GIAO THỪA: TRAO CUỘC ĐỜI CHO CHÚA (Ds 6,22-27 ; Mt 5,1-10)

Giao thừa ! Hai tiếng nghe thật thân thương, thật thiêng liêng !

Giao thừa chính là thời khắc giao giữa năm cũ và năm mới để rồi ai ai cũng háo hức chờ đợi. Đơn giản, là người, ai cũng mong cái gì mới và mong cả một năm mới. Điều ước mong của năm mới thật giản đơn đó là năm mới được mọi chuyện tốt lành hơn năm cũ, được hạnh phúc hơn năm cũ, được bình an hơn năm cũ.

Chính với tâm tình đó, đêm hôm nay ta được nghe Chúa nói với ta thật dễ thương.

Thoạt nghe ta sẽ cảm thấy rất khó nghe, rất sốc bởi lẽ giữa chợ đời, người ta mong cho mình được giàu mà Chúa lại bảo là phúc cho nghèo ! Ai cũng mong cho mình dữ tợn hơn người khác mà Chúa lại bảo là phúc cho người hiền ! Và rồi những cái phúc tiếp theo trong bài giảng trên núi phải nói là khá sốc và khó nghe ! Đỉnh điểm của những mối phúc đó là bị bách hại vì sống công chính ! Phải nói thêm là vô duyên nữa ở cái phúc nài vì sống công chính mà bị bách hại lẽ ra khó chịu, lẽ ra bực mình nhưng lại phúc !

Thật sự, khi lắng đọng tâm hồn, ta sẽ thấy một điều thật này đó chính là Thiên Chúa mới là chủ thời gian, chủa trời đất và là chủ của cuộc đời chúng ta. Vấn đề căn cốt là ở chỗ đó để rồi ta cứ mãi đi tìm những cái thuộc về thế gian. Những cái thuộc về thế gian đó, ngay trước mắt ta đó nhưng rồi có gì là tồn tại mãi, có gì là bền vững mãi đâu.

Ai trong chúng ta cũng nhớ đến tổ tiên ông bà cha mẹ. Cách riêng với người Á Đông và là nét đẹp của người Á Đông là vào những ngày Tết đến thì người ta dành đặc biệt cái ngày cuối năm để đón ông bà về ăn Tết với gia đình, với con cháu.

Ông bà ta là ai ? Là cha, là mẹ, là ông, là bà của ta ... những người hết sức thân thương và gần gụi với ta. Những người đó đã sống với ta một thời thân thương. Có khi cãi vả, có khi gận hờn, có khi ganh tỵ, có khi bực giọc ... nhưng đến giờ có muốn giận, muốn hờn, muốn bực cũng không còn cơ hội nữa. Họ đã đi xa thật xa.

Nhắc nhớ như thế để ta thấy rằng phận con người của ta là thế, là vắn vỏi trong cái cõi tạm này để rồi thật sư quê hương đích thực của ta như Chúa nói chính là Nước Trời.

Mở đầu các mối phúc, Chúa nói vì Nước Trời. Khép lại các mối phúc Chúa cũng nói vì Nước Trời.

Căn cốt, quê hương đích thực của ta là Nước Trời để rồi những mối phúc mà Thiên Chúa mời gọi không còn là khó nghe, không còn là sốc mà là chuyện hết sức bình thường của những người chân nhận Nước Trời chính là quê hương thật của ta.

Trần gian này qua đi quá vội, trần gian này cũng chỉ là cái cõi tạm như Trịnh Công Sơn nói :

Con chim ở đậu cành tre
Con cá ở trọ trong khe nước nguồn
Tôi nay ở trọ trần gian
Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời


À ra thế ! Ta chỉ ở trọ trần gian để rồi tất cả cũng chỉ là tạm bợ mà thôi ! Và, chỉ mình Thiên Chúa mới thật sự là chủ đời ta mà thôi.

Và như thế, bước sang một năm mới, ta cũng vui vẻ để mà tín thác này trong lòng bàn tay của Chúa bởi vì Chúa mới là chủ thời gian, là chủ vũ trụ này.

Chính trong lẽ đó, ngoài chuyện cơm áo gạo tiền, phải chăng đó chính là đời sống thiêng liêng, đời sống tâm linh, đời sống cầu nguyện giữa ta với Chúa. Chỉ có Chúa mới là nguồn vui, là gia tài thật của đời ta để rồi chuyện ta tìm đó chính là tìm Chúa.

Cũng cần lắm vật chất để nuôi thân, cũng cần lắm sự giàu sang phú quý ở đời, cũng cần lắm sự dữ tợn để ăn hiếp người khác, cũng cần lắm những thực tại trần gian nhưng cần thiết hơn vẫn chính là Nước Trời mà chúng ta đang mong đợi. Sống được như thế, ta luôn luôn vui mừng hướng lòng về Nước trời và sống gắn bó mật thiết hơn với Chúa trong đời sống cầu nguyện. Không đẹp gì cho bằng ta tín thác, ta giao phó cuộc đời, giao phó mọi sự trong tay Chúa.

Trong tâm tình đó, Thanh Phaolô mời gọi cộng đoàn Thessalonica cũng như mời gọi mỗi người chúng ta thật dễ thương : Thưa anh em, anh em hãy vui mừng luôn mãi và cầu nguyện không ngừng. Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh. Anh em hãy làm như vậy, đó là điều Thiên Chúa muốn trong Đức Kitô Giêsu.

Tuyệt vời ! Hãy tạ ơn Chúa trong mọi hoàn cảnh ! Đúng như vậy ! Có thể đời sống vật chất, thu nhập của ta năm qua nó có yếu đi một chút nhưng nhìn quanh ta, ta vẫn hạnh phúc hơn nhiều người. Bằng chứng, giờ này ta tham dự Thánh Lễ, ít ra khi ra về ta còn có một mái ấm để bao bọc ta. Trong khi đó, còn biết bao nhiêu người xa quê, vì miếng cơm manh áo vẫn không về nhà được trong những ngày thiêng liêng đón chào năm mới này. Và, còn đó biết bao nhiêu mảnh đời khác ở trong các trại mồ côi, trại tâm thần, trại sida ... những bệnh nhân ung thư, những người nghèo bị bỏ rơi được gom vào trong các trại xã hội ...

Ít ra, ta cũng hạnh phúc hơn nhiều người, ta may mắn hơn nhiều người nhưng liệu rằng ta có nhận ra sự may mắn đó để ta tạ ơn Chúa hay không hay là ta dửng dưng trước ơn Chúa và còn tệ hơn là oán hờn Chúa nữa. Thật đáng tiếc cho ta nếu ta không mặc lấy tâm tình tạ ơn Chúa trong hoàn cảnh hiện tại của ta.

Thánh Phaolô đã nguyện xin chính Thiên Chúa là nguồn mạch bình an, thánh hóa toàn diện con người chúng ta để thần trí, tâm hồn và thân xác anh em, được gìn giữ vẹn toàn, không gì đáng trách.

Đặc biệt, không phải chỉ Thánh Phaolô mà lời đó chính là lời mà Thiên Chúa xưa kia đã nói với Mô-sê : “Hãy nói với Aharon và các con ông ấy rằng : Khi chúc lành cho con cái Israel, anh em hãy nói thế này : ‘Nguyện Đức Chúa chúc lành và gìn giữ anh em ! Nguyện Đức Chúa tươi nét mặt nhìn đến anh em, và dủ lòng thương anh em ! Nguyện Đức Chúa ghé mắt nhìn,và ban bình an cho anh em !’ Chúc như thế là đặt con cái Ít-ra-en dưới quyền bảo trợ của danh Ta, và Ta, Ta sẽ chúc lành cho chúng.”

Trong tâm tình đó, giây phút linh thiêng đầu năm mới này, ta hãy cùng nói với nhau : ‘Nguyện Đức Chúa chúc lành và gìn giữ ông, bà, anh, chị ... Nguyện Đức Chúa tươi nét mặt nhìn đến ông, bà, anh, chị..., và dủ lòng thương ông, bà, anh, chị ... ! Nguyện Đức Chúa ghé mắt nhìn,và ban bình an cho ông, bà, anh, chị ... !

Trong năm mới này, với những nguyện ước chân thành như thế, tin chắc rằng Thiên Chúa sẽ gìn giữ, thương xót, ghé mắt nhìn và ban bình an cho mỗi người chúng ta.

Hãy ký thác đường đời cho Chúa ! Hãy giao cuộc đời của mỗi người chúng ta trong vòng tay yêu thương của Chúa để rồi Chúa chúc phúc cho chúng ta ngay trong những ngày ở trần gian này để rồi mai kia ta được hưởng Phúc Nước Trời mà Chúa hứa ban cho những ai đã sống, đã thực thi lời Chúa dạy.