Isaia 40: 1-5, 9-11; Tvịnh 84; 2 Phêrô 3: 8-14; Máccô 1: 1-8

Mùa Vọng và Mùa Giáng Sinh là thời gian đặc biệt trong Giáo hội, vì chúng ta mừng sự hiện diện của Thiên Chúa và hành động của Ngài trong đời sống chúng ta. Tuần vừa qua, chúng ta được nhắc nhở là nên tỉnh thức và coi chừng ngày Đức Chúa ngự đến "Hãy coi chừng! Hãy tỉnh thức!". Đó là lời Chúa Giêsu nói với các môn đệ (Mc 13: 33) Dấu chấm than dùng ở đây nhắc đến việc cấp bách phải không? Mùa Vọng nhắc chúng ta là chúng ta sẽ không thấy sự hiện diện của Chúa Kitô ngay bây giờ ở giữa chúng ta, nếu chúng ta ngóng trông tìm kiếm Ngài.

Các bài sách hôm nay nói thêm vào tin tuần trước. Không phải chúng ta chỉ coi chừng mà chúng ta còn sống đời sống đó nữa. Không phải chúng ta chỉ để đời sống chúng ta chìm đi lặng lẽ, mà chúng ta phải làm như ông Gioan Tẩy Giả nói là " Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa ".

Ông Gioan lập lại lời ngôn sứ Isaia nói với chúng ta "có tiếng người hô trong hoang địa! Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa". Đến đây, tôi muốn nhìn lại cuộc đời tôi, và đời sống trên thế giới nơi tôi sinh sống và tôi tự hỏi: nơi hoang địa trong đời tôi là chỗ nào? Tôi đã làm gì phung phí thì giờ và năng lực của tôi theo đuổi những việc phù phiếm? Tôi đã phung phí thời giờ cho việc kinh doanh, mất nhiều thời gian cho việc giải trí, và biết bao nhiêu những ưu tu lộn xộn trong đầu chúng ta. Tôi đã lãng phí bao nhiêu tài nguyên thiên nhiên? Và biết bao việc sẽ thêm vào đó như những lãng phí thờì gian, năng lực, và nguồn lợi của mình.

Những lúc này chúng ta nghĩ đến những phung phí. Chúng ta đã được nghe lời thức tỉnh của ngôn sứ Isaia: "Trong hoang địa, hãy dọn đường của Đức Chúa chúng ta". Mùa Vọng kêu gọi chúng ta dọn dẹp việc làm của chúng ta và sửa đường lối cho ngay thẳng. Không phải là lúc bàn cãi, hay thưa với Thiên Chúa xin Ngài hành động cho chúng ta. Thiên Chúa đã sẵn sàng với chúng ta. Ngôn sứ Isaia nói rõ thánh ý của Thiên Chúa. Thiên Chúa nói với ngôn sứ "Hãy ngọt ngào khuyên bảo Giêrusalem, và hô lên cho Thành: thời phục dịch của Thành đã mãn".

Thiên Chúa sẵn sàng hành động cho chúng ta, hàn gắn vết thương , và tha tội lỗi của chúng ta. Nhưng, trong lúc chúng ta chưa đáng được sự hài lòng của Thiên Chúa đối với chúng ta, thì chúng ta cần phải biết chúng ta sẽ phải làm gì để dọn sẵn con đường của Đức Chúa. Chúng ta có thể làm gì để "thức tỉnh" đón Đức Chúa đến?

Ngôn sứ Isaia đề nghị việc dọn đường. Thời xưa, mỗi khi một vị vua chúa muốn thăm một thành trì, thì dân chúng trong thành dọn dẹp đường sá để cho vị vua chúa đi qua được êm đẹp, không gồ ghề. Còn chúng ta, chúng ta phải dọn dẹp đường sá nào trong Mùa Vọng này? Thung lũng nào cần bồi đắp? Núi đồi nào chận đường trong đời sống chúng ta cần được san phẳng? Lề đường nào cần được dọn dẹp?

Nếu chúng ta dọn dẹp đường lối chúng ta thì ngôn sứ hứa "Bấy giờ vinh quang Đức Chúa sẽ tỏ hiện, và mọi người phàm sẽ cũng được thấy". Vinh quang là từ ngử rất quan trọng trong Cựu và Tân Ước. Theo tiếng Do thái, vinh quang có nghĩa là "trọng tâm" hay "quan trọng". Nói về Thiên Chúa thì vinh quang ám chỉ sự hiện diện của Thiên Chúa cho người phàm. Khi chúng ta có kinh nghiệm như thế về Thiên Chúa, chúng ta tôn vinh Thiên Chúa. Có kinh nghiệm vinh quang của Thiên Chúa sẽ thay đổi chúng ta. Không những chúng ta có kinh nghiệm, mà người khác cũng sẽ biết sự "quan trọng" của Thiên Chúa qua kinh nghiệm của chúng ta.

Các bài sách đọc hôm nay có một sự quan trọng nói đến việc thay đổi. Thí dụ như thánh Phêrô khuyến khích chúng ta "phải là những người tốt dường nào, phải sống đạo đức và thánh thiện biết bao" Ông Gioan Tẩy Giả kêu gọi người ta "chịu phép rửa tỏ lòng sám hối để được ơn tha tội". Khi chúng ta nghe từ "sám hối" chúng ta có thể có cảm nghĩ về từ đó. Nói thật ra, chúng ta có thể nói là "chúng ta không phải là người xấu". Thật vậy. Phải chăng hôm nay chúng ta đến nhà thờ, nghe Lời Thiên Chúa, cầu nguyện và sẵn sàng rước Mình và Máu Thánh Chúa Kitô. Chắc là tất cả chúng ta đều có lỗi, nhưng, trong căn bản, chúng ta là những người tốt, và chúng ta đã làm hết sức chúng ta. Đường lối chúng ta được thẳng, thung lũng chúng ta không sâu mấy, núi đồi chúng ta không cao mầy.

Nhưng, Lời Chúa trong những tuần đầu Mùa Vọng kêu gọi chúng ta hãy xem xét kỹ trong đời sống chúng ta. Cách đây vài hôm, tôi dọn dẹp ít sách trong kệ sách, và thấy bụi đóng đầy bên trong. Vì tôi dọn nên mới trông thấy bụi. Đó là bài học cho đời sống tôi. Tôi cần phải dời ít đồ đạc, sửa soạn lại, mới trông thấy bụi và chùi dọn. Isaia nói như thế này: "Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa". Ông Gioan Tấy Giả nói "Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi". Theo việc tôi dọn sách của tôi, chúng ta có thể nói "hãy chùi dọn bụi bặm và sắp xếp ngay thẳng cho Mùa Vọng năm nay".

Tội lỗi và những thiếu sót của "người tốt" như chúng ta không trông thấy rõ ràng cho đến khi chúng ta có dịp ngừng lại và xem xét. Đó là điều chúng ta làm trong Mùa Vọng. Hãy nhìn những thái độ vô tư đối vói sự dữ xung quanh chúng ta: nhũng thái độ yên tâm làm chúng ta khác kẻ khác; các cử chỉ lo lắng về những điều chúng ta ham muốn nhất là trong mùa mua bán này; thái độ thiếu suy nghĩ và thiếu tạ ơn Thiên Chúa về bao nhiêu điều tử tế đối với chúng ta; thái độ không chú trọng đến người khác để thay đổi thế giới chúng ta; thái độ tránh né không giúp đở những người cần đến chúng ta.

Đây không phải là mười điều răn. Nhưng, trong Mùa Vọng chúng ta hãy xét mình lại. Trong đời sống của bạn, bạn sẽ thêm gì về những thung lũng cần được bồi đắp, về những đồi núi cần được san bằng, và những đường lối cần làm ngay thẳng? Đây có thể không phải là những tội lỗi lớn lao, nhưng cần phải nghĩ đến trong khi chúng ta dọn đường của Đức Chúa phải không?


Chuyển ngữ: FX. Trọng Yên, OP

2nd ADVENT (B)
Isaiah 40: 1-5, 9-11; Psalm 85; 2 Peter 3: 8-14; Mark 1: 1-8

Advent and Christmas are special times for us in the church because we celebrate God’s present and coming active presence in our lives. We were reminded last week to stay awake and alert to the Lord’s coming. "Be watchful! Be alert!" Jesus told his disciples (MK 13:33). Don’t the exclamation points convey a sense of urgency? Advent reminds us we will not see the presence of Christ already among us, and coming, unless we are alert and looking for him.

Today’s readings further that message. Not only are we to be alert, we must tend to our lives. Not only must we not doze our way through life, we must, as the Baptist proclaims in the desert, "make straight his paths."

John was echoing what the prophet Isaiah says to us today, "In the desert prepare the way of the Lord! Make straight in the wasteland a highway for our God." At this point I would look over my life, and the life of the world in which I live, to ask: "Where in my life is the ‘wasteland?’" How am I wasting my time and energies on frivolous pursuits and things? How do I waste my days in busyness, distractions and entertainment? What waste clutters my mind? How much of the resources of the planet do I waste and cast aside? What else would you add to your list of "waste" – wasted time, energy and resources?

Having dwelt in our own wasteland for these moments, we are ready to hear the wake-up call of the prophet. "In the desert prepare the way of the Lord! Make straight in the wasteland a highway for our God." Advent calls us to clean up our acts and straighten things up. It is not a time to bargain or convince God to act on our behalf. God is already well disposed towards us. The prophet is quite clear what God’s intentions are. God tells the prophet, "Speak tenderly to Jerusalem and proclaim to her that her service is at an end, her guilt is expiated."

God is ready to act on our behalf, heal our wounds and forgive our sins. But while we can’t earn God’s pleasure towards us, it is always a given, what then can we do to prepare God’s way? What can we do to "wake up" to God’s coming?

The prophet suggests a road construction job. In ancient times when a dignitary or ruler would visit a city, the townspeople would fix the roads to make the royal person’s entrance smooth. What roadwork do we need to do this Advent? What valleys and empty places need filling in? What mountains, obstacles, to God in our lives, need leveling? What rough edges need smoothing?

If we tend to our "roadwork," Isaiah promises, "Then the glory of the Lord will be revealed and all peoples shall see it together." Glory is an important word in both testaments. The Hebrew for glory means "weight," or "importance." Applied to God it refers to God’s visible manifestations to humans. When we have such an experience of God we respond by giving glory to God. Experiencing God’s glory will transform us. Not only will we have the experience, but others will come to know God’s "weight and importance" through experiencing us.

There is a strong appeal in today’s readings to change. For example, Peter urges us to "conduct yourselves in holiness and devotion." The Baptist proclaimed, "a baptism of repentance for the forgiveness of sins." When we hear the word "repent" we may not be moved by it. "After all," we might say, "I’m not a bad person." True enough. Aren’t we here at church, listening to God’s Word, praying and getting ready to receive Christ in his body and blood? Don’t we do our jobs faithfully and honestly? Aren’t we trying to be the best parents and grandparents we can be? Don’t we work hard at school and treat our friends fairly? We all have faults, for sure, but we’re basically good and decent people, doing our best. Our paths are pretty straight, our valleys not too deep, our mountains not too high.

But the Word of God these first weeks of Advent invites us to look more closely at our lives. The other day I moved some books on my bookshelf and saw the dust that had accumulated behind them since I last touched them That’s a lesson for my life. I need to move a few things around, make some adjustments and do some dusting. Isaiah said it in his way, "Make straight in the wasteland a highway for our God." John the Baptist says it in his way, "Prepare the way of the Lord, make straight his paths." In light of my book-moving experience we might say, "Do some dusting and straighten up this Advent"

The sins and missteps of "good people" like us aren’t very obvious until we take an opportunity to pause for a closer look. That’s what we do in Advent. Take a closer look at: our complacency at the evils around us; our smugness that sets us apart from others; our preoccupation with wants, especially during this buying season; our negativity and lack of gratitude for God’s many acts of kindness; our unwillingness to work with others to make changes in our world; our holding back from someone in need.

These are not listed in the 10 Commandments, but it’s Advent, take a look around. In your life what would you add to the list of valleys that need filling in; mountains that should be made low; and roads that need straightening? These might not make the list of "big sins," but they still call out for attention, as we prepare the way of the Lord?