Làm điều gì đó

Em thân mến,

Có lẽ em cũng đồng ý với tôi là sống mà không làm gì, chẳng giúp ích gì cho chính mình và cho cuộc đời là một cuộc sống vô giá trị. Cuộc sống ấy mới tẻ nhạt và ngán ngẩm biết bao. Ngược lại, sống mà biết chú tâm đến hiện tại, hy vọng ở tương lai, thì sẽ mang đến cho ta nhiều niềm vui và hạnh phúc. Bởi đó, tôi thấy hoàn cảnh của em lúc này không khác gì một kẻ đang sống thừa ra, đến nỗi phiền muộn cho chính em và cho cả gia đình em nữa. Tôi viết cho em để chia sẻ chút tâm tình của mình để mong em hiểu và quẳng gánh lo âu đi mà vui sống.

Em chào đời trong niềm vui vô bờ của đôi vợ chồng đã quá tuổi tứ tuần. Đã từ lâu, cha mẹ em mong chờ được nghe tiếng nói cười của trẻ thơ để gia đình được thêm phần ấm áp. Nên từ ngày có em, cha mẹ đã dồn hết tình thương và niềm hy vọng cho em. Họ chỉ mong em học hành chăm chỉ, ngoan ngoãn và sống vui cuộc sống của mình. Niềm hạnh phúc và thành công của em cũng là động lực và niềm hân hoan cho chính họ. Ngày từng ngày, họ không quản ngại hy sinh cho em, chỉ mong sao một ngày nào đó, em có thể tự tin bước vào dòng đời cách vững chãi. Đó là ước mong chính đáng của bậc làm cha làm mẹ, em à. Hạnh phúc nào bằng khi cha mẹ thấy con mình thật sự trưởng thành trong cuộc sống. Em hãy thử một lần cố gắng cảm nhận niềm vui và ước vọng cha mẹ đã dành cho em lớn biết chừng nào!

Em thân mến,

Tôi đang viết những dòng này khi mặt trời đã đi ngủ và cũng là lúc em lang thang với chúng bạn nơi đầu đường góc phố. Em đốt cuộc đời trong những cuộc chơi thâu đêm và ly bì trong ngày dài ngao ngán. Đáng lẽ tuổi của em phải là thời gian của học trò hồn nhiên và say mê, đàng này em lại tự ban cho mình quyền được chơi bời lêu lỏng. Ăn chơi đâu cho ta được hướng đi đúng đắn, đâu tặng cho ta một cuộc sống bình an. Đành rằng cái nghèo cứ bám chặt lấy gia đình em, nhưng điều ấy đâu cho phép em chôn vùi hay quên lãng tình thương và niềm hy vọng của cha mẹ, hoặc phớt lờ đi những lời khuyên thống thiết của họ được. Nếu ta để thời gian bay qua như mây khói thì tương lai mờ mịt sẽ chào đón ta. Nếu em vẫn tiếp tục thả trôi cuộc đời, thì ai dám bảo đảm tương lai tốt đẹp sẽ tươi cười với em. Em gọi chuyện lạm dụng tình thương của cha mẹ để bòn rút tiền của rồi lao vào vòng xoáy của game online hay tiêu xài phung phí là đền ơn báo hiếu sao? Nếu em cứ dửng dưng, vô cảm với cuộc đời thì hạnh phúc làm sao mỉm cười với em được. Cuộc sống của em như thế không chỉ là sức nặng ghê gớm cho chính em mà còn là nỗi buồn lớn lao cho cha mẹ em nữa.

Cuộc đời chỉ cho ta có một lần để sống. Nếu ta không biết nâng niu, trân trọng cho cuộc sống của mình vào lúc này, ta sẽ chẳng có một cơ hội nào khác để làm lại cả. Có bao giờ em một lần ngẫm nghĩ về cuộc đời mình lúc này và hướng đi sắp tới của em trong tương lai chưa? Em cần mạnh mẽ để đứng lên chọn cho mình một thái độ sống phù hợp với tuổi trẻ của mình. Không ai có thể quyết định hay sống thay cho em được! Khi ta đứng lên để vươn đến những điều tốt đẹp, tôi tin rằng em có thể vượt qua bóng tối của hiện tại và mở ra cánh cửa tương lai tươi mới đang chào đón em.

Em biết đấy, thất bại không phải là dấu chấm hết để buông xuôi mọi sự. Em hãy tạm gác quá khứ u buồn của mình, để can đảm đứng lên làm điều gì đó tốt hơn mới quan trọng. Và “Đừng bao giờ để ai đó nói rằng con không thể làm điều gì đó. Kể cả ta. Con có một giấc mơ, hãy đi mà bảo vệ nó. Khi người ta không làm được việc gì, họ thường bảo con rằng: con cũng không làm được. Con muốn gì đó, hãy đi mà đạt lấy. Chấm hết!”. Đó là những lời chân thành của Will Smith dành tặng cho con của ông ta; đó cũng là lời mời gọi dành cho em: hãy làm một điều gì đó thật tốt cho mình và ích cho đời. Với em việc tốt bây giờ là đừng làm cho cha mẹ mình phải u buồn nặng gánh vì mình nữa, và thật tốt để tập tành những điều giản dị trong hoàn cảnh cụ thể của em.

Cầu chúc cho em có đủ can đảm để bắt đầu lại, và nhẫn nại làm từ những điều nho nhỏ trong tin yêu và hạnh phúc.

Thử Đức, 7-11-2014

Phạm Đình Ngọc