Chúa Nhật 8 THƯỜNG NIÊN. C
(Luca 6: 39-45)
NHÂN QỦA


Người mù dẫn dắt kẻ đui,
Cả hai lăn hố, tối thui thấy gì.
Môn đồ mở mắt thấy chi,
Hãy nên hoàn hảo, thực thi tín thành.
Tìm tòi cái rác, cái mành,
Cái đà to lớn, rõ rành mắt ngươi.
Sao nhìn không thấy trong đời,
Giả hình giả nghĩa, nói lời dối gian.
Xét mình nhận lỗi làm càn,
Chiếc đà trong mắt, tiên vàn lấy ra.
Đừng tìm bắt lỗi người ta,
Trước tiên nhận lỗi, thứ tha giải hòa.
Xem kìa cây tốt trổ hoa,
Trái vàng mọng chín, tựa tòa đài sen.
Biết rằng cây xấu bon chen,
Trổ hoa èo ọt, trái đen héo tàn.
Người lành nhân đức trời ban,
Phát sinh sự thiện, chứa chan ân tình.
Tâm hồn tĩnh lặng an bình,
Trổ sinh nhân đức, tâm linh rạng ngời.

Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: Cứ xem trái, thì biết cây. Cây tốt sinh trái tốt và cây xấu sinh trái xấu, đó là lẽ thường. Con người tốt sẽ thực hành điều tốt tự trong lòng của họ phát ra. Hôm nay Chúa mời gọi chúng ta hãy nhìn vào tận đáy tâm hồn mình nơi ẩn dấu những sự tốt lành. Chúng ta thường có khuynh hướng nhìn ra ngoài để tìm sự tốt lành và thánh thiện. Chúng ta hay đánh giá người khác qua dáng vẻ bên ngoài hơn là nhìn sâu vào nội tâm. Nhiều khi chúng ta bị lầm lẫn.

Cây tốt sinh trái tốt. Đó chính là hoa qủa từ bên trong. Đời sống tốt lành thánh thiện được tỏ lộ qua sự thực hành sống đạo như giúp đỡ tha nhân, thăm viếng người già cả, kẻ tù đầy, người túng thiếu và những người không có nơi nương tựa. Những hành động tốt bày tỏ tấm lòng tốt. Người tốt trở nên gương mẫu và là đèn sáng soi cho những người chung quanh.

Làm sao chúng ta có thể dẫn đường cho người khác, nếu chúng ta bị mù lòa. Cách tốt nhất để giúp anh chị em, không phải chỉ là lời nói mà bằng chính những gương sáng trong đời sống. Triết gia Socrate nói rằng: Trời ban cho chúng ta có hai lỗ tai, hai con mắt, nhưng có một cái miệng và một cái lưỡi. Bởii thế chúng ta nên nghe nhiều hơn nói. Nếu chúng ta không có gì nói tốt về người khác, tốt hơn chúng ta hãy thinh lặng. Chúng ta có miệng lưỡi, những lời chúng ta nói ra, sẽ đánh giá chúng ta là người thế nào.

Làm sao chúng ta có thể nói với người anh em rằng để tôi lấy cái rác trong mắt anh, trong khi chúng ta không chú ý cái đà trong mắt mình. Đây là một trong những điểm yếu nơi mỗi người. Chúng ta thường dành qúa nhiều thời giờ nói về người khác như phê bình, chỉ trích, bới móc, xét đoán và chê bai đủ điều. Trong khi chúng ta không dám nhìn vào lỗi mình hoặc chúng ta nghĩ mình đã hoàn hảo.

Truyện xưa kể rằng khi các tu sĩ sống ẩn dật nơi vùng sa mạc bên Ai Cập, có một thầy đã phạm lỗi nặng. Các bậc phụ lão đòi mang thầy ra xét xử. Các vị mời cha bề trên đến. Ngài ra đi đeo một cái rổ có nhiều lỗ. Cha đổ cát vào và đeo sau lưng. Khi ngài đi dọc đường, cát rơi xuống để lại vết. Các phụ lão hỏi tại sao cha làm thế? Ngài trả lời: Tội của tôi rời sau tôi, mọi nơi tôi đi qua, có dấu vết của lỗi lầm. Hầu như những thời gian qua, tôi đã không nhận thấy tội lỗi của tôi. Nghe thế, các bậc phụ lão đã bỏ cuộc xét xử.

Chúng ta được mời gọi nhìn lại chính tâm hồn và sửa lỗi mình trước khi sửa lỗi anh em. Hãy sống như đèn luôn cháy sáng để soi đường chúng ta đi.

THỨ HAI, TUẦN 8 THƯỜNG NIÊN
(Mc 10, 17-27).
NHÂN LÀNH


Một người quỳ gối dâng lời,
Làm sao được sống đời đời Chúa ơi!
Một mình Thiên Chúa cao vời,
Nhân lành tuyệt đối, mọi người kính tin.
Con hằng thờ Chúa nguyện xin,
Chu toàn Thập Giới, con tin vào Ngài.
Ngoại tình, lường gạt lưới chài,
Giết người, trộm cắp, không sai điều nào.
Thảo cha kính mẹ thanh cao,
Trọn lành con muốn, điều nào cần hơn.
Chúa thương bạn trẻ van lơn,
Hãy về bán hết giang sơn ở đời.
Mang đi bố thí cho người,
Anh rầu nét mặt, không lời bỏ đi.
Người giầu giữ được thứ gì,
Thế gian của cải, mất đi phần hồn.

THỨ BA, TUẦN 8 THƯỜNG NIÊN
(Mc 10, 28-31).
GẤP TRĂM


Phê-rô thưa Chúa điều nầy,
Từ bỏ mọi sự, theo Thầy được chi?
Gấp trăm phần thưởng khắc ghi.
Bỏ nhà bỏ cửa, sự gì đã trao.
Bỏ cha bỏ mẹ máu đào,
Bỏ đi đồng ruộng, vườn cao thổ điền.
Vì Thầy buông bỏ túi tiền,
Phúc âm tin tưởng, cửa thiên cao vời.
Hy sinh chịu khổ trong đời,
Gia tài phúc lộc, rạng ngời phúc thiêng.
Theo Thầy ngưỡng vọng cõi thiên,
Trần đời trút bỏ, linh thiêng tìm về.
Chúa ban phần thưởng tư bề,
Cùng đường kiên vững, lời thề tín trung.
Nước Trời nhắm hướng tới cùng,
Vinh quang vĩnh cửu, thiên cung sáng ngời.

THỨ TƯ, TUẦN 8 THƯỜNG NIÊN
(Mc 10, 32-45).
PHỤC VỤ


Chúa lên Giê-rú-sa-lem,
Con Người bị nộp, rồi đem tử hình.
Tông đồ sợ hãi hết mình,
Theo Thầy bị khổ, liều mình bước chân.
Nhạo cười phỉ nhổ xác thân,
Đánh đòn giết chết, lột trần treo cây.
Giê-su mạc khải nay đây,
Nhục hình đang tới, bủa vây cõi đời.
Niềm tin hy vọng rạng ngời,
Ba ngày sống lại, lên trời hiển vinh.
Môn đồ không hiểu nghĩa tình,
Nài xin vinh dự, cung đình thế gian.
Gia-cô-bê lẫn Gio-an,
Ước ngồi bên hữu, cầu ban phúc lành.
Chúa rằng làm lớn cầu danh,
Khiêm nhường phục vụ, thực hành yêu thương.

THỨ NĂM, TUẦN 8 THƯỜNG NIÊN
(Mc 10, 46-52).
ĐƯỢC THẤY


Người mù nghe biết Giê-su,
Con vua Đa-vít, trong khu Hội Đường,
Lại gần lớn tiếng xin thương,
Cho con được thấy, tựa nương bên Ngài.
Nhiều người mắng mỏ chê bai,
Im đi lặng tiếng, Chúa sai gọi vào.
Vui mừng đứng dậy nôn nao,
Muốn chi anh nói, khát khao điều gì.
Lạy Thầy thương xót từ bi,
Mắt con xem thấy, xin đi theo Thầy.
Chúa thương chữa mắt anh nầy,
Đức tin mạnh mẽ, lòng đầy tin yêu.
Mắt anh thông sáng mọi điều,
Cả hồn lẫn xác, mỹ miều cả hai.
Nhận ra Thiên Chúa Ngôi Hai,
Quyền năng phép tắc, đóng vai người trần.

THỨ SÁU, TUẦN 8 THƯỜNG NIÊN
(Mc 11, 11-26).
NHÀ TA


Nhìn xem cây vả lá xanh,
Um tùm không trái, hữu danh vô thường.
Từ nay trụi qủa tơ vương,
Không ai ăn trái, vô phương sống bền.
Trên đường rảo bước vào Đền,
Chướng tai gai mắt, hai bên đổi tiền.
Bán buôn trao đổi gây phiền,
Ồn ào lớn tiếng, chợ phiên mỗi ngày.
Giê-su xô đổ nơi này,
Nơi nhà cầu nguyện, trải bày bán buôn.
Nên hang trộm cắp trầm buồn,
Đâu còn nơi thánh, để luôn phụng thờ.
Các nhà lãnh đạo đền thờ,
Mưu tìm giết Chúa, hững hờ tin vui.
Tránh đừng đụng chạm rút lui,
Chúa đi rao giảng, niềm vui mọi miền.

THỨ BẢY, TUẦN 8 THƯỜNG NIÊN
(Mc 11, 27-33).
THÁCH THỨC


Tin mừng phân rẽ tình yêu,
Đối đầu Thượng Tế, nhiều điều khó khăn.
Nhóm phe Luật Sĩ băn khoăn,
Tập đoàn Kỳ Lão, cản ngăn rao truyền.
Giê-su Cứu Thế dủ khuyên,
Không nghe, không hiểu, cội nguyên là gì.
Hùa nhau bắt bẻ tinh vi,
Quyền nào Chúa đã dời đi chỗ này?
Bán buôn lợi nhuận có hay,
Đền Thờ cai quản, ai thay được nào?
Gio-an Phép Rửa ra sao?
Bởi người, bởi Chúa, trên cao, dưới trần?
Họ rằng không biết, sợ dân,
Chúa không đáp trả, bởi nhân, bởi Trời.
Chúa Con giáng thế xuống đời,
Quyền năng phép tắc, cao vời phúc ân.