39. NGƯỜI LÙN MẮC NẠN

Có một ngừi lùn cùng ngồi thuyền đi du ngoạn với mọi người, thuyền mắc nạn, mọi người cũng rời thuyền lên bờ kéo dây thừng (chão), anh lùn không ngờ lỡ tay nên rơi xuống sông.

Nước sông cao không quá đầu anh lùn, anh ta vội vàng bò dậy lớn tiếng chửi:

- “Sao cứ để tôi mắc nạn ở chỗ sâu thế này?”

(Tiếu lâm quảng ký)

Suy tư 39:

Ở đời, có những ông quan vì tri thức “lùn thấp” nên luôn làm bộ làm tịch ta đây là bậc trí thức, nên cứ hay “nói chữ”, cứ hay chê nhân viên, cứ hay có ý kiến riêng và bắt mọi người phải làm theo, thế là loạn, thế là công trình bị “rút ruột”, thế là tụt hậu...

Vóc dáng lùn thấp thì không có gì phải sợ, nhưng hãy sợ tri thức bị lùn thấp, bởi vì khi tri thức lùn thấp thì đó là một nỗi lo của gia đình cộng đoàn, và là nỗi đau của xã hội và Giáo Hội.

Vóc dáng lùn thấp thì không thể cao thêm được nữa, nhưng tri thức lùn thấp thì có thể làm cho nó ngày càng cao hơn, và nó chỉ lùn và thấp xuống khi chúng ta đã quá thỏa mãn với mớ trí thức của mình mà thôi.

Biết vóc dáng mình lùn thấp thì phải cố gắng làm cho tri thức của mình cao lên bằng cách học hỏi với người khác, bằng cách đọc sách.v.v… có như thế mới không mắc nạn và không oán trời trách người được...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info