1. Đức Giáo Hoàng Phanxicô cầu nguyện cho các nạn nhân vụ tai nạn xe lửa kinh hoàng ở Hy Lạp

Đức Thánh Cha Phanxicô đã gửi một thông điệp hôm thứ Tư nói rằng ngài đang cầu nguyện cho các nạn nhân của một vụ tai nạn xe lửa ở miền bắc Hy Lạp.

Các nhà chức trách cho biết ít nhất 36 người chết và hơn 75 người phải nhập viện sau khi hai đoàn tàu va chạm gần Vale of Tempe, một thung lũng sông cách Athens khoảng 235 dặm về phía bắc, ngay trước nửa đêm ngày 28/2.

Hiện chưa rõ nguyên nhân vụ va chạm giữa tàu khách và tàu chở hàng. Người quản lý nhà ga ở thành phố Larissa gần đó đã bị chính quyền bắt giữ hôm thứ Tư, theo Associated Press. Hai người khác đã bị tạm giữ để thẩm vấn.

Lực lượng cấp cứu vẫn đang tìm kiếm mảnh vỡ của một số toa tàu bị đâm vào thứ Tư. Nhiều toa tàu bị trật bánh và ít nhất một toa bốc cháy. Đài truyền hình nhà nước ERT của Hy Lạp đưa tin rằng một số người đã bị văng khỏi tàu do va chạm và thi thể của các nạn nhân được tìm thấy cách nơi xảy ra vụ tai nạn 30 đến 40m.

Đức Thánh Cha Phanxicô “rất đau buồn khi biết về thiệt hại về người và thương tật do vụ tai nạn xe lửa gần Larissa, và ngài gửi lời bảo đảm về lời cầu nguyện của mình tới tất cả những người bị ảnh hưởng bởi thảm kịch này”, một bức điện tín ngày 1 tháng 3 gửi các giám mục Hy Lạp cho biết.

“Khi phó dâng linh hồn của những người đã khuất cho lòng thương xót yêu thương của Chúa, Đức Thánh Cha Phanxicô gửi lời chia buồn chân thành đến những gia đình đang thương tiếc người thân của họ. Đối với những người bị thương, những nhân viên cấp cứu và tất cả những người đang trợ giúp, Đức Thánh Cha ban phước lành của ngài như bảo chứng về sức mạnh và tình hiệp nhất trong Chúa.”

Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải Hy Lạp, Kostas Karamanlis, đã từ chức sau vụ tai nạn, gọi đó là nghĩa vụ của ông “như một dấu hiệu cơ bản về sự tôn trọng đối với ký ức của những người đã chết một cách oan uổng,” AP đưa tin.
Source:National Catholic Register

2. Tiến thoái lưỡng nan về Phụng vụ cho các Giám mục Giáo phận

Ngày 20 tháng Hai, Đức Hồng Y Arthur Roche, tổng trưởng Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích đã công bố một sắc lệnh nhằm thắt chặt hơn nữa việc cử hành Thánh lễ Latinh Truyền thống. Có những phản ứng rất mạnh. Tờ Catholic Herald chạy hàng tít lớn “Saulô sao ngươi bắt bớ ta.” Trong số các phản ứng nhẹ nhàng hơn, có bài của Cha Raymond J. de Souza, là chủ bút tập san Công Giáo Convivium của Canada. Trên tờ National Catholic Register, ngài vừa có bài viết nhan đề “Liturgical Dilemma for Diocesan Bishops”, nghĩa là “Tiến thoái lưỡng nan về Phụng vụ cho các Giám mục Giáo phận.”

Một tranh chấp về việc miễn chuẩn đã phát triển thành một mệnh lệnh bức chế từ Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích đang đặt các giáo phận vào một tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Kỷ luật phụng vụ thật tế nhị. Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích đã yêu cầu Đức Thánh Cha Phanxicô, thắt chặt các quy định trong việc thực hiện Tự Sắc Traditionis Custodes - được Đức Thánh Cha ban hành vào ngày 20 tháng 2 - có nghĩa là Rôma đã quyết định rằng ưu tiên là phải gạt cho được “hình thức ngoại thường” hoặc Thánh lễ Tridentinô” ra bên ngoài các nhà thờ giáo xứ.

Từ đó gây ra tình thế tiến thoái lưỡng nan đối với các giám mục giáo phận.

Trong hầu hết các giáo phận, số người tham dự hình thức Thánh lễ cũ rất ít, thậm chí rất bé nhỏ. Tại Giáo phận Arlington, Virginia, nơi có một trong những sự hiện diện Thánh lễ theo truyền thống lớn nhất, Đức Cha Michael Burbidge ước tính rằng chỉ có 2,5% người đi Lễ đã tham dự Thánh lễ Latinh Truyền thống. Ở hầu hết các giáo phận khác của Hoa Kỳ, con số sẽ là một phần nhỏ của 2,5% đó, có thể ít hơn một nửa của 1%.

Do đó, những người Công Giáo dự Thánh lễ Latinh Truyền thống hiếm khi đủ tầm cỡ để tạo ra các vấn đề trong giáo phận, ngay cả khi họ muốn làm như vậy, nhưng phải khẳng định ngay đó là điều mà họ thường không làm. Ngược lại, mặc dù nhỏ, nhưng những cộng đoàn như vậy thường đưa ra bằng chứng đầy cảm hứng về các gia đình trẻ cố gắng sống đời sống bí tích sôi nổi, xây dựng nền văn hóa Công Giáo. Nếu cộng đoàn Thánh lễ Latinh Truyền thống đã ổn định hoặc phát triển được một thời gian, họ sẽ nhận được sự hỗ trợ của một số linh mục.

Nếu giám mục muốn vâng lời Rôma, thì bây giờ ngài phải trục xuất giáo đoàn đó khỏi nhà thờ giáo xứ, có thể vào các cơ sở trường học gần đó, như đã làm ở một số nơi ở Arlington, hoặc đơn giản là loại bỏ hoàn toàn usus antiquior, hay hình thức thánh lễ cổ như đã làm ở Arlington. Không có gì ngạc nhiên khi một số giáo dân, đã thấy rằng điều đó “tàn ác và bất công”, mặc dù Đức Cha Burbidge không muốn làm bất kỳ điều gì trong những điều này trước khi Rôma ra lệnh đàn áp.

Hãy xem xét một giáo phận khác, nơi vị giám mục đang đóng cửa các nhà thờ giáo xứ vì thiếu giáo dân tham dự thánh lễ. Nếu đồng thời đóng cửa một nhà thờ đối với một cộng đoàn sôi nổi, thì ngài có nguy cơ không chỉ bị coi là độc ác mà còn là ngu ngốc.

Do đó, đại đa số các giám mục đã kín đáo lờ đi Tự Sắc Traditionis Custodes, mắt nhắm mắt mở cho phép các cộng đoàn địa phương tiếp tục hoạt động như hiện tại. Điều đó hầu như không đáng ngạc nhiên. Trong nhiều thế hệ hiện nay, hầu hết các chỉ thị phụng vụ từ Rôma, về bất kỳ chủ đề nào và dưới thời bất kỳ giáo hoàng nào, chỉ được tuân thủ một phần, nếu có.

Giờ đây, Rôma đã buộc việc cử hành hình thức thánh lễ này phải được Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích chấp thuận để các cộng đoàn như thế có thể tiếp tục thờ phượng Chúa một cách thanh thản. Do đó, một giám mục, nếu muốn tiếp tục như mình đã làm, có thể bị cám dỗ coi thường luật pháp, và đó không bao giờ là một tình huống mang lại bình an trong lòng.

Ngược lại, nếu ngài nhiệt tình thực thi các mong muốn của Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích, ngài sẽ gặp phải một khó khăn khác. Câu hỏi đặt ra là ngài đang làm gì đối với những lạm dụng phụng vụ khác? Sự nhiệt tình có tương xứng không?

“Tôi rất buồn vì những lạm dụng trong việc cử hành phụng vụ ở mọi phía,” Đức Thánh Cha Phanxicô đã viết trong một lá thư gửi các giám mục kèm theo Tự Sắc Traditionis Custodes. “Cũng giống như Đức Bênêđíctô XVI, tôi lấy làm tiếc về thực tế là ‘ở nhiều nơi, các quy định của Sách lễ mới không được tuân theo trong việc cử hành, mà thực sự được hiểu như là một sự cho phép hoặc thậm chí là một đòi hỏi của sự sáng tạo, dẫn đến những biến dạng hầu như không thể chịu nổi’.”

Nếu một giám mục đuổi các cộng đoàn truyền thống ra ngoài đường trong khi thanh thản chịu đựng những lạm dụng nghiêm trọng, thậm chí đến mức phạm thánh trong phụng vụ, thì có vẻ như ngài rất vui lòng chịu đựng điều mà Đức Thánh Cha coi là “không thể chịu đựng được”.

Sẽ có sự tuân theo quy định của Rôma trong văn bản luật - trục xuất những người cử hành Thánh lễ Latinh Truyền thống - trong khi bỏ qua một bối cảnh rộng lớn hơn “các hành vi lạm dụng ở tất cả các bên”. Đường lối hành động kỳ lạ khó hiểu như vậy làm giảm uy tín của giám mục đối với các linh mục và giáo dân của chính mình. Một lần nữa, không phải là một kết quả mang lại bình an trong lòng.

Hãy xem xét tình thế tiến thoái lưỡng nan của Đức Cha Edward Scharfenberger ở Albany, New York. Trong vòng vài ngày kể từ khi công bố tài liệu của Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích, giáo phận đã hủy bỏ các Thánh lễ truyền thống ở tất cả các giáo xứ đã cung cấp các thánh lễ này. Có hai giáo xứ như thế trong giáo phận. Một số Thánh lễ truyền thống của giáo phận chủ yếu được cử hành vào các ngày trong tuần.

Người Công Giáo ở Albany nghĩ như thế nào? Albany, trong cuộc khủng hoảng triền miên trong nhiều năm, hiện đang chìm trong các dàn xếp bồi thường lạm dụng tình dục. Giáo phận hiện đang phải gánh chịu một sự ngạc nhiên khi đấng bản quyền lâu năm của giáo phận, là Đức Cha Howard Hubbard, đã nghỉ hưu vào năm 2014, thỉnh cầu được huyền chức ở tuổi 84. Một số người suy đoán rằng ngài muốn tự mình thoát khỏi các cuộc điều tra về lạm dụng tình dục, vì đã thừa nhận rằng ngài đã giải quyết sai các trường hợp trong nhiều năm. Những người khác suy đoán rằng ngài muốn kết hôn. Đó là một cảnh tượng kinh hoàng.

Giữa hàng loạt nỗi kinh hoàng đang bủa vây ngài, liệu nó có tăng cường sự tôn kính đối với vị giám mục hiện tại của Albany không khi ngài lựa chọn, như một ưu tiên cấp bách liệu giáo xứ ở Little Falls có Thánh lễ truyền thống vào sáng thứ Tư không? Ngài sẽ nổi bật vì sự vâng lời nhanh chóng ở Rome; nhưng các giáo dân gần gũi ngài hơn có thể ít nhiệt tình hơn. Do đó, gây ra tình trạng tiến thoái lưỡng nan của giám mục giáo phận.

Hãy xem xét Chicago. Đức Hồng Y Blase Cupich đã thực hiện các hạn chế của Tự Sắc Traditionis Custodes vào năm 2021, thậm chí ký sắc lệnh của ngài vào Ngày Giáng Sinh! Tuy nhiên, phải đến Mùa Vọng năm 2022, ngài mới dỡ bỏ việc chuẩn chước nghĩa vụ tham dự Thánh lễ Chúa Nhật vì đại dịch coronavirus.

Đức Hồng Y Cupich được khen ngợi ở Rôma, nhưng có thể các linh mục và tín hữu Chicago sẽ thắc mắc về các ưu tiên mục vụ của ngài. Ngài coi việc ngăn cản người Công Giáo đi lễ Chúa nhật theo truyền thống quan trọng hơn là lôi kéo những người Công Giáo khác đi lễ? Một lần nữa, không phải là một tình huống mang lại bình an trong lòng.

Bằng cách ép buộc các giám mục địa phương, Đức Thánh Cha Phanxicô thậm chí đã làm suy yếu những lời kêu gọi lặp đi lặp lại của chính ngài về tính đồng đoàn và đồng nghị, bao gồm cả những gì ngài đã viết trong Điều 2 của Tự Sắc Traditionis Custodes:

“Giám Mục giáo phận, trong tư cách là người điều hành, thăng tiến và bảo vệ toàn bộ đời sống phụng vụ của Giáo Hội địa phương được giao phó cho ngài, có thẩm quyền điều chỉnh các cử hành phụng vụ trong giáo phận của ngài. Do đó, ngài có thẩm quyền hoàn toàn trong việc cho phép sử dụng Sách Lễ Rôma năm 1962 trong giáo phận của ngài, theo các hướng dẫn của Tòa Thánh.”

Trong đại đa số các giáo phận trên toàn thế giới, những người tham dự Thánh lễ Latinh Truyền thống hoàn toàn không phải là vấn đề, trong khi vẫn có những lạm dụng phụng vụ khác. Nếu hành động của Rôma được thực hiện đối với cái trước, ảnh hưởng đến một phần rất nhỏ trong đàn chiên của Chúa mà Rôma vẫn không làm gì đối với các lạm dụng Phụng Vụ, thì điều đó sẽ gây tổn hại đến uy tín của Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích.

Trong Desiderio Desideravi, tông thư của ngài nhân dịp kỷ niệm một năm Tự Sắc Traditionis Custodes, Đức Thánh Cha Phanxicô đã chỉ trích “một chủ nghĩa cá nhân cao độ trong phong cách cử hành đôi khi biểu lộ một cơn mê được che giấu một cách sơ sài muốn trở thành trung tâm của sự chú ý… đây không phải là những hành vi phổ biến nhất, tuy nhiên, không phải hiếm các cộng đoàn đã bị lạm dụng như vậy” (#54).

Cụm từ “không phải hiếm” cho thấy mức độ kinh hoàng phổ biến hơn so nhiều với việc cung cấp thánh lễ cổ. Giám mục địa phương đang làm gì để ngăn chặn giáo dân của mình khỏi những lạm dụng mà Đức Thánh Cha than phiền?

Câu hỏi cấp bách không phải là giám mục địa phương đang làm gì với ít hơn 1 phần 10 của 1% các Thánh lễ Latinh Truyền thống ở địa phương. Nhưng là các lạm dụng Phụng Vụ khác, đó là lý do tại sao sắc lệnh của Rôma tạo ra một tình thế tiến thoái lưỡng nan ở địa phương.
Source:National Catholic Register

3. Bất chấp lời 'Không' từ Vatican, các Giám mục Đức vẫn tiến lên với Kế hoạch cho Hội đồng Công Nghị

Bất chấp những lời cảnh báo lặp đi lặp lại từ Vatican, một lá thư của chủ tịch Hội đồng Giám mục Đức được công bố hôm thứ Tư xác nhận rằng các kế hoạch thành lập một Hội đồng Công Nghị Đức đang được tiến hành.

Trong bức thư— đề ngày 23 tháng 2 và được công bố ngày 1 tháng 3 — Đức Giám Mục Georg Bätzing viết rằng các giám mục Đức coi “mối quan ngại” của Vatican về một Hội đồng Công Nghị một cách nghiêm túc.

Thông điệp được gửi tới Đức Hồng Y Quốc vụ khanh Pietro Parolin và các bộ trưởng Bộ Giáo lý Đức tin, Đức Hồng Y Dòng Tên Luis Ladaria, và Bộ Giám mục, Đức Hồng Y Marc Ouellet.

Vị giám mục người Đức nói với các Hồng Y rằng một “ủy ban công nghị” người Đức sẽ chuẩn bị một hội đồng công nghị trong ba năm. Động thái này, Đức Giám Mục Bätzing viết, là “một dấu hiệu cho thấy vẫn còn một nhu cầu lớn để làm sáng tỏ về sự hợp tác trong tương lai của thượng hội đồng”.

Trong một bức thư dài bốn trang hồi tháng Giêng, Vatican đã viết “rằng cả Tiến Trình Công Nghị cũng như cơ quan do nó bổ nhiệm cũng như hội đồng giám mục đều không có thẩm quyền thành lập ‘Hội đồng Công Nghị’ ở cấp quốc gia, giáo phận hoặc giáo xứ.”

Phản hồi của Giám mục Bätzing nói rằng hiện nay phía Đức muốn đào sâu vào các vấn đề thần học do Rôma nêu ra.

“Vì vậy, tôi mong các ngài thông cảm nếu tôi không giải quyết các khía cạnh riêng lẻ trong nhận xét của các ngài trong bức thư này, nhưng tôi rất vui và biết ơn nhận lời đề nghị trò chuyện mà các ngài đã đề xuất.”

Cuộc trò chuyện, Đức Giám Mục Bätzing cho biết thêm, nên tiếp tục ở Rôma “càng sớm càng tốt” - nhưng sau cuộc họp cuối cùng của Thượng Hội đồng Đức tại Frankfurt.

Các giám mục Đức sẽ nhóm họp trong tuần này tại thị trấn Dresden của Đông Đức cho phiên họp khoáng đại của họ.

Khi bắt đầu cuộc họp này, Sứ thần Tòa Thánh tại Đức, Đức Tổng Giám Mục Nikola Eterović, cho biết ngài đã “được ủy nhiệm” để “chỉ rõ cách giải thích chính xác nội dung của bức thư này, thậm chí không một giám mục giáo phận nào có thể thiết lập một Hội đồng Công Nghị ở cấp giáo phận hoặc giáo xứ.”

Sứ thần cũng tuyên bố, rằng tính đồng nghị không có nghĩa là tạo ra “các thể chế mới với nguy cơ gia tăng thêm bộ máy quan liêu”.

Thay vào đó, ngài cảnh báo các giám mục Đức, “điều cần thiết là hồi sinh các cơ quan giáo phận hiện có trong tinh thần đồng nghị.”

Ngài nói: “Tính đồng nghị là một vấn đề về tinh thần và phong cách hơn là về cấu trúc.”

Đức Thánh Cha Phanxicô và các nhà lãnh đạo khác của Giáo hội đã bày tỏ mối quan ngại nghiêm trọng về kế hoạch thành lập một Hội đồng Công Nghị thường trực cho Giáo hội Đức.

Một cơ quan như vậy sẽ hoạt động “như một cơ quan tư vấn và ra quyết định về những phát triển thiết yếu trong Giáo hội và xã hội,” theo một đề xuất của Tiến Trình Công Nghị.

Quan trọng hơn, nó sẽ “đưa ra các quyết định cơ bản có ý nghĩa cấp giáo phận đối với kế hoạch mục vụ, các vấn đề về tương lai và các vấn đề ngân sách của Giáo hội mà không được quyết định ở cấp giáo phận”.

Đáp lại những lời cảnh báo từ Rôma về việc thực hiện một bước như vậy, Giám mục Bätzing vào Tháng Giêng đã gợi ý rằng ông sẽ theo đuổi một “lựa chọn dự phòng”.

Vị giám chức người Đức cho biết: “Chúng ta ở Đức đang tìm kiếm một cách thực sự cân nhắc và quyết định cùng nhau mà không vượt qua các quy định giáo luật vốn ảnh hưởng đến thẩm quyền của giám mục”.

Đối với những phản đối được đưa ra tại các cuộc họp ở Vatican - và được xác nhận trong một lá thư được Đức Thánh Cha Phanxicô chấp thuận - Giám mục Bätzing vào Tháng Giêng đã lặp lại lời công khai bác bỏ những lo ngại này - và tuyên bố rằng Tiến Trình Công Nghị sẽ tiếp tục theo đuổi chương trình nghị sự gây tranh cãi của mình bất kể phải đối mặt với những phản đối đó.

Các giám mục của Cologne, Regensburg, Passau, Eichstätt và Augsburg đã viết thư cho Vatican vào ngày 21 tháng 12 năm 2022. Họ nêu ra điều mà Giám mục Bätzing thừa nhận là “những câu hỏi chính đáng và cần thiết” — đặc biệt là liệu các giám mục có thể bị buộc phải tuân theo thẩm quyền của một hội đồng như vậy hay không..

Bức thư của Vatican lưu ý rằng các ngài không phải tuân theo. Thông điệp, được viết bằng tiếng Đức, nhắc nhở Đức Giám Mục Bätzing rằng, theo Lumen Gentium, Công đồng Vatican II dạy rằng “việc tấn phong giám mục, cùng với nhiệm vụ thánh hóa, cũng ban cho nhiệm vụ giảng dạy và cai quản, tuy nhiên, rất tự nhiên, chỉ có thể được thực hiện trong sự hiệp thông phẩmm trật với người đứng đầu và các thành viên của Giám Mục đoàn.”

Dài bốn trang, lá thư mới nhất của Vatican gửi Đức cho biết nó đã được Đức Thánh Cha Phanxicô chấp thuận. Bức thư được ký bởi Đức Hồng Y Parolin, Đức Hồng Y Ladaria và Đức Hồng Y Ouellet.

Cảnh báo về mối đe dọa của một cuộc ly giáo mới từ Đức, Vatican đã can thiệp vào tháng 7 năm 2022 chống lại một Hội đồng Công Nghị Đức.
Source:National Catholic Register