta tự xưng mình là những chiến sĩ tranh đấu không mỏi mệt cho tự do, cho nhân quyền, mà chúng ta không chút tôn trọng nhân phẩm, danh dự người khác, thì chính nghĩa chúng ta ở đâu, chưa nói đến tác phong đạo đức của chúng ta kém cõi là chừng nào! Chúng ta trách toà án cộng sản không cho tội nhân biện hộ trong một phòng xử án bé nhỏ, còn chúng ta gieo rắc khắp thế giới những lời vu khống bổ báng người vô tội khi vắng mặt họ và không hề biết gì về họ, theo kiểu "cả vú lấp miệng em", thì làm sao họ có thể biện hộ được đây...

6. "Ta sẽ đánh chủ chăn và đàn chiên tan rã" - Anh em muốn gì khi nhắm đánh các vị chủ chăn của Giáo Hội, đánh chung rồi đánh tẻ? Hoặc muốn đàn chiên tan rã, Hội Thánh tiêu vong, hoặc muốn làm chủ chăn thay thế. Liệu Anh Em có làm được không? Điều này quỷ hoả ngục cũng không làm nổi, huống chi là những đồ đệ của chúng trên trần gian này. Chúng ta là những người giáo dân hay là giáo gian vậy ?

7. Cha Lý chịu đau khổ có lý do của Cha Lý. Cha Lý đã từng bị thuần hoá trong tù là có lý do riêng của Ngài, cũng như bao nhiêu linh mục, giám mục khác chịu đau khổ cách này cách khác, công khai hay âm thầm. Và cả chúng ta nữa, chúng ta nói cho sướng cái miệng chúng ta, nhưng trong thâm tâm, chúng ta có thật sự hạnh phúc hoàn toàn không, hay cũng từng bị dằn vật khổ đau của một kiếp người ?!

8. Anh Em cứ nói điều Anh Em muốn nói nhưng phải biết tôn trọng sự thật, tự do và danh dự của chính mình cũng như của người khác. Đừng bắt người khác phải ủng hộ hay đồng tình với mình. Anh Em không nhớ câu chuyên của Tin Mừng*, tôi quên câu đoạn rồi, nói về đám trẻ con ngồi chơi ở ngã ba đường và trách móc người đi qua đi lại: tại sao chúng tôi đánh đàn mà các người không nhảy múa? Tại sao chúng tôi than khóc mà các người không rên la...

(* "Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói: "Tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không khóc than". (Luca 7:32) (Chú thích này của VietCatholic thêm vào.)

LỜI KẾT :

Nếu một Giám mục Nguyễn Quang Tuyến đã khuất, có thể sống lại mà nói qua miệng Linh mục Nguyễn Hữu Lễ, thì một Hồng Y Nguyễn Văn Thuận, cũng có thể nói qua miệng của một ai đó. Điều này khó mà tin. Vì tôi cũng tên là FX Nguyễn Văn Thuận. Tôi xin nhận tội với Ngài. Cũng như Cha Nguyễn Hữu Lễ, cũng hãy nhận tội "Vô Lễ" với Đức Cha đã khuất Nguyễn Quang Tuyến. Và tất cả chúng ta, với những xúc phạm tập thể hay cá nhân các Giám mục Việt Nam. Xin các Đức Cha miễn thứ.

Anh Em có hiểu vì sao mà các Đức Giám Mục vẫn im lặng trước bạo tàn cộng sản cũng như trước những bán bổ của con cái mình? Thưa là vì GƯƠNG và LỜI CỦA CHÚA GIÊSU:

"Hãy đến với Ta, hỡi những ai khó nhọc và vác nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho. Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ bình an thư thái. Vì ách của Ta thì êm ái, và gánh của Ta thì nhẹ nhàng" (Mt 11, 28-30)

"Nguyen Van Thuan" fxnvt@yahoo.com