THỨ TƯ TUẦN THÁNH
N2T

Tin mừng : Mt 26, 14-25.
“Con Người phải ra đi như kinh thánh đã chép về Ngài, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người”.


Anh chị em thân mến,
Một hôm, hoa Hải Đường ôm tâm nhĩ bị nghiến đau và chảy máu, nó đau khổ nói cùng Đấng tạo hóa:
- “Người lạ làm tổn thương con, con có thể quên rất nhanh, tại sao người càng thân cận, càng làm cho con không thể chịu đựng được ?”
Đấng tạo hóa thở dài nói:
- “Thân cận chưa chắc là thân mật, thân mật không nhất định là thân yêu, người càng thân cận, thường làm tổn thương nhau càng sâu, bởi vì trước mặt người chí thân, chí cận, chí ái thì trong lòng không bố trí phòng thủ, cho đến nỗi bị vết thương vừa sâu vừa lớn” (1) .


Có phải người phản bội Đức Chúa Giêsu là tôi ?
Thân cận chưa chắc đã thân mật và chưa chắc đã yêu, bằng chứng là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt đã ở với Đức Chúa Giê-su ba năm mà vẫn phản bội Ngài; bằng chứng là có những đôi vợ chồng đã kề cận thân mật trong nhiều năm trời, nay lại phản bội nhau đường ai nấy đi; bằng chứng là có rất nhiều anh em chị em ruột tố cáo nhau trước tòa án, dù rằng họ là người thân thiết thân cận của nhau. Đức Chúa Giê-su đã trả lời các môn đệ: “Kẻ giơ tay chấm chung một dĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy” , kẻ nộp Ngài không phải Giu-đa Ít-ca-ri-ốt là môn đệ của Ngài sao ?

Có phải tôi là người phản bội Đức Chúa Giê-su không ?
Cùng ăn một tấm bánh, cùng uống một chén nhưng cộng đoàn trong giáo xứ chúng ta vẫn cứ chia rẻ nhau, mà cộng đoàn giáo xứ không phải là thân mình của Đức Chúa Giê-su, là anh chị em của nhau sao ? Đó là một sự đau khổ nhất của Đức Chúa Giê-su, mà chính tôi cũng là người có trách nhiệm trong việc chia rẻ này, khi tôi đứng phe bên này chửi rủa thóa mạ chỉ trích phe bên kia.

Có phải tôi là người phản bội Đức Chúa Giê-su không ?
Chắc chắn rằng tôi đã phản bội Ngài khi tôi là một mục tử được Ngài tuyển chọn, khi tôi ăn Mình và uống Máu Ngài mỗi ngày trong thánh lễ, nhưng tôi vẫn giơ chân đá Ngài văng ra khỏi cuộc sống linh mục của tôi, đó là khi tôi vẫn tham lam coi tiền bạc là cứu cánh của mình, khi tôi coi dục vọng là sự thỏa mãn mình hơn niềm vui phục vụ tha nhân, khi tôi kiêu căng không thèm rửa chân cho những con chiên bị lấm bùn vì cuộc sống xô bồ, mà chỉ thích con chiên rửa chân cho mình mà thôi...

Tôi là người thân cận nhất của Đức Chúa Giê-su vì Ngài đã chết cho tôi vì yêu thương tôi; tôi là người thân mật với Đức Chúa Giê-su vì Ngài ở trong tôi và tôi ở trong Ngài, nhưng tôi đã không yêu thương Ngài cách trọn vẹn, và vì thế mà Ngài càng đau khổ hơn, vì những tội lỗi của tôi như những nhát búa tôi đóng vào tay chân Ngài, nặng và sâu hơn ngày xưa khi Ngài chịu đóng đinh vào thập giá.

Anh chị em thân mến,
Bắt đầu ngày mai là chúng ta bước vào Tam Nhật Thánh, nó là đỉnh cao của mùa chay, là kỷ niệm ba ngày cuối cùng của Đức Chúa Giê-su tại trần gian, do đó, trong tâm tình kết hợp sâu xa với Đức Chúa Giê-su khổ nạn, chúng ta cùng đồng hành với Ngài qua các nghi thức của Giáo Hội, để chia sẻ những đau khổ với Ngài, và đón nhận những hồng ân cao quý mà Thiên Chúa sẽ ban cho trong cuộc đời của mình.

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

(1) Trích trong “Truyện ngụ ngôn cho thời hiện nay”, bản dịch và viết suy tư của Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
-------------
http://nhantai.info
jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com
http://www.vietcatholic.net/nhantai