LÀNG PHUNG ĐÃ BỪNG LÊN ÁNH SÁNG

(Giáng Sinh 2016 tại giáo xứ Qui Hòa)

Từ một làng dành riêng cho những bệnh nhân phong cùi được Cố Paul Anre Maheu thiết lập từ năm 1929 và được chính thức điều hành-quản lý bởi các nữ tu Dòng Phan Sinh Thừa Sai Đức Mẹ từ năm 1932, “Qui Hòa” ngày nay, trên cái nhìn tổng thể về phương diện hành chánh-dân sự, là Bệnh viện Phong- Da liễu “Quy Hòa” trực thuộc Bộ Y Tế, nhưng trên phương diện tôn giáo, tín ngưỡng, “Qui Hòa” là một đơn vị giáo xứ thuộc giáo hạt Qui Nhơn, giáo phận Qui Nhơn.

Xem Hình

Cho dù ngày xưa đây là vùng đất “bị cách ly”, và ai đến cũng đều nơm nớp lo sợ bị lây lan qua đủ mọi tình huống ; vì thế, chỉ có những bệnh nhân thực thụ mới chọn định cư nơi nầy như chon một nơi cho “một cõi đi về” ! Nhưng hôm nay, đây lại là một trong những điểm đến du lịch của thành phố biển “Quy Nhơn” ; và nhất là, do gốc gác, cội nguồn và điều kiện an cư lập nghiệp, nên nhiều gia đình, cho dù không mang chút bệnh tật phong nào, đã quyết chọn nơi đây như quê cha đất tổ, bất chấp mọi cái nhìn hay quan niệm tiêu cực của nhiều người nếu có !

Đêm nay, Đêm Thánh Giáng Sinh 2016, Cộng đoàn giáo xứ Qui Hòa tập trung cử hành Thánh lễ Đêm trong bầu khí trang nghiêm và ấm cúng nơi nhà thờ giáo xứ cũng là nguyện đường của Tu Viện các nữ tu Phan Sinh. Trước Thánh lễ, chương trình diễn nguyện canh thức hướng tâm hồn cộng đoàn sống lại con đường lịch sử cứu độ của Thiên Chúa qua những cột mốc quan trọng để dẫn tới mầu nhiệm Ngôi Hai giáng trần, mà trọng tâm chính là Tình yêu. Đó cũng chính là tiêu đích mà định hướng mục vụ của giáo phận Qui Nhơn nhắm tới cho năm 2017 với chủ đề YÊU THƯƠNG-PHỤC VỤ, và là trọng tâm cốt lỏi của đời sống hôn nhân-gia đình, điểm nhấn mục vụ của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam cho 3 năm 2017, 2018,2019.

Phụng Vụ Lễ Đêm Giáng Sinh diễn ra trang trọng và ấm cúng, chan hòa bầu khí vừa thiêng liêng thánh thiện phản ảnh qua những gương mặt hồn nhiên vui tươi của đông đảo các em thiếu nhi trong những bộ cánh thiên thần, vừa hiệp thông huynh đệ với thái độ trân trọng, nghiêm trang của đông đảo các bạn lương dân cùng hiện diện để chung chia niềm vui Giáng Sinh với cộng đoàn tín hữu.

Quả thật, niềm vui Giáng Sinh, ân sủng Giáng Sinh, như những giọt ánh sáng muôn màu rực rỡ, đang bừng lên ở một góc thung lũng Qui Hòa, nơi đã từng là địa chỉ của cách ly và đau khổ, của bóng tối thất vọng và nổi buồn triền miên của sự chết, mà cố thi sĩ Công Giáo Hàn Mặc Tử, một người cùi đã sống những ngày cuối đời và an nghỉ nơi đây, đã từng rên rỉ thảm thiết :

Tôi vẫn còn đây hay ở đâu ?
Ai đem tôi bỏ dưới sông sâu ?
Sao bông phượng nở trong màu huyết ?
Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu ?

(Những Giọt Lệ)

Hoặc :

Rồi hồn ngắm tử thi hồn tan rã,
Bốc thành âm khí loãng nguyệt cầu xa .
Hồn mất xác, hồn sẽ cười nghiêng ngả,
Và kêu rêu thảm thiết khắp bao la ...

(Hồn lìa khỏi xác)

Hoặc :

Một mai kia ở bên khe nước ngọ
Với sao sương Anh nằm chết như trăng
Không tìm thấy nàng tiên mô đến khóc
Đến hôn Anh và rửa vết thương tâm

(Duyên kỳ ngộ)

Không, Qui Hòa đêm nay chan hòa ánh sáng, thứ ánh sáng cứu độ mà sứ ngôn Isaia đã từng cảm nghiệm bao ngàn năm trước khi dự báo về ngày xuất hiện của Đấng Emmanuen :

“Đoàn dân đang lần bước giữa tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, đám người người sống trong vùng bóng tối, nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi…” (Is 9,1)

Đó cũng chính là điều mà nhà thi sĩ phung cùi tuyệt tài của chúng ta, Hàn Mặc Tử, đã từng cảm nghiệm và dệt những vần thơ đức tin đã trở thành bất hủ :

Cả trời bỗng tiêu diêu như báu vỡ:
Nên tiếng vang thầm dội đến thâm tâm,
Mà ta ngỡ đấng tiên tri muôn thuở
Giữa đêm nay còn đứng giảng Phúc Âm.
Tứ thời xuân! Tứ thời xuân non nước!
Phút thiêng liêng nhuần gội ánh thiều quang,
Thiên hạ bình và trời tuôn ơn phước
Như triều thiên vờn lượn khắp không gian...

(Nguồn Thơm)

Quản thật, đêm Giáng Sinh đã làm cho LÀNG PHUNG ĐÃ BỪNG LÊN ÁNH SÁNG.

Trương Đình Hiền