LỄ KÍNH MÌNH MÁU THÁNH CHÚA. A
(Ga 6:51-59)
THẦN LƯƠNG


Chính Ta là bánh trường sinh,
Ai ăn sẽ sống, thiên linh rạng ngời.
Bánh từ trời xuống trong đời,
Thịt ban sự sống, cho người trần gian.
Nhóm người Do-thái lạm bàn,
Làm sao thịt máu, trao ban cho đời?
Còn Ta bảo thật các người,
Nếu không ăn Thịt, Ngôi Lời Ta đây,
Và không uống Máu Thánh nầy,
Sẽ không được sống, cùng Thầy mãi đâu.
Ai ăn Thịt Máu nhiệm mầu,
Muôn đời sự sống, thỉnh cầu phúc ân.
Thịt Ta là thật của ăn,
Máu Ta nguồn sống, thế nhân gọi mời,
Thân Ta lương thực bởi trời,
Dưỡng nuôi người thế, sống đời thánh nhân.
Man-na ban xuống gian trần,
Ăn rồi phải chết, xác thân bụi tàn.
Thần lương Thánh Thể Cha ban,
Chan hòa sức sống, tràn lan phúc lành.

Chúa Giêsu phán: “Ta là bánh hằng sống, ai ăn, sẽ được sống đời đời.” Đây chính là bánh trường sinh giúp chúng ta chia xẻ cuộc sống đời đời. Bánh trường sinh do từ thân thể trường sinh. Chúa Giêsu muốn ở lại với Giáo Hội và Ngài muốn thân xác của Ngài trở nên của ăn, của uống dưỡng nuôi con người. Bánh miến kết hợp bởi muôn hạt miến và rượu nho ép từ những trái nho được thánh hiến để trở nên của ăn, của uống nuôi dưỡng thân xác và linh hồn.

Không có tình yêu nào cao qúy hơn là hiến mạng sống mình làm của nuôi hồn. Chúa Giêsu muốn chia xẻ chính thiên tính và con người của Ngài cho chúng ta. Mỗi khi chúng ta nhận lãnh Mình và Máu của Chúa là chúng ta được tháp nhập vào đời sống của Chúa. Mình và Máu Chúa đã thấm nhập và hòa tan trong thân xác hay chết của chúng ta. Chúng ta sẽ cùng được chia phần sự sống đời đời với Chúa.

Ai trong chúng ta cũng muốn sống, sống mãi và sống khỏe. Con người đã đang tìm mọi cách để bảo vệ, gìn giữ và kéo dài sự sống. Đã có nhiều người mơ ước được sống trẻ mãi, không già và không chết. Họ đã tìm kiếm những thang thuốc bổ trường sinh và cây sâm ngàn năm để tăng tuổi thọ. Cuối cùng mọi người ai cũng chết thôi.

Chúa Giêsu đã chọn cách thế tuyệt hảo nhất để dưỡng nuôi hồn xác chúng ta. Như hình ảnh người mẹ nuôi con, mẹ cho con bú do chính những giọt sữa là máu thịt của mẹ. Mẹ truyền thụ cho con cái chính sự sống mình. Chúa Giêsu đã dùng Thịt và Máu của Ngài qua Bí Tích Thánh Thể như của ăn không hư nát, dẫn đưa chúng ta đến sự sống đời đời.

Truyện kể: Ngày nọ, đang khi học hỏi về Bí Tích Thánh Thể, anh chị em dự tòng thắc mắc và đã đưa ra câu hỏi. Bí Tích Thánh Thể cao qúi và cần thiết cho đời sống thiêng liêng như thế, tại sao nhiều người bỏ lễ, đứng ở ngoài và phần lớn không lên rước Mình Thánh Chúa. Cũng thật khó trả lời. Vì đây là vấn đề thiêng liêng và riêng tư. Chúng ta có thể góp ý như thế này, thí dụ: Họ có thể yếu kém giáo lý, thiếu hiểu biết về Chúa, yếu đức tin, thiếu ý thức đới sống thiêng liêng, giữ luật dự lễ vì sợ phạt, không muốn làm hơn điều đòi hỏi hoặc vì lười biếng…

Bí Tích Thánh Thể là do chính Chúa Giêsu lập và nhắc nhở rằng các con hãy làm việc này để nhớ đến Ta. Chính Chúa mời gọi: Ai ăn Thịt Ta, sẽ có sự sống đời đời. Nếu chúng ta muốn được tham dự vào sự sống muôn đời hãy tiếp nhận Chúa. Chúa không lừa dối chúng ta đâu.

TUẦN 11 MÙA THƯỜNG NIÊN
THỨ HAI
Mt. 5: 38-42


Thầy bảo các con: Đừng chống cự lại với kẻ ác; trái lại nếu ai vả má bên phải của con, thì hãy đưa cả má bên kia cho nó. Chúa Giêsu không cổ võ cho sự nhát đảm hay nhu nhược phục tùng. Chúa dạy chúng ta đối xử nhân hậu và khoan dung với họ. Họ cũng là những con người yếu đuối cần đến lòng khoan dung quảng đại.

Lòng nhân lành luôn luôn thắng vượt sự cộc cằn và hung dữ. Người hung dữ chỉ có thể dữ với người hung ác. Tình thương tha thứ là chiếc chìa khóa mở cửa tâm hồn kẻ bất nhân. Tên trộm treo bên Chúa đã thống hối ăn năn vì cảm nhận được lòng Chúa nhân hậu bao dung. Sự bình tĩnh và khiêm tốn sẽ tránh được biết bao nhiêu điều đáng tiếc. Nhất là trong đời sống gia đình, cần sự kiên nhẫn, chịu đựng lẫn nhau và hãy tha thứ cho nhau.

Người ta thường nói nhịn nhục, nhịn thì đương nhiên bị nhục. Nhưng ai nhịn nhục được thì người đó sẽ thắng chính mình. Người ta nói: Thắng mình khó hơn thắng vạn quân là thế. Thắng được sự tự cao tự đại của mình là một khắc phục đáng tuyên dương.

Lạy Chúa, Chúa dạy chúng con sống bao dung và đối xử đại lượng với mọi người. Xin cho chúng con biết quên mình và biết đáp trả hận thù bằng tình yêu thương của Chúa.

THỨ BA
Mt. 5: 43-48


Chúa Giêsu nói với các môn đệ: Hãy yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những người bách hại các con, ngõ hầu các con nên con cái của Cha các con. Chúa dạy đức yêu thương thật cao cả. Chúa đã đi hết nội dung của chữ yêu. Yêu vô điều kiện và yêu không tính toán. Chính Chúa đã yêu tới giọt máu cuối cùng. Chúa đã yêu thương nhân loại hết mình. Chúa yêu cả những người xua đuổi, ghét bỏ, từ chối và hành khổ Chúa nữa.

Chúa ban cho con người trái tim biết yêu. Tình yêu được diễn tả qua hình ảnh trái tim. Tình yêu của chúng ta còn nhiều giới hạn lắm. Chúng ta còn so đo tính toán để yêu thương. Tình yêu được bày tỏ trong gia đình, anh chị em, bạn bè thân hữu và những người thân quen. Chúng ta yêu họ nhưng đôi khi cần có điều kiện. Người ta nói: Có đi có lại mới toại lòng nhau. Tình yêu thường đi song hành có qua có lại.

Chúa dạy chúng ta yêu kẻ thù. Đây là một bước tiến nhảy vọt trên con đường hoàn thiện. Yêu kẻ thù và cầu nguyện cho họ, thật không dễ chút nào. Kẻ thù có nhiều cấp độ, họ gây thiệt hại thế nào và họ có đáng được yêu hay không, chúng ta còn phải so đo tính toán để yêu. Nếu như thế, không bao giờ chúng ta có thể yêu được.

Muốn yêu kẻ thù chỉ có một cách duy nhất là nhìn lên thập giá Chúa Kitô và học với Ngài bài học yêu thương và tha thứ.

THỨ TƯ
Mt. 6: 1- 6, 16-18


Chúa Giêsu dạy bảo các môn đệ: Khi bố thí, thì đừng cho tay trái biết việc tay phải làm. Khi các con cầu nguyện, thì hãy vào phòng đóng cửa lại mà cầu nguyện. Chúa nhắc bảo các tông đồ tránh các thái độ giả hình. Hãy sống thật với con người của mình. Chúa Giêsu phê phán thái độ giả hình của các luật sĩ và biệt phái. Không những giả hình, họ còn rêu rao ra vẻ là người thánh thiện đạo đức trước mặt Đấng Thánh là Chúa Giêsu Kitô.

Con người chúng ta cũng có đôi chút giả hình. Vì sự xuất hiện bên ngoài và những tâm tư trong lòng cũng còn có khoảng cách. Chúng ta không đóng kịch trên sân khấu nhưng chúng ta thường đóng kịch trên trường đời. Chúng ta còn nhiều ẩn dấu không tốt trong tâm tư.

Chúng ta cố gắng nở nụ cười nhưng trong lòng còn oán hận. Chúng ta chào hỏi vồn vã bề mặt nhưng trong tâm còn nhiều đắng cay. Chúng ta chưa sống thật với lòng mình và chúng ta không thể sống thật nếu chúng ta không biết khoan dung tha thứ và bỏ qua cho nhau.

Chúa dạy chúng ta làm việc bố thí, cầu nguyện và ăn chay, điều quan trọng ở cái tâm. Cái tâm thiện thì việc làm sẽ có hoa trái tốt, nếu thiếu thiện tâm, mọi việc sẽ trở thành hình thức thừa thải và vô giá trị. Lạy Chúa, xin cho chúng con biết đem yêu thương vào tất cả việc làm của chúng con.

THỨ NĂM
Mt. 6: 7-15


Chúa Giêsu nói với các môn đệ rằng: Khi cầu nguyện, các con đừng lải nhải như dân ngoại: họ tưởng nói nhiều sẽ được nhậm lời. Cầu nguyện là gặp gỡ Chúa và sống kết hợp với Ngài. Cầu nguyện là ngước nhìn lên Đấng có thể ban ơn phước cho mình. Con người thấp hèn và giới hạn nhưng niềm khao khát hạnh phúc thì không cùng. Chỉ có Đấng trên cao mới có uy quyền giáng phúc lành.

Người ta nói: Trời cao có mắt. Nhiều người chưa bao giờ được nghe nói về Đấng Tối Cao nhưng họ luôn tôn kính và vái lạy Đấng vô hình. Những người chưa có niềm tin nơi Chúa Kitô, họ vẫn cầu nguyện, vẫn thắp nhang vái tứ phương hoặc sấp mình cúi lạy về hướng mặt trời mọc. Thiên hạ vẫn dùng các từ ngữ tôn kính để bày tỏ quyền trên như nói về ông trời, trời mưa, trời nắng, trời bão gió hoặc trời gầm. Nên họ đã cầu trời khấn phật.

Chúng ta là môn đệ của Chúa. Chúng ta được hạnh phúc biết Chúa và kết hợp với Chúa là lời cầu nguyện. Chúa Giêsu còn yêu thương dậy dỗ chúng ta cách cầu nguyện và kinh cầu nguyện. Chúng ta có Cha ở trên trời hằng thương yêu chăm sóc chúng ta. Chúa là Cha nhân lành thấu hiểu tâm tư chúng ta ngay cả trước khi chúng ta cầu xin.

Cầu nguyện không phải là lải nhải nhiều mà được ơn nhiều. Cầu nguyện là sống thân mật với Chúa trong tâm hồn.

THỨ SÁU
Mt. 6: 19-23


Cái nhà này là của tôi đó. Cái xe tôi mới mua. Con người tìm sở hữu những của cải vật chất và vui hưởng cuộc sống này. Trong bài phúc âm Chúa Giêsu nói với các môn đệ: Các con đừng tích trữ cho mình kho tàng dưới đất, là nơi ten sét, mối mọt làm hư nát nhưng các con hãy tích trữ cho mình kho tàng trên trời. Của cải vật chất là phương tiện giúp con người sinh sống. Của cải có đó rồi mất đó. Chẳng có gì tồn tại mãi.

Chúa biết rõ ràng những nhu cầu của cuộc sống con người. Con người càng văn minh nhu cầu càng nhiều. Càng có nhiều phương tiện, con người càng cảm thấy không có đủ thời gian. Con người sỡ hữu nhiều của cải nên tìm cách hưởng dùng tối đa. Ngày nay các phương tiện truyền thông dễ dàng, con người rút ngắn được thời gian liên lạc. Các phương tiện như máy bay phản lực, xe lửa tốc hành, hệ thống điện thơ, nối mạng, điện thoại di động… giúp con người thông tin mau lẹ.

Con người lợi dụng mọi khả năng để làm ăn và kiếm tìm của cải. Có muốn có thêm, con người không thể ngưng chạy theo đồng tiền. Chúa nói: Kho tàng ở đâu, lòng ngươi ở đó. Mải mê tìm kiếm tiền của thì đương nhiên con người phải đầu tư nỗ lực vào đó. Họ dùng thời gian, sức lực và mọi khả năng để đạt mục đích. Lạy Chúa, chúng con đã không có đủ thời gian cho Chúa. Chúng con cứ mải kiếm tìm của cải vật chất đời này mà quên kho báu trên trời. Xin Chúa giúp chúng con biết dùng của cải đời này để sinh lợi kho tàng trên trời.

THỨ BẢY
Mt. 6: 24-34


Cuộc sống con người văn minh tiến bộ nhưng con người không khắc phục được những bất an. Con người cứ phải lo lắng cho những gì sắp tới, truyện này chưa xong đã phải lo truyện khác. Chúa Giêsu dạy: Các con đừng lo lắng về ngày mai, vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Thật tuyệt vời nếu chúng ta có thể bỏ đi được ngày hôm qua và đừng lo lắng cho ngày mai, chỉ sống trong hiện tại và vui sống với cái chúng ta đang có.

Chúa muốn chúng ta tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa. Chúa nói rằng chúng ta đừng lo lắng chứ Chúa không bảo chúng ta đừng toan tính, đừng hoạch định cho cuộc sống. Cuộc sống là sự kết nối quá khứ, hiện tại và tương lai. Chúng ta không hoàn toàn điều khiển cuộc sống của chúng ta nhưng chúng ta vẫn cứ phải tiếp tục làm việc. Biết rằng có nhiều điều vượt ngoài tầm tay của chúng ta. Chúng ta không biết ngày mai sẽ ra sao. Mỗi giây phút chúng ta sống là giây phút hoàn toàn mới, hãy tin vào sự quan phòng của Chúa.

Chúa chỉ cho chúng thấy hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi nhưng Chúa đã trang phục cho nó tuyệt đẹp. Còn chúng ta cũng không thể làm cho mình cao thêm một gang một tấc, vậy chúng ta lo lắng làm chi? Chúa nói: Trước tiên các con hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Ngài, còn tất cả các điều đó, Ngài sẽ ban thêm cho các con.