51. BẰNG MẬT THÍCH HỒ.
Thời Nam Đường, Bằng Mật cùng với các lão thần trong nội các đọc sách tiêu khiển, lúc nói đến việc Đường Huyền Tôn chúc mừng và ban phong cho Hạ Trí Chương vùng đất Kính Hồ, Bằng Mật nói:
- “Sau này về hưu, nếu tôi được vùng sau của đất Hồ là có thể mãn nguyện lắm rồi.”
Người ngồi bên là Huyễn nói:
- “Chủ của tôi tôn trọng hiền tài kẻ sĩ, lẽ nào lại tiếc rẻ một Hồ sao ? Chỉ là thiếu hiền tài để có thể xứng đáng như Hạ Trí Chương mà thôi.”
Bằng Mật xấu hổ không thôi.
(Thiện Huyết tập)

Suy tư 51:
Con người ta, đôi lúc vì quá chú trọng đến quyền lợi của mình mà quên mất những tình cảm của người khác dành cho mình, mà tình cảm thì chắc chắn là quý giá hơn vật chất rất nhiều.
Có nhiều Ki-tô hữu vì quá chú trọng đến vật chất, nên khi cầu nguyện thì chỉ xin cho được giàu có, địa vị, vợ đẹp con ngoan, mà không cần chúc tụng, ngợi khen và cảm tạ tình thương mà Thiên Chúa đã ban cho mình hằng ngày trong cuộc sống.
Có một vài giáo dân rất ít khi tham gia công việc của giáo xứ mình, nhưng thường kiến nghị với cha sở nên làm như thế này cho đẹp mặt giáo xứ, làm như thế kia cho nổi, họ muốn làm “giám mục” của cha sở mà không nhìn thấy cha sở đang rầu vì mình không tích cực tham gia sinh hoạt với giáo xứ.
Tôi thấy có một bà Xơ đã tuyên bố với một bà lão giáo dân như thế này: “Bà không được đi rước lễ, vì bà không đến quét nhà thờ”. Bà Xơ này không biết rằng, mỗi tuần bà lão này đều quét nhà thờ và đi dâng lễ mỗi ngày hơn cả bà Xơ chỉ có đến nhà thờ của giáo xứ ngày Chúa Nhật.
Tôi cũng nghe một thầy giúp xứ nọ của một giáo phận có số giáo dân nhiều nhất nước, nói với ông trùm họ rằng: “Ê, ông trùm, đây là ông thầy bạn của tớ, có gì lai rai không ?”, một lúc sau lại nói: “Đây mới chỉ là “súc miệng” thôi, trưa nay đến nhà ông lai rai nhé !”, ông trùm khúm núm dạ dạ... Ông thầy giúp xứ này chỉ thấy giáo dân kính trọng mình, mà không thấy họ kính trọng mình chỉ vì mình là “người dâng mình làm tôi tớ Thiên Chúa”, chứ bản thân mình thì chẳng có gì đáng để người khác kính trọng như thế; ông thầy giúp xứ này chỉ thấy ông trùm khúm núm với mình, mà không thấy mình chỉ đáng làm con cháu của ông ta mà thôi...
Thiên Chúa rất công bằng, Ngài không để cho ai theo Ngài mà phải chịu thiệt thòi đâu, hãy yêu mến, phụng thờ Chúa và phục vụ Ngài trong tha nhân trước, mọi sự khác Ngài sẽ ban cho sau, không lỗ đâu mà sợ...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư

------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info