Bài Giảng của Đức Tổng Giám Mục Huế

trong Thánh Lễ Hành Hương kính Đức Mẹ Lên Trời Hồn Xác

tại Trung Tâm Thánh Mẫu Toàn Quốc La Vang (15.8.2003)


Kính thưa Cộng Đoàn Phụng Vụ,

Anh Chị Em hành hương thân mến,

Hôm nay, cùng với toàn thể Giáo Hội, trong niềm hiếu thảo và tri ân sâu xa, chúng ta hân hoan cử hành Thánh Lễ mừng Mẹ Lên Trời Hồn Xác tại Đất Mẹ La Vang yêu dấu. Chúng ta nô nức chạy đến cùng Mẹ vì chúng ta tin rằng giờ đây Mẹ đã lên trời và đã trở thành “Đấng Cầu Bầu Toàn Năng” bên ngai toà Đức Giêsu Kitô, Con của Mẹ. Chắc hẳn đến với Mẹ, mỗi người chúng ta có nhiều điều để nói cùng Mẹ và chia sẻ với nhau, tuy nhiên, trong năm 2003 nầy, năm mà Giáo Hội Việt Nam muốn cho con cái mình ý thức mãnh liệt hơn về các giá trị của đời sống gia đình nhằm bảo vệ và thăng tiến tình yêu hôn nhân, tôi muốn cùng anh chị em nhìn lại con đường đã dẫn Mẹ lên trời: đó chính là con đường chu toàn thiên chức làm mẹ.Thiên chức làm mẹ là bảo vệ và phục vụ sự sống

Anh Chị Em thân mến,

Trước hết, thiên chức làm mẹ là vô cùng cao cả vì đó chính là sứ mạng phục vụ và bảo vệ sự sống ngay từ khi mới được tượng thai trong lòng mẹ. Việc có con cái, dĩ nhiên, là việc chung của cả cha lẫn mẹ, nhưng chính người mẹ là người phải trực tiếp trả giá cho việc sinh con, trong đó, người mẹ đã tiêu hao rất nhiều năng lực thể xác và tinh thần để mang nặng đẻ đau và dưỡng dục con cái nên người. Ngày nay, những khám phá khoa học đã chứng minh cho thấy khi trao cho người phụ nữ trọng trách làm mẹ, Đấng Tạo Hoá đã chuẩn bị cho họ hết sức chu đáo về mọi mặt: từ thể lý, tâm lý đến tâm linh. Đặc biệt, nhờ có một trực giác riêng, tất cả mọi người mẹ đều “hiểu” được điều gì đang diễn ra nơi bản thân mình, đón nhận và yêu thương đứa con mình đang cưu mang như một ngôi vị. Cảm nghiệm làm mẹ kỳ diệu nầy đã được ghi lại ngay trong những trang đầu của Sách Sáng Thế: “Nhờ Đức Chúa, tôi đã sinh được một người” (St 4,1). Tiếng reo mừng đó của Bà Eva, mẹ chúng sinh, đã được tiếp tục vang vọng lên mãi mỗi lần có tiếng khóc của một trẻ thơ vừa mở mắt chào đời trên thế gian. Tiếng reo mừng đó diễn tả niềm vui của người phụ nữ khi chợt ý thức rằng, qua thiên chức làm mẹ, họ được tham dự vào quyền năng sáng tạo của chính Thiên Chúa (x. Tông Thư về Phẩm Giá Của Người Phụ Nữ, ĐTC Gioan-Phaolô II, số 18).

Tin Mừng không viết nhiều về Mẹ Maria, nhưng những gì Tin Mừng ghi lại cũng đủ giúp chúng ta nhận ra nơi Mẹ tấm gương ngời sáng trong sứ mạng phục vụ và bảo vệ sự sống. Thực vậy, ngay từ tiếng Xin Vâng của Mẹ ngày Truyền Tin, Mẹ đã vui mừng đón nhận sự sống mới, vì Mẹ tin rắng sự sống đó đến từ Thiên Chúa và đứa con mà Mẹ đang cưu mang, chính là Con Đấng Tối Cao (x. Lc 1,26-38). Và để bảo vệ sự sống của người con yêu dấu vừa tượng thai trong cung lòng Mẹ, Mẹ đã sẵn sàng trả mọi giá: Mẹ đã không bị xáo động trước vẻ lúng túng khó xử của Thánh Giuse (x. Mt 1,18-25), đã không chùn bước trước thử thách của cảnh khó nghèo ở Bêlem (x. Lc 2,1-21) và ở Nadarét (x. Lc, 39-40), đã không ngần ngại gian khổ khi phải tỵ nạn qua Ai Cập (x. Mt 2,13-18). Trong biến cố Lên Đền để dâng con đầu lòng, Mẹ đã sẵn sàng tiếp nhận lời tiên báo đầy thách đố của Ông Ximêon về “một lưỡi gươm sẽ đâm thâu lòng Bà” (x. Lc 2,33-35). Và qua biến cố trẻ Giêsu ở lại trong Đền Thờ lúc lên 12 tuổi (x. Lc 2,41-50), chúng ta cũng thấy được phần nào công lao khó nghọc của một người Mẹ luôn kiên trì trong trách nhiệm nuôi dưỡng, dạy dỗ, chăm sóc con mình, can đảm đồng hành với Con cho tới tận chân thập giá, để rồi, từ chính dưới thập giá của Con mình, Mẹ đã lãnh nhận thiên chức làm Mẹ của một nhân loại mới: “Thưa Bà, nầy là con Bà!” (Ga 19,26).Thiên chức làm mẹ là bảo vệ hạnh phúc gia đình

Anh Chị Em thân mến,

Đặc biệt, qua tiệc cưới Cana được ghi lại trong Tin Mừng Thánh Gioan (x. Ga 2,1-12), chúng ta còn có thể khám phá thấy nơi Đức Maria hình ảnh một người mẹ biết đánh giá cao hạnh phúc của tình yêu lứa đôi. Chính Mẹ đã cầu bầu cho tiệc cưới có đủ rượu ngon và bảo đảm cho gia đình đôi tân hôn có được niềm vui trọn vẹn. Ngay sự hiện diện thánh thiện của Chúa Giêsu, của Mẹ Maria và của các Tông Đồ tại bàn tiệc Cana, cũng đã cho thấy ý định muốn thánh hoá và thăng hoa hạnh phúc của tình yêu lứa đôi, muốn nâng hôn nhân lên bí tích thánh, nhằm bảo đảm ơn thiêng giúp cho hạnh phúc gia đình được vững bền.

Tại Cana, Mẹ đã tỏ ra cảm thông với niềm hạnh phúc mong manh của đôi bạn trẻ, phải chăng là vì Mẹ cũng đã nếm trải những cay đắng của một cuộc hôn nhân bất trắc. Và trong đêm tối đức tin, từng ngày sống của Mẹ chắc hẳn cũng đã chất chứa nhiều âu lo và băn khoăn cho hạnh phúc của gia đình Mẹ: Mẹ đã đau niềm đau sinh con nơi hang lừa máng cỏ, Mẹ đã phải sớm bồng con chạy loạn tha phương cầu thực nơi đất khách quê người, Mẹ đã đầu tắt mặt tối suốt 30 năm sống khó nghèo giữa những anh chị em nghèo khó tại Nadarét, Mẹ cũng đã phải sống những ngày tháng phập phồng lo sợ cho tính mạng của đứa con yêu dấu trong những năm rao giảng công khai, và phải chăng Mẹ đã khóc niềm đau làm mẹ khi phải chứng kiến cơn hấp hối kéo dài của đứa con bị án tử đóng đinh trên thập giá?

Nhưng trong tất cả mọi nỗi đau thương đó, Mẹ đã luôn bảo vệ được hạnh phúc gia đình bằng tâm hồn của một người mẹ biết yêu thương và biết sống đức tin cách sâu xa. Tiếp theo hai tiếng Xin Vâng, Tin Mừng đã tóm tắt thái độ sống đức tin căn bản ấy của Mẹ: “Riêng Mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng” (Lc 2,51).Noi gương Mẹ và nhờ Mẹ, hãy biết phục vụ sự sống và bảo vệ hạnh phúc gia đình

Anh Chị Em thân mến, Khi tạo dựng con người là nam là nữ theo hình ảnh mình, Thiên Chúa muốn mời gọi họ dự phần đặc biệt vào tình yêu cũng như quyền năng của Ngài là Đấng Tạo Hoá và là Cha, cho họ được cộng tác cách tự do và có trách nhiệm để lưu truyền hồng ân sự sống con người. Chính vì thế, mục tiêu căn bản của gia đình là phục vụ sự sống (x. Tông huấn về Gia Đình, ĐTC Gioan-Phaolô II, số 28). Ơn sự sống mà Thiên Chúa đã trao ban cho con người, đòi hỏi con người phải ý thức về giá trị vô song của nó và phải biết lãnh nhận trách nhiệm.

Và lãnh nhận trách nhiệm về sự sống, chính là phục vụ, bảo vệ và thăng tiến sự sống xứng với phẩm giá và ơn gọi toàn diện của con người (x. Huấn Thị “Hồng An Sự Sống”, Bộ Giáo Lý Đức Tin, ngày 22.02.1987).

Giáo Hội tin tưởng mạnh mẽ rằng sự sống con người, dù có yếu ớt và đầy đau khổ, vẫn luôn là một hồng ân tuyệt vời của Thiên Chúa tốt lành. Đối nghịch với não trạng chống lại sự sống của nền văn minh sự chết đang tràn ngập, có nguy cơ nhận chìm thế giới hôm nay trong bầu khí ảm đạm, Giáo Hội muốn cổ súy một nền văn minh tình thương và sự sống nhằm bênh vực con người và các gia đình chống lại những kẻ đe doạ sự sống và làm hại sự sống (x. Tông huấn về Gia Đình, ĐTC Gioan-Phaolô II, số 30).

Vấn đề gia đình hôm nay không còn là một vấn đề của riêng ai, mà là vấn đề của xã hội, của thế giới. Muốn bảo đảm được quyền lợi và hạnh phúc đích thực của gia đình, cần phải có một sự cộng tác chặt chẽ giữa cá nhân, gia đình, xã hội và tôn giáo. Hôn nhân và gia đình là những định chế có liên quan mật thiết đến sự sống con người, nên luôn mang chiều kích tôn giáo và cần được tôn trọng và bảo vệ cách xứng hợp (x. Tông huấn về Gia Đình, ĐTC Gioan-Phaolô II, số 45).

Anh Chị Em thân mến,

Ngày 04.04.1995, Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II đã phong Chân Phước cho hai người mẹ ở Ý và ca ngợi họ là “mẫu mực cho sự hoàn hảo của Thiên Chúa”.

Bà Gianna Berretta Molla, một bác sĩ khoa nhi, chết vì bị ung thư năm 1962 vì đã chọn mang thai đứa con thứ tư cho đến lúc chào đời để cứu sống con, chứ không chấp nhận nạo phá thai.

Người kia là bà Elisabeth Mora, vẫn trung thành chung thủy với chồng, dù ông ta xử sự vũ phu và bỏ rơi vợ con.

Đức Thánh Cha đã ghi nhận “lòng trung thành hoàn toàn đối với lời thề hôn nhân giữa vô số những khó khăn của đời sống vợ chồng”. Phải chăng Vị Cha Chung của Giáo Hội đã muốn dành tặng những lời tôn vinh cao cả nầy cho tất cả những người làm mẹ, bởi vì người mẹ luôn đóng một vai trò quan trọng, quyết định trong việc xây đắp hạnh phúc gia đình và tương lai con cái. Người ta nói: “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm”. Người mẹ trao cho con sự sống và vốn sống từ trái tim mình.

Lạy Mẹ La Vang, hôm nay chúng con hành hương về bên Mẹ với tất cả tấm lòng yêu mến cậy trông.

Xin Mẹ cho chúng con hăng hái tiếp tục học hỏi để tái khám phá những giá trị cao cả của hôn nhân và gia đình.

Xin Mẹ thương giúp các bậc làm cha làm mẹ hôm nay đang đến với Mẹ tại Thánh Địa La Vang nầy, trên vai trĩu nặng gánh gia đình con cái.

Xin Mẹ giúp các bà mẹ chu toàn thiên chức làm mẹ, vì đó chính là con đường đã dẫn đưa Mẹ về trời. Xin thương giúp chúng con noi gương Mẹ và nhờ Mẹ, quyết tâm đón nhận tất cả, trả giá tất cả để phục vụ sự sống con người và bảo vệ hạnh phúc gia đình chúng con. Amen.

La Vang, 15.8.2003

Lễ ĐỨC MẸ LÊN TRỜI HỒN XÁC

+ Têphanô Nguyễn Như Thể

Tổng Giám Mục Huế