82. ĐỀU BỊ MÙ MẮT

Ông chủ muốn làm một then cài trong cửa, nhưng thợ mộc lại làm cho ông cái then ngoài cửa, ông chủ trách và nói:

- “Làm gì có chuyện làm then bên ngoài cửa, ông bị mù rồi sao ?”.

Thợ mộc không phục nói:

- “Ông mới là người bị mù.”

Chủ nhà hỏi:

- “Sao anh nói tôi là người bị mù chứ ?”

Thợ mộc nói:

- “Giả sử con mắt của ông mà sáng, thì tại sao ông lại thuê người mù mắt là tôi làm chứ !?”

(Tiếu phủ)

Suy tư 82:

Con người ta khi vì tức giận mà cãi nhau thì lý trí buồn tình chạy mất, lòng yêu mến và kính trọng vốn có thì ẩn mặt, lời lẽ ôn nhu thường ngày thì bị biến dạng, khuôn mặt khả ái dịu dàng trở thành nhăn nhó khó coi và khó chịu, và thế là trở thành người mù không nhìn thấy đức ái...

Người sáng mắt tâm hồn là người có đức ái, nghĩa là họ nhìn thấy cái khó chịu của người khác để sửa mình, họ nhìn thấy cái kiêu ngạo của người khác để răn mình, họ nhìn thấy cái đau khổ của người khác để giúp đỡ an ủi, nhìn thấy cái quá lố nơi người khác để điều chỉnh lại cái ưu cái khuyết nơi mình cho phù hợp với đức ái của Đức Chúa Ki-tô.

Con mắt tâm hồn sáng là ở đó vậy !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info