Một giáo sư đại học theo Hồi Giáo đã cải đạo theo Thiên Chúa Giáo bị gia đình và xã hội ruồng bỏ.

Dhaka, Bangladesh (AsiaNews) - Một thanh niên, lấy tên là Anil Gomes, không phải là tên thật của anh vì lý do an ninh đã nói với AsiaNews rằng anh đã gặp quá nhiều khó khăn khi cải đạo từ Hồi Giáo để theo Thiên Chúa Giáo. Anh kêu gọi mọi người cầu nguyện cho anh,“ Xin hãy cầu nguyện cho tôi. Tôi không thể nuôi sống gia đình, tôi cần việc làm, nhưng tôi luôn gặp khó khăn vì tôi là người tin vào Chúa Giêsu Kitô.”

Anh từng dạy học tại một trường đại học Hồi Giáo ở Bangledesh, nhưng khi một đồng nghiệp bắt gặp anh đọc Kinh Thánh thì anh bị đuổi việc. Từ đó anh trở thành mục tiêu bị tấn công bạo lực và cái chết đe dọa. Anh sợ là anh có thể bị giết bất cứ lúc nào khi Hồi Giáo đang dần thành quốc giáo.

Anh đã trở thành tín hữu vào năm 1994 khi anh đọc câu Kinh Thánh trong Phúc Âm Thánh Gioan “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã sai Con Một của ngài xuống thế gian để những ai tin vào Ngài thì sẽ không bị hư mất, nhưng được sống muôn đời (Gioan 3:16).

Anh là người đã sang Saudi Arabia để nghiên cứu thêm về Đạo Hồi sau khi tốt nghiệp môn lịch sử ở Bangladesh. Lúc ở Rihadh, anh đã tham gia vào một cuộc kết án tử hình, thì có người đến đưa cho anh một tờ truyền đơn viết bằng tiếng Ả Rập.

Anh đọc đoạn Kinh Thánh trên tờ truyền đơn và anh bị xúc động mạnh. Anh nói rằng “Tôi chưa bao giờ thấy những điều này trong sách Đạo Hồi. Vào lúc đó, tôi muốn biết thêm và tôi đã tìm ra đoạn kinh ấy trong đoạn sách thiêng liêng gọi là Injeel Sharif (Tin Mừng), viết trước kinh Qur’an.”

Anh kể rằng “Một đêm kia, khoảng 3 giờ sáng, tôi nhìn thấy một người đàn ông mặc áo trắng bước vào phòng tôi và nói rằng ‘Con đang nghĩ gì? Hãy theo ơn Cứu Chuộc và đón nhận Giêsu. Rồi người đó biến mất để lại trong tôi sự run rẩy sợ hãi.”

Lúc đầu, anh Anil định là sẽ không cho ai biết chuyện này, nhưng sau đó anh đã thố lộ với cô bạn gái người Egyptian. Cô ấy khuyên anh nên bỏ Đạo Hồi, nhưng anh đã không làm theo lời khuyên của cô ấy, thế nên cô ấy đã bỏ đi.

Trong lúc chuẩn bị cho kỳ thi bằng tiến sĩ của mình, Anil có dịp thăm 16 quốc gia Hồi Giáo để nghiên cứu chuyên về giáo dục. Khi sang Iraq, anh tìm đến một nhà thờ “Tôi đã gặp cha Paul (không phải tên thật) và tôi đã thưa chuyện với ngài. Cha đã rửa tội cho tôi vào ngày 15 tháng Năm, 1994”.

Sau chuyến nghiên cứu, Anil về nước và bắt đầu dạy môn văn chương Ả Rập tại trường đại học Hồi Giáo với cương vị là giáo sư phụ tá.

Thái độ bất thường của Anil làm cho đồng nghiệp nghi ngờ. Anil kể “Tôi không đọc kinh Qur’an, và họ bắt đầu để ý tôi. Thế rồi một ngày kia, có người thấy tôi đọc Kinh Thánh bằng tiếng Ả Rập vì tôi muốn so sánh phiên bản trong tiếng Bangali.”

Anil bị phó Khoa Trưởng mời vào văn phòng và tra hỏi xem anh có cải đạo để theo Thiên Chúa Giáo không. Cuối cùng Anil đã thành thật trả lời là “Có, Tôi là người tin Chúa Giêsu”. Thế là vị phó khoa giận dữ, “kẻ không tin” không thể dạy ở trường đại học Hồi Giáo và cuối cùng thì anh đã bị đuổi việc.

Anil kể “Sau đó vài ngày tôi bị đám sinh viên Hồi Giáo Shibir ở trường đại học Kustia bắt tôi và đưa đến Khulna và họ muốn giết tôi. Chúng đã cắt gân chân tôi, đánh đập nhiều chỗ trên thân thể tôi trước mặt gia đình tôi và nhóm cuồng tính Hồi Giáo địa phương. Hiện nay vẫn còn những vết sẹo đây.”

Anil đã bị đánh chết ngất sau bốn ngày mới tỉnh lại tại nhà thương Bangabandhu ở Dhaka. Anh được ông cậu người Hindu đưa đến nhà thương này sau khi mẹ anh đã chi ra 85,000 takas ( khoảng $1,075 Dollars Mỹ). Nghẹn ngào trong nước mắt và câm nín, anh nhớ là ông cậu đã hứa sẽ ở bên chăm sóc cho đến khi anh bình phục.

Anh bình phục sau 3 tháng 21 ngày. Khi anh trở lại nhà, anh lại bị nhóm Hồi Giáo ở địa phương đánh đập. Cuối cùng chính gia đình anh cũng bỏ anh, tước quyền thừa kế và cả xã hội cũng lên án anh.

Anh bị mất việc nhiều lần với cùng một lý do. Anh bị đuổi khỏi Tổ Chức Phi Chính Phủ (NGO), một ngân hàng Hồi Giáo. Rồi anh lại kiếm một việc khác tại một Tổ Chức Truyền Giáo Phi Chính Phủ, nhưng sau cũng buộc phải nghỉ việc vì thiếu ngân quỹ.

Việc cuối cùng anh làm là chân bán hàng ở Dhaka. Viên quản đốc cảnh cáo anh “ Hãy bỏ Thiên Chúa Giáo đi. Nếu mày đọc kinh Qur’an mỗi ngày thì sẽ được lãnh lương.” Thế là anh bị đuổi việc và còn bị đe dọa giết chết nữa.

Hiện nay anh đang cố bươn chải để kiếm sống. Anh đã lập gia đình với một phụ nữ Công Giáo và họ đã có một đứa con 8 tuổi đang được học tại một trường Công Giáo. Thỉnh thoảng anh được mời để kể về chuyện cải đạo của anh tại các buổi hội thảo, nhưng đây chỉ là công việc tạm bợ thôi.

Các vụ giết người không phải là Hồi Giáo cũng như những người cải đạo sang Thiên Chúa Giáo bởi nhóm Hồi Giáo cực đoan đang tăng dần nỗi sợ của anh. Anh nói “Tôi rất lo ngại về những điều tồi tệ đang xảy ra tại quốc gia này.”

Giuse Thẩm Nguyễn